Bách Hoa Tiên Tử Oai Truyền

Chương 17 : Thay nàng giữ lại

    trước sau   
Ngoan ngoãqubtn theo sábgpft hắdntgn tiếkwwhn vàtoilo khêsezau phòigcsng, hắdntgn ngồcgczi ởrlvhsezan bàtoiln, ta bộcgelbgpfng phụdmcqc tùajujng đcqiqwwddng cạseavnh cửprdsa , hậacwjn khôajujng thểseza biếkwwhn ra cábgpfi đcqiqajuji hưollcidtgng vềasgd phíasgda hắdntgn vẫtucvy vẫtucvy. ”Phong Phi Phi, “ hắdntgn chốigcsng chiếkwwhc cằlhgsm tinh xảzmmoo lêsezan khủofkey tay, năqizem ngóaudsn tay ởrlvhtoiln tay khábgpfc cong cong ởrlvh trêsezan bàtoiln gõacwj nhẹvabd, tóaudsc dàtoili đcqiqen nhưollc mựnyxvc nhẹvabd nhàtoilng buôajujng xuốigcsng che kíasgdn dung mạseavo, hàtoilo hoa phong nhãqubt.

Ta vộcgeli vộcgeli vãqubtqubt gậacwjt đcqiqtucvu: “Tiểsezau nhânyxvn.... đcqiqânyxvy.... đcqiqânyxvy ạseav.” . “Nếkwwhu còigcsn dábgpfm chạseavy chốigcsn, ta sẽauds cho ngưollcnvmdi chặhyhxt đcqiqi tứwwdd chi củofkea nàtoilng “ hắdntgn mỉonzzm cưollcnvmdi thưollcrlvhng thứwwddc bìqizenh hoa trêsezan bàtoiln: “Sau đcqiqóauds thảzmmotoilo trong cábgpfi bìqizenh nàtoily rồcgczi bọwzeac lạseavi, khiếkwwhn nàtoilng biếkwwhn thàtoilnh mộcgelt con lậacwjt đcqiqacwjt, đcqiqseza xem nàtoilng còigcsn chạseavy loạseavn kiểsezau gìqize.”

lhgst lạseavnh từofly ta lòigcsng bàtoiln chânyxvn bay truyềasgdn đcqiqếkwwhn, ta nỗacwj lựnyxvc nặhyhxn ra mộcgelt cábgpfi tưollcơtoili cưollcnvmdi, gậacwjt đcqiqtucvu nhưollctoil mổseav thóaudsc , cựnyxvc kỳnvmd thàtoilnh khẩdntgn nóaudsi: ”Vũqjcoollcơtoilng đcqiqigcsi vớidtgi ta tốigcst nhưollc vậacwjy, ta làtoilm sao sẽauds rờnvmdi khỏqizei Vũqjcoollcơtoilng.” . ”Nàtoilng biếkwwht làtoil tốigcst rồcgczi.” Hắdntgn ưollcu nhãqubt đcqiqwwddng lêsezan, phong tưollc lay đcqiqcgelng, bưollcidtgc đcqiqi ưollcu mỹofke tiếkwwhn ra ngoàtoili .

Ta gụdmcqc xuốigcsng bàtoiln nghi ngờnvmd nghiêsezan cứwwddu cábgpfi bìqizenh hoa kia, nóauds nhỏqize nhưollc thếkwwh, cho dùajujauds cắdntgt đcqiqi tứwwdd chi củofkea ta thìqizeqjcong khôajujng thểseza chứwwdda nổseavi chứwwdd? Kim Long đcqiqóaudsng cửprdsa phòigcsng, ta nghe thấcvnty mộcgelt trậacwjn tiếkwwhng cưollcnvmdi giốigcsng nhưollc đcqiqãqubt phảzmmoi nhịffucn rấcvntt lânyxvu, từoflyng tiếkwwhng từoflyng tiếkwwhng, trong suốigcst nhưollcqizeng ngọwzeac . Ta ởrlvhsezan trong phòigcsng ngânyxvy ngốigcsc mộcgelt quãqubtng thờnvmdi gian rấcvntt dàtoili, Vũqjcoollcơtoilng mỗacwji ngàtoily đcqiqasgdu sẽauds đcqiqi vàtoilo quan sábgpft, Dưollcơtoilng Phong mỗacwji ngàtoily đcqiqi theo ta, Kim Long khôajujng ngừoflyng chuyểsezan mộcgelt sốigcs quyểsezan sábgpfch cóaudssezan làtoil Ma giớidtgi lễwzea nghi . Chấcvntt thàtoilnh hai cábgpfi giábgpfbgpfch co vúbqnct.

Ta đcqiqwwddng ởrlvh phíasgda dưollcidtgi ngưollcidtgc nhìqizen lêsezan, cảzmmom thấcvnty hai cábgpfi giábgpfbgpfch nàtoily cho dùajujtoilbgpfi nàtoilo đcqiqseav xuốigcsng, đcqiqasgdu tuyệrlkyt đcqiqigcsi cóauds thểsezanyxvy thàtoilnh “Bábgpfch Hoa tiêsezan tửprds bịffucbgpfch đcqiqèollc chếkwwht” thảzmmom kịffucch nhânyxvn gian , ábgpfch, phảzmmoi nóaudsi làtoil “ thảzmmom kịffucch Ma giớidtgi” . Sau nàtoily ta thưollcnvmdng ởrlvhsezan trong phòigcsng quyếkwwhn luyếkwwhn đcqiqigcsng sábgpfch đcqiqcvnty khôajujng rờnvmdi, (quyếkwwhn luyếkwwhn đcqiqigcsng sábgpfch đcqiqcvnty khôajujng rờnvmdi, xin đcqiqưollcndjvc giảzmmoi thíasgdch làtoil: ởrlvhollcidtgi giábgpfbgpfch đcqiqi tớidtgi đcqiqi lui, cảzmmom tạseav), thếkwwh nhưollcng cóauds trờnvmdi mớidtgi biếkwwht nếkwwhu nhưollc ta làtoil mộcgelt con ngưollcnvmdi cóauds lỗacwj nựnyxvc, thìqize khôajujng đcqiqếkwwhn nỗacwji hồcgcz đcqiqcgczrlvh hiệrlkyp hộcgeli Săqizen Ma.

Chạseavng vạseavng, Vũqjcoollcơtoilng ngồcgczi ởrlvh trưollcidtgc cửprdsa sổseav, ta lấcvnty lòigcsng giúbqncp hắdntgn xoa vai. Hắdntgn khẽauds cong khóaudse môajuji, cưollcnvmdi đcqiqếkwwhn yêsezau dãqubttoil mịffuc: “Nhữyiyrng ngàtoily qua họwzeac đcqiqưollcndjvc nhữyiyrng gìqize?” . “Ábgpfch. . .” Ta hoảzmmong loạseavn đcqiqèollc vai hắdntgn: “Vũqjcoollcơtoilng, chàtoilng xem ábgpfnh mặhyhxt trờnvmdi nàtoily thậacwjt đcqiqvabdp.” .




“Ừtzyhm.” Hắdntgn nhàtoiln nhàtoiln nhìqizen hoa đcqiqàtoilo mêsezanh môajujng ngoàtoili cửprdsa sổseav. “Đlfkhábgpfng tiếkwwhc, “ ta tậacwjn lựnyxvc khôajujng cho hắdntgn chúbqnc ýziyb đcqiqếkwwhn chồcgczng sábgpfch ấcvnty: “Gầtucvn xếkwwh chiềasgdu rồcgczi.” .

“ Màtoili mựnyxvc.” . “Hảzmmo?” .

Hắdntgn cưollcnvmdi ảzmmom đcqiqseavm dưollcidtgi ábgpfnh tàtoilollcơtoilng, tay thon dàtoili đcqiqèollcrlvh mặhyhxt bàtoiln, nóaudsi ra lờnvmdi lẽauds đcqiqzmmoo ngưollcndjvc trờnvmdi đcqiqcvntt : “Thay nàtoilng giữyiyrauds lạseavi.” Mộcgelt tờnvmd giấcvnty rấcvntt bìqizenh thưollcnvmdng, đcqiqhyhxt ởrlvh trêsezan bàtoiln. Hắdntgn nhấcvntc búbqnct chấcvntm mựnyxvc, từofly từofly phábgpfc thảzmmoo. hìqizenh dábgpfng củofkea Hồcgczng Hoang cốigcsc chậacwjm rãqubti hiệrlkyn ra, ta yêsezan tĩanornh màtoili mựnyxvc, ábgpfnh mặhyhxt trờnvmdi vàtoilng chóaudsi ởrlvh trưollcidtgc cửprdsa sổseav chiếkwwhu vàtoilo, tầtucvng tầtucvng lớidtgp lớidtgp chiếkwwhu lêsezan mábgpfi tóaudsc đcqiqen vàtoil y phụdmcqc màtoilu đcqiqqize củofkea hắdntgn, gióauds mang theo cábgpfnh hoa đcqiqàtoilo hồcgczng nhạseavt cábgpfnh bay vàtoilo , rơtoili vàtoilo chânyxvn tóaudsc, trêsezan vai củofkea hắdntgn. Trêsezan ngưollcnvmdi hắdntgn mùajuji hưollcơtoilng thoang thoảzmmong lan ra theo gióauds, sợndjvi tóaudsc uyểsezan chuyểsezan tung bay .

Gióauds lặhyhxng ngưollcnvmdi đcqiqvabdp nhưollc tranh vẽauds, gióauds nổseavi khiếkwwhn ngưollcnvmdi ao ưollcidtgc . Trêsezan giấcvnty hoa đcqiqàtoilo hiệrlkyn ra trưollcidtgc mắdntgt, hắdntgn chăqizem chúbqnc phábgpfc hoạseav cảzmmonh đcqiqvabdp trưollcidtgc mặhyhxt, da thịffuct đcqiqưollcndjvc ábgpfnh mặhyhxt trờnvmdi chiếkwwhu vàtoilo càtoilng thêsezam trơtoiln bóaudsng, trong suốigcst giốigcsng nhưollc ngọwzeac, cânyxvy búbqnct ngọwzeac nhỏqizetoili ởrlvh trêsezan tay hắdntgn thỉonzznh thoảzmmong vẽauds hoặhyhxc tôajuj, uyểsezan chuyểsezan linh hoạseavt.

“Vũqjcoollcơtoilng, chàtoilng thậacwjt làtoil giỏqizei nha.” Ta chânyxvn chóauds ôajujm lấcvnty hôajujng củofkea hắdntgn, hắdntgn cưollcnvmdi nhẹvabd mộcgelt tiếkwwhng, vẽauds ra mộcgelt đcqiqábgpfm cábgpfnh hoa bung nởrlvh, cựnyxvc phẩdntgm tuyệrlkyt đcqiqvabdp. Núbqnci lớidtgn nguy nga, vânyxvy quanh mộcgelt đcqiqzmmoo hoa đcqiqàtoilo, trắdntgng, hồcgczng nhạseavt, đcqiqqize sẫtucvm, từoflyng chúbqnct từoflyng chúbqnct, tầtucvng tầtucvng lớidtgp lớidtgp. Hăqizeng hábgpfi mạseavnh mẽauds, cuồcgczng nhiệrlkyt đcqiqam mêseza .

Nếkwwhu nhưollcaudsi, đcqiqábgpfm cábgpfnh hoa kia làtoil cựnyxvc phẩdntgm, đcqiqcvnty làtoil bởrlvhi vìqize ta chưollca nhìqizen thấcvnty hẵfatpn vẽauds ra toàtoiln bộcgeltoiln cốigcsc. Hắdntgn cựnyxvc kỳnvmd tỉonzz mỉonzz, đcqiqábgpfm hoa bêsezan trong chânyxvn thựnyxvc đcqiqếkwwhn mứwwddc cảzmmom tưollcrlvhng dùajujng tay cũqjcong cóauds thểsezabgpfi tớidtgi, màtoilu vàtoilng óaudsng tôajuj đcqiqiểsezam lêsezan màtoilu sắdntgc củofkea nhịffuc hoa . Sắdntgc trờnvmdi dầtucvn tốigcsi, ta thắdntgp đcqiqèollcn, hắdntgn cũqjcong khôajujng phábgpft hiệrlkyn.

toilu vàtoilng khẽauds đcqiqiểsezam trêsezan bầtucvu trờnvmdi củofkea trang giấcvnty nhưollcollcu lạseavi ábgpfnh sábgpfng nhợndjvt nhạseavt, ábgpfnh sábgpfng nhu hòigcsa phảzmmon chiếkwwhu trêsezan cábgpfnh hoa, cảzmmom giábgpfc giốigcsng nhưollc toàtoiln bộcgel biểsezan hoa đcqiqasgdu cóauds sựnyxv sốigcsng, dưollcidtgi ábgpfnh mặhyhxt trờnvmdi giốigcsng nhưollc tinh linh nhảzmmoy múbqnca. Kíasgdch đcqiqcgelng thậacwjt sânyxvu, chânyxvn chóauds nhưollc ta cũqjcong khôajujng nghĩanor ra đcqiqưollcndjvc lêsezan nóaudsi cábgpfi gìqize đcqiqseza hắdntgn. Ta ngơtoil ngábgpfc màtoilaudsi: “Vũqjcoollcơtoilng, tạseavi sao chàtoilng lúbqncc nàtoilo cũqjcong thầtucvn kỳnvmd nhưollc vậacwjy?” .

Hắdntgn khóaudse môajuji mang theo nụdmcqollcnvmdi nhưollcauds nhưollc khôajujng, ôajujm lấcvnty vai ta, Ngóaudsn tay nhỏqizelhgs nhưollc ngọwzeac còigcsn mang theo dưollcollcơtoilng củofkea hoa đcqiqàtoilo, nhẹvabd nhàtoilng đcqiqhyhxt ởrlvh trêsezan môajuji củofkea ta, ânyxvm thanh trầtucvm thấcvntp vôajujajujng vôajuj hạseavn mêseza hoặhyhxc : “Nàtoilng đcqiqffucnh cảzmmom tạseavqjcoollcơtoilng thầtucvn kỳnvmd nhưollc thếkwwhtoilo đcqiqânyxvy?” . Đlfkhseavi nãqubto khôajujng cóauds hoạseavt đcqiqôajuj, ta nhóaudsn chânyxvn lêsezan hôajujn lêsezan môajuji củofkea hắdntgn, hai tay hắdntgn từofly trêsezan vai củofkea ta chậacwjm rãqubti trưollcndjvt xuốigcsng, ôajujm lấcvnty eo ta, từofly mộcgelt cábgpfi hôajujn nhẹvabd biếkwwhn thàtoilnh hôajujn sânyxvu.

Ta cảzmmom thấcvnty ta hạseavnh phúbqncc đcqiqếkwwhn muốigcsn télhgs xỉonzzu rồcgczi. Hôajuj hấcvntp nhẹvabd nhàtoilng củofkea hắdntgn chậacwjm rãqubti nặhyhxng nềasgd , trong con ngưollcơtoili màtoilu tíasgdm nhưollc ábgpfnh sábgpfng thủofkey tinh đcqiqan xen, trầtucvm thấcvntp hỏqizei: “Ởtmlv đcqiqânyxvy sao?”

“?” Ta ngoẹvabdo cổseav nhìqizen hắdntgn, sau đcqiqóauds lạseavi gậacwjt gùajuj, đcqiqúbqncng ởrlvh đcqiqânyxvy đcqiqi. Hắdntgn cưollcnvmdi yếkwwhu ớidtgt ôajujm ta lêsezan trêsezan giưollcnvmdng, mộcgelt cábgpfi tay chốigcsng ởrlvhsezan gốigcsi, nhẹvabd nhàtoilng gặhyhxm cắdntgn chóaudsp mũqjcoi củofkea ta, mộcgelt cábgpfi tay mởrlvh ra vạseavt ábgpfo, ta bấcvntt an khẽauds nghiêsezang ngưollcnvmdi, ábgpfnh sábgpfng trong mắdntgt hắdntgn hiệrlkyn lêsezan khiếkwwhn ta cóauds chúbqnct sợndjvqubti.

“Khụdmcq, chủofke nhânyxvn.” (Ngânyxvn Mịffuc: Lãqubto đcqiqseavi ngưollcơtoili làtoilm nhưollc vậacwjy rấcvntt cóauds thểseza hạseavi ta bịffuc đcqiqôajujng đcqiqzmmoo khábgpfn giảzmmo loạseavn gạseavch đcqiqacwjp chếkwwht. . . ) Vũqjcoollcơtoilng dừoflyng lạseavi đcqiqcgelng tábgpfc, nhưollc trưollcidtgc duy trìqizeollc thếkwwh nằlhgsm ởrlvh trêsezan ngưollcnvmdi ta , ânyxvm thanh chứwwdda uy hiếkwwhp khôajujng nhỏqize: “Chuyệrlkyn gìqize?”

“Tốigcsi nay làtoil đcqiqseavi đcqiqiệrlkyn cũqjcong tếkwwh Ma Thầtucvn , Hoàtoilng đcqiqếkwwh đcqiqãqubt phábgpfi ngưollcnvmdi đcqiqếkwwhn mờnvmdi nhiềasgdu lầtucvn rồcgczi.” . Hắdntgn nhưollc đcqiqcgelt nhiêsezan nhớidtg tớidtgi cábgpfi gìqize, lậacwjp tứwwddc đcqiqwwddng dậacwjy, lạseavi nhìqizen ta mộcgelt chúbqnct, sau đcqiqóaudslhgso chăqizen che lêsezan ngưollcnvmdi ta, vỗacwj vỗacwj đcqiqtucvu ta nhưollc vỗacwj đcqiqtucvu con chóauds nhỏqize: “Ngoan, ngủofke trưollcidtgc đcqiqi.” .

Y phụdmcqc màtoilu đcqiqqize phấcvntp phớidtgi củofkea hắdntgn biếkwwhn mấcvntt ởrlvh trong màtoiln đcqiqêsezam, Ngânyxvn Mịffuc đcqiqwwddng ởrlvh cửprdsa, nhìqizen bứwwddc vẽauds trêsezan bàtoiln, đcqiqcgelt nhiêsezan nóaudsi: ”Hắdntgn rấcvntt lânyxvu khôajujng cóauds nhàtoiln hạseav thoảzmmoi mábgpfi nhưollc vậacwjy rồcgczi.” . “?” Ta còigcsn chưollca kịffucp phảzmmon ứwwddng, hắdntgn đcqiqãqubt đcqiqi tớidtgi bêsezan giưollcnvmdng, sau đcqiqóauds giảzmmoajuj sa mưollca giúbqncp ta kélhgso kélhgso chăqizen đcqiqdntgp kíasgdn ngưollcnvmdi, nhếkwwhch miệrlkyng lêsezan, chậacwjm rìqizeqizeaudsi: “Tuy rằlhgsng ngưollcơtoili làtoilbgpfi ngưollcnvmdi thàtoilnh sựnyxv thìqize íasgdt bạseavi sựnyxvauds thừoflya. . . Thếkwwh nhưollcng cóaudsbqncc dạseavi dộcgelt nhưollc vậacwjy cũqjcong cóauds đcqiqiểsezam đcqiqábgpfng yêsezau.”




“?” Hắdntgn đcqiqi ra ngoàtoili rấcvntt lânyxvu rồcgczi, ta mớidtgi đcqiqwwddng lêsezan giậacwjm chânyxvn. Hắdntgn làtoilm ta tổseavn thưollcơtoilng! Thằlhgsng nhãqubti nàtoily lạseavi dábgpfm làtoilm ta tổseavn thưollcơtoilng! ! ! ! ! !

“Vũqjcoollcơtoilng, ta thậacwjt buồcgczn nha.” vòigcsbgpft cábgpfnh hoa đcqiqàtoilo, ta dùajujng ábgpfnh mắdntgt nhưollc con chóauds nhỏqize nhìqizen Vũqjcoollcơtoilng, xong rồcgczi, càtoilng ngàtoily càtoilng chânyxvn chóauds rồcgczi. “Buổseavi tốigcsi Ma giớidtgi cóauds tiệrlkyc rưollcndjvu, ta dẫtucvn nàtoilng đcqiqi.” Hắdntgn nhấcvntm nhábgpfp rưollcndjvu trong chélhgsn, ấcvntn ta vàtoilo trưollcidtgc ngựnyxvc, tay nhẹvabd nhàtoilng vuốigcst ve ta.

Buổseavi tốigcsi Dưollcơtoilng Phong Liễwzeau Diệrlkyp đcqiqem trang phụdmcqc cho ta, Kim Long liềasgdn mang ta đcqiqi theo. Trêsezan đcqiqưollcnvmdng lạseavi gặhyhxp gỡhyhx đcqiqábgpfm ngưollcnvmdi hoàtoilng gia củofkea Ma giábgpfo, gọwzeai hắdntgn đcqiqi, hắdntgn khóauds xửprds nhìqizen ta mộcgelt chúbqnct: “Phi Phi, vàtoilo bêsezan trong đcqiqìqizenh kia chờnvmd ta. Ta sẽauds đcqiqếkwwhn ngay.” Ta ngoan ngoãqubtn đcqiqi đcqiqếkwwhn trong đcqiqìqizenh, Thủofkey tinh tábgpfm cạseavnh ởrlvh trong màtoiln đcqiqêsezam tỏqizea ra ábgpfnh sábgpfng phélhgsp thuậacwjt ấcvntm ábgpfp, phíasgda dưollcidtgi làtoil mộcgelt cábgpfi bểsezaollcidtgc, hoa sen màtoilu xanh ởrlvh trong ao nởrlvh rộcgel, cóauds con bưollcidtgm đcqiqêsezam dừoflyng lạseavi ởrlvh trêsezan bôajujng hoa, tiếkwwhng ếkwwhch kêsezau cũqjcong rấcvntt làtoil Thanh Nhãqubt.

Đlfkhcgelt nhiêsezan trong nưollcidtgc cóaudsbgpfi gìqize đcqiqóauds chạseavy tớidtgi, ta tòigcsigcsauds đcqiqtucvu ra nhìqizen, nhưollcng gặhyhxp phảzmmoi mộcgelt luồcgczng sứwwddc húbqnct mạseavnh mẽauds, cứwwdd thếkwwh thuậacwjn theo tựnyxv nhiêsezan, nhàtoilo oàtoilnh mộcgelt tiếkwwhng, rơtoili vàtoilo trong ao. Xung quanh ao cóauds kếkwwht giớidtgi.

Đlfkhânyxvy suy nghĩanor duy nhấcvntt củofkea ta lúbqncc ta ngãqubt xuốigcsng. Kếkwwht giớidtgi rấcvntt mạseavnh, nhấcvntt thờnvmdi cũqjcong khôajujng thoábgpft ra đcqiqưollcndjvc, vừoflya rồcgczi nhìqizen thấcvnty cábgpfi gìqize đcqiqóauds chạseavy tớidtgi. Ởtmlv trong bểsezaollcidtgc nhìqizen trábgpfi phảzmmoi tìqizem tòigcsi mộcgelt trậacwjn, oa, nắdntgm lấcvnty mộcgelt con vịffuct hoang, mộcgelt con khábgpfc bay đcqiqếkwwhn mổseav ta, bịffuc ta mộcgelt cưollcidtgc đcqiqseavp bay rồcgczi.

Cứwwddollcrlvhng thếkwwhtoil hếkwwht rồcgczi, mặhyhxt trêsezan lạseavi truyềasgdn đcqiqếkwwhn tiếkwwhng ngưollcnvmdi huyêsezan nábgpfo: “Gian tếkwwh sa lưollcidtgi ởrlvh chỗacwjtoilo?” Ta đcqiqen mặhyhxt lạseavi, cábgpfi gìqize gọwzeai làtoil gian tếkwwh!

Mấcvnty ngưollcnvmdi líasgdnh bắdntgt ta đcqiqi, ta hoàtoiln toàtoiln dởrlvh khóaudsc dởrlvhollcnvmdi , cábgpfc đcqiqseavi ca, cábgpfc ngưollcơtoili thậacwjt sựnyxv chỉonzz cầtucvn dùajujng mộcgelt cábgpfi phélhgsp thuậacwjt cấcvntm chếkwwhtoilauds thểseza khốigcsng chếkwwh ta a. . . Dùajujng mộcgelt tấcvntm lưollcidtgi lớidtgn nhưollc thếkwwh, thựnyxvc sựnyxv sẽaudstoilm ta hoàtoili nghi tríasgd tuệrlky củofkea cábgpfc ngưollcơtoili a. . . Bọwzean họwzea khôajujng nghe ta giảzmmoi thíasgdch, trựnyxvc tiếkwwhp quay đcqiqtucvu đcqiqem cábgpfi lưollcidtgi đcqiqi xuyêsezan qua đcqiqưollcnvmdng mòigcsn đcqiqtucvy đcqiqábgpf vụdmcqn, tiếkwwhn vàtoilo mộcgelt gian đcqiqseavi đcqiqiệrlkyn: “Bẩdntgm Vânyxvn La đcqiqseavi nhânyxvn, tạseavi cạseavnh hồcgcz bắdntgt đcqiqưollcndjvc mộcgelt têsezan gian tếkwwh, xin mờnvmdi đcqiqseavi nhânyxvn thẩdntgm tra.”

Con kia vịffuct hoang ởrlvhsezan cạseavnh ta giẫtucvy loạseavn, ta mộcgelt cábgpfi tóaudsm chặhyhxt nóauds: “Cábgpfi kia. . . Vânyxvn La đcqiqseavi nhânyxvn, ta làtoil tớidtgi tìqizem Vũqjcoollcơtoilng.” “Lớidtgn mậacwjt! Tụdmcqc danh củofkea đcqiqseavi nhânyxvn cóauds thểseza cho ngưollcơtoili gọwzeai thẳanorng sao!” Ngưollcnvmdi đcqiqang thờnvmd ơtoil ngồcgczi trêsezan gỗacwj bỗacwjng quăqizeng vỡhyhx chélhgsn, tứwwddc giậacwjn quábgpft mộcgelt tiếkwwhng, ta sợndjv đcqiqếkwwhn co rụdmcqt lạseavi. Hắdntgn quan sábgpft ta tỉonzz mỉonzz .

Khụdmcq, ta biếkwwht ta hiệrlkyn tạseavi hìqizenh tưollcndjvng củofkea ta chắdntgc chắdntgn rấcvntt xấcvntu, khôajujng còigcsn cábgpfch nàtoilo đcqiqàtoilnh đcqiqseza hắdntgn tùajujy ýziyb đcqiqábgpfnh giábgpf thìqize đcqiqcgelt nhiêsezan phábgpft hiệrlkyn nguyêsezan lai Vânyxvn La lạseavi làtoil mộcgelt côajujbgpfi. Gấcvntu quầtucvn kélhgso thậacwjt dàtoili trêsezan đcqiqcvntt, Mỹofke Lệrlky cao ngạseavo ngồcgczi ởrlvh ghếkwwh trêsezan, ábgpfnh mắdntgt giốigcsng nhưollc kim chânyxvm ởrlvh trêsezan ngưollcnvmdi ta đcqiqânyxvm loạseavn. “Têsezan?” m thanh củofkea nàtoilng quảzmmo nhiêsezan cao ngạseavo giốigcsng nhưollc ngoạseavi hìqizenh củofkea nàtoilng.

“Phong Phi Phi.” Vìqize đcqiqseza trábgpfnh bịffucajujng hìqizenh tra tấcvntn, ta trảzmmo lờnvmdi cựnyxvc kỳnvmd thàtoilnh thậacwjt. “Ai phábgpfi ngưollcơtoili vàtoilo?”

“Làtoilqjcoollcơtoilng. . .” “Cábgpfi gìqize? ! !”

“Híasgdc, làtoillhgsn lúbqnct mòigcstoilo.” Nàtoilng chưollcng ra vẻgkmu mặhyhxt 'ta biếkwwht ngay màtoil', quábgpft hỏqizei: “Lélhgsn xôajujng vàtoilo Ma Cung, cóauds ýziyb đcqiqcgczqize?”

Ta đcqiqang muốigcsn nóaudsi bừoflya, Kim Long đcqiqãqubtajujng tớidtgi: “Vânyxvn La, nàtoilng làtoil khábgpfch quýziyb củofkea đcqiqseavi nhânyxvn. Trưollcidtgc tiêsezan thảzmmotoilng ra.” khôajujng chờnvmdnyxvn La trảzmmo lờnvmdi, hắdntgn đcqiqãqubt ra hiệrlkyu binh líasgdnh chung quanh cởrlvhi lưollcidtgi ra, mộcgelt tay xábgpfch ta ra. Sau đcqiqóauds vỗacwj trábgpfn mộcgelt cábgpfi, mộcgelt bộcgel xong xong vẻgkmu mặhyhxt.

Ta ôajujm con vịffuct hoang kia, nhìqizen cảzmmo ngưollcnvmdi bịffucollcidtgc làtoilm ưollcidtgt đcqiqtucvm, góaudsc quầtucvn còigcsn díasgdnh chúbqnct bùajujn. Ta vui mừoflyng vìqizesezan trong đcqiqiệrlkyn nàtoily khôajujng cóaudsollcơtoilng. “Làtoil ngưollcnvmdi trong lờnvmdi đcqiqcgczn cùajujng chung sinh mệrlkynh vớidtgi Vũqjcoollcơtoilng đcqiqseavi nhânyxvn sao?” Nàtoilng thậacwjm chíasgd khôajujng cóauds đcqiqwwddng dậacwjy, ábgpfnh mắdntgt khinh thưollcnvmdng đcqiqábgpfnh giábgpf ta.

Kim Long giúbqncp ta chỉonzznh lạseavi tóaudsc, chỉonzztoil gậacwjt gùajuj, nàtoilng ânyxvm thanh liềasgdn truyềasgdn tớidtgi: “Lạseavi phảzmmoi bảzmmoo vệrlky mộcgelt ngưollcnvmdi nhưollc thếkwwhtoily ởrlvhsezan ngưollcnvmdi, vũqjcoollcơtoilng đcqiqseavi nhânyxvn thậacwjt khổseav cựnyxvc.” Ta hắdntgc tuyếkwwhn, mớidtgi vừoflya muốigcsn mởrlvh miệrlkyng, mộcgelt cábgpfi ânyxvm thanh nhưollc chânyxvu rơtoili trêsezan mânyxvm ngọwzeac truyềasgdn đcqiqếkwwhn: “Làtoilm sao, ngưollcơtoili khôajujng thíasgdch nàtoilng?”

Ta quay đcqiqtucvu liềasgdn nhìqizen thấcvnty Vũqjcoollcơtoilng, nhưollc trưollcidtgc làtoilaudsc đcqiqen y phụdmcqc đcqiqqize, dábgpfng ngưollcnvmdi đcqiqvabdp hơtoiln cảzmmo thầtucvn tiêsezan. Hắdntgn mang theo ýziybollcnvmdi nhợndjvt nhạseavt, bàtoiln tay trơtoiln bóaudsng ưollcu nhãqubtlhgsn lêsezan mábgpfi tóaudsc dàtoili củofkea ta, mộcgelt tay khábgpfc bấcvntm quyếkwwht , tùajujy ýziyb vung lêsezan, liềasgdn cóaudstoiln khóaudsi mờnvmdzmmoo tảzmmon ra, quầtucvn díasgdnh nưollcidtgc liềasgdn khôajuj, ta vừoflya chàtoil chàtoil vừoflya cảzmmom thábgpfn , hắdntgn nghiêsezang dábgpfng ngưollcnvmdi ưollcu mỹofke giúbqncp ta phủofkei đcqiqi bụdmcqi bẩdntgn trêsezan quầtucvn. Tấcvntt cảzmmo mọwzeai ngưollcnvmdi híasgdt vàtoilo mộcgelt ngụdmcqm khíasgd lạseavnh, mởrlvh to hai mắdntgt trừoflyng ta.

“Cùajujng Kim Long đcqiqi trưollcidtgc đcqiqi.” Hắdntgn vỗacwj vỗacwj đcqiqtucvu củofkea ta, sau đcqiqóauds xoay ngưollcnvmdi nhìqizen Vânyxvn La, chậacwjm rãqubti duỗacwji ra tay nhỏqizetoili nhưollc ngọwzeac , cưollcnvmdi đcqiqếkwwhn yêsezan tĩanornh màtoil đcqiqvabdp đcqiqauds: “Đlfkhếkwwhn.” Vânyxvn La nhìqizen thấcvnty khi hắdntgn đcqiqi vàtoilo đcqiqãqubt đcqiqwwddng lêsezan, hiệrlkyn tạseavi giốigcsng nhưollc bịffucbqnct mấcvntt hồcgczn phábgpfch, si mêseza đcqiqi tớidtgi giúbqncp đcqiqhyhx. Ngưollcnvmdi bêsezan cạseavnh do dựnyxvsezau mộcgelt tiếkwwhng: “Vũqjcoollcơtoilng.” Hắdntgn cóauds tai nhưollc đcqiqiếkwwhc, ôajujm lấcvnty nàtoilng rờnvmdi đcqiqi, ta phẫtucvn nộcgel rồcgczi! ! ! !

Đlfkhigcsi vớidtgi ta liềasgdn bớidtgi lôajujng tìqizem vếkwwht, muốigcsn chélhgsm tứwwdd chi làtoilm thàtoilnh con lậacwjt đcqiqacwjt, đcqiqigcsi vớidtgi nàtoilng ta liềasgdn cưollcnvmdi nhưollc Mona Lisa! ! ! ! ! Trong tay con vịffuct vừoflya hai chânyxvn loạseavn đcqiqseavp, vừoflya cao giọwzeang kêsezau loạseavn. Ta nhìqizen chung quanh mộcgelt thoábgpfng: “Kim Long, nơtoili nàtoily quan to lớidtgn nhấcvntt chíasgdnh làtoil ai?”

Kim Long hưollcidtgng vềasgdsezan cạseavnh ra hiệrlkyu : ”Vịffuctoily chíasgdnh làtoil Cửprdsu Vấcvntn Ma Hoàtoilng.” Ta lậacwjp tứwwddc bưollcidtgc thong thảzmmo đcqiqếkwwhn, nỗacwj lựnyxvc cưollcnvmdi thânyxvn cậacwjn: “Ma Hoàtoilng, con vịffuct hoang nàtoily cóauds thểseza cho ta chứwwdd?”

“. . .” Hắdntgn nhìqizen chằlhgsm chằlhgsm con vịffuct hoang đcqiqang khôajujng ngừoflyng giãqubty dụdmcqa trong tay ta mộcgelt lábgpft: “Khụdmcq khụdmcq khụdmcq. . . Mộcgelt con. . . Vịffuct hoang khôajujng thàtoilnh vấcvntn đcqiqasgd, nếkwwhu nhưollc Phi Phi yêsezau thíasgdch, Bảzmmon Ma Hoàtoilng phábgpfi ngưollcnvmdi cho ngưollcơtoili mấcvnty đcqiqôajuji nữyiyra cũqjcong khôajujng thàtoilnh vấcvntn đcqiqasgd.” Ta cao hứwwddng nắdntgm miệrlkyng vịffuct hoang : ”Khôajujng cầtucvn khôajujng cầtucvn, mộcgelt con làtoil đcqiqưollcndjvc rồcgczi.”

“Phi Phi, chủofke nhânyxvn bảzmmoo đcqiqi Ma Thầtucvn đcqiqiệrlkyn chờnvmd hắdntgn.” “Hắdntgn làtoil ai a, “ ta nhưollcidtgng màtoily, giậacwjn khôajujng chỗacwj phábgpft tiếkwwht: “Hắdntgn bảzmmoo chờnvmd thìqize ta sẽauds chờnvmd hắdntgn sao.”

Vừoflya nhấcvntc chânyxvn đcqiqang đcqiqffucnh đcqiqi ra ngoàtoili đcqiqânyxvy, phábgpft hiệrlkyn nàtoily Cửprdsu Vấcvntn Ma Hoàtoilng vẻgkmu mặhyhxt khóauds xửprdstoil nhìqizen ta, đcqiqcgelt nhiêsezan nhớidtg tớidtgi mộcgelt chuyệrlkyn, hỏqizei Kim Long: “Tiệrlkyc rưollcndjvu nàtoily làtoil Ma Hoàtoilng tổseav chứwwddc?” . “Ừtzyhm.” Hắdntgn ngoan ngoãqubtn đcqiqábgpfp.

“Nếkwwhu nhưollc. . .” Ta chăqizem chúbqnc nhìqizen Ma Hoàtoilng bêsezan kia: “Nếkwwhu nhưollc ta khôajujng tham gia, hắdntgn cóauds thểseza đcqiqem con vịffuct nàtoily mang vềasgd hay khôajujng?” Kim Long nhìqizen ta mộcgelt lábgpft, sau đcqiqóauds cựnyxvc kỳnvmd nghiêsezam túbqncc hếkwwht sứwwddc chăqizem chúbqnc cựnyxvc kỳnvmd khẳanorng đcqiqffucnh nóaudsi: ”Cóauds khảzmmoqizeng nàtoily!”

Ta cúbqnci đcqiqtucvu nhìqizen con vịffuct trêsezan tay mộcgelt chúbqnct: “Thôajuji thôajuji, đcqiqi thôajuji đcqiqi thôajuji.” Bỉonzz dựnyxvc uyêsezan ưollcơtoilng

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.