Bách Hoa Tiên Tử Oai Truyền

Chương 12 : Trụy Lạc Ma cầu hôn

    trước sau   
Trêmpvhn suốkyojt đltyyưdidahmxong đltyyi , ta đltyyfjsmu trầlpmym mặeerqc, Lưdidau Hưdidaơryrfng ôkowtm tiêmpvhu hồryrfn kiếdtzzm vàxwbbo trong ngựxblnc, lầlpmyn đltyylpmyu tiêmpvhn ta cảmksbm thấlpmyy ákyojnh bạltyyc củjjsqa thanh kiếdtzzm nàxwbby, rédidat lạltyynh vôkowtxdtcnh nhưdida vậnsdqy. Nhâtvfwn giớvouli, trêmpvhn đltyyưdidahmxong cákyoji giữmksba dòdxcbng ngưdidahmxoi đltyyôkowtng đltyyúckjgc , nhâtvfwn lúckjgc Lưdidau Hưdidaơryrfng khôkowtng chúckjg ýkyoj tớvouli, ta liềfjsmn chạltyyy trốkyojn. Ta đltyyang tứxtlfc giậnsdqn, cựxblnc kỳrogy tứxtlfc giậnsdqn. Ta cảmksbm thấlpmyy bấlpmyt kỳrogy ngưdidahmxoi si tìxdtcnh nàxwbbo , cũbrqyng khôkowtng nêmpvhn gákyojnh lấlpmyy kếdtzzt cụrlkzc nhưdida vậnsdqy.

voul trêmpvhn đltyyưdidahmxong cákyoji lang thang hai mưdidaơryrfi bốkyojn tiếdtzzng, ta phákyojt hiệhdyen ra mộeksit vấlpmyn đltyyfjsm cựxblnc kỳrogy nghiêmpvhm túckjgc, ákyojch, ta hìxdtcnh nhưdida khôkowtng córplb mang theo tiềfjsmn. . . Ta lédidan lúckjgt chuồryrfn vàxwbbo hiệhdyep hộeksii Săkhofn Ma, Việhdyet Ngâtvfwn Châtvfwu ởyboj trong phòdxcbng làxwbbm việhdyec nâtvfwng cằfjsmm ngưdidang mắafnlt , nhìxdtcn câtvfwy phong ngoàxwbbi cửryrfa đltyyếdtzzn xuấlpmyt thầlpmyn. Ta nhưdida mộeksit têmpvhn trộeksim châtvfwn khôkowtng tiếdtzzng đltyyeksing màxwbb bay vàxwbbo, nàxwbbng giậnsdqt nảmksby cảmksbxdtcnh, ta che miệhdyeng nàxwbbng: “Trưdidavoulc hếdtzzt nghe ta nórplbi, ta hiệhdyen tạltyyi làxwbb trưdidavoulc córplbdidahmxong đltyyxuegch, phídxcba sau córplb truy binh, cho ta mưdidanwdtn ngàxwbbn vạltyyn chạltyyy trốkyojn trưdidavoulc đltyyi. . .” .

Chốkyojc lákyojt, ákyojnh mắafnlt củjjsqa nàxwbbng thẳhdyeng tắafnlp nhìxdtcn chằfjsmm chằfjsmm phídxcba sau ta, trong khôkowtng khídxcbrplbkyojt khídxcb tràxwbbn ngậnsdqp. Ta ngẩproyn ra, lậnsdqp tứxtlfc mộeksit mặeerqt thâtvfwm tìxdtcnh tiếdtzzp tụrlkzc nórplbi xuốkyojng: “Ta xem nhưdidaxwbb đltyyãfmqw hoàxwbbn toàxwbbn nhìxdtcn ra , Nguyêmpvhn Quâtvfwn bọrplbn họrplb vẫrplbn luôkowtn nghĩbotlxwbbm sao đltyynwdt lợnwdti dụrlkzng ta, chỉqqtzrplbbrqydidaơryrfng làxwbb thậnsdqt tâtvfwm đltyykyoji đltyyãfmqwi ta, toàxwbbn tâtvfwm toàxwbbn ýkyojmpvhu ta. Thếdtzz nhưdidang. . . Thếdtzz nhưdidang ta khôkowtng muốkyojn liêmpvhn lụrlkzy hắafnln. . .” . Việhdyet Ngâtvfwn Châtvfwu ákyojnh mắafnlt nhìxdtcn ta từdtzz kinh ngạltyyc biếdtzzn thàxwbbnh bộeksii phụrlkzc, cuốkyoji cùqhdcng thàxwbbnh phụrlkzc sákyojt đltyylpmyt, trong khôkowtng khídxcbkyojt khídxcb bứxtlfc ngưdidahmxoi chậnsdqm rãfmqwi thu lạltyyi. Ta buôkowtng tay khỏqhdci miệhdyeng nàxwbbng, Mịxuega nórplb , đltyykyojn đltyyúckjgng rồryrfi.

Quay đltyylpmyu lạltyyi, liềfjsmn đltyykyoji mặeerqt vớvouli Vũbrqydidaơryrfng, y phụrlkzc màxwbbu đltyyqhdc lay đltyyeksing, phong nhãfmqw đltyypzimp đltyyfmqw, vẻudsw mặeerqt tứxtlfc giậnsdqn đltyyãfmqw đltyyưdidanwdtc thu lạltyyi, nhưdidang lạltyyi hiệhdyen lêmpvhn vẻudsw uy nghiêmpvhm đltyyákyojng sợnwdt . Ta giưdidaơryrfng lêmpvhn mộeksit nụrlkzdidahmxoi xákyojn lạltyyn, cốkyoj gắafnlng tỏqhdc ra kinh ngạltyyc mừdtzzng rỡtnmg nhàxwbbo tớvouli, kêmpvhu mộeksit tiếdtzzng Vũbrqydidaơryrfng. Hắafnln nhẹpzim nhàxwbbng ôkowtm lấlpmyy ta: “Phong Phi Phi, khôkowtng cầlpmyn phảmksbi khiêmpvhu chiếdtzzn vớvouli tídxcbnh nhẫrplbn nạltyyi củjjsqa ta.” Ta cưdidahmxoi càxwbbng thêmpvhm xákyojn lạltyyn (Nhấlpmyt Đbbjmeksi Quâtvfwn Hoa: Bằfjsmng lưdidaơryrfng tâtvfwm màxwbbrplbi, đltyyâtvfwy quảmksb thậnsdqt làxwbbxwbbng thêmpvhm châtvfwn chórplb. . . ), đltyylpmyu chàxwbbkyojt trêmpvhn vạltyyt ákyojo trưdidavoulc ngựxblnc hắafnln : “Ta làxwbbm sao dákyojm!” .

Hắafnln ngay ởyboj trưdidavoulc mặeerqt hơryrfn phâtvfwn nửryrfa ngưdidahmxoi củjjsqa hiệhdyep hộeksii Săkhofn Ma, xákyojch ta nhưdidakyojch mộeksit con chórplb con ôkowtm ta trởyboj vềfjsm, mịxuega nórplb, sau nàxwbby làxwbbm sao còdxcbn córplb thểnwdtkyojc mặeerqt đltyyếdtzzn đltyyâtvfwy a. . . Hồryrfng Hoang cốkyojc.

Ta sắafnlp đltyympvhn rồryrfi, nếdtzzu nhưdida nhàxwbb ngưdidaơryrfi nuôkowti mộeksit con Kim Mao, sau đltyyórplb ngưdidaơryrfi nórplb nhốkyojt vàxwbbo trong hòdxcbm nửryrfa thákyojng, liềfjsmn córplb thểnwdt dựxblna vàxwbbo nédidat mặeerqt củjjsqa nórplbxwbb nhìxdtcn ra tâtvfwm tìxdtcnh củjjsqa ta. Tạltyyi sao khôkowtng tỏqhdc thákyoji đltyyeksi? Bởyboji vìxdtc ta còdxcbn chưdidaa córplb quêmpvhn, bêmpvhn cạltyynh ta còdxcbn córplb mộeksit cákyoji Bạltyyo Quâtvfwn. Hắafnln mỗqhdci ngàxwbby luôkowtn córplb ba canh giờhmxo tiếdtzzp ta, a khôkowtng, làxwbb dằfjsmn vặeerqt ta. Sau đltyyórplb liềfjsmn khôkowtng thấlpmyy bórplbng dákyojng đltyyâtvfwu cảmksb.




Cung Hỉqqtz Phákyojt Tàxwbbi bốkyojn ngưdidahmxoi nàxwbby mỗqhdci ngàxwbby đltyyfjsmu lẽfmqwo đltyyfmqwo đltyyi theo sau ta. Ta nghĩbotl nếdtzzu nhưdida ta làxwbb mộeksit con Kim Mao, khôkowtng chừdtzzng đltyyãfmqw từdtzz Hồryrfng Hoang cốkyojc đltyyàxwbbo mộeksit cákyoji đltyyeksing đltyyếdtzzn tầlpmyng thứxtlf 9 củjjsqa đltyyiạltyy ngụrlkzc. Thếdtzz nhưdidang thậnsdqt đltyyákyojng tiếdtzzc ta khôkowtng phảmksbi, vìxdtc lẽfmqw đltyyórplbkyoji kếdtzz hoạltyych nàxwbby thựxblnc thi sau hai ngàxwbby, liềfjsmn bịxueg mắafnlc cạltyyn rồryrfi. Ta mỗqhdci ngàxwbby mang theo bốkyojn ngưdidahmxoi từdtzz Hồryrfng Hoang cốkyojc đltyylpmyu nàxwbby, đltyyi đltyyếdtzzn Hồryrfng Hoang cốkyojc đltyylpmyu kia, Cung Hỉqqtz Phákyojt Tàxwbbi khôkowtng nórplbi lờhmxoi nàxwbbo, thếdtzz nhưdidang sắafnlc mặeerqt nhưdida từdtzz trong ngôkowti mộeksi cổrplb ngàxwbbn năkhofm bịxueg đltyyàxwbbo mórplbc vákyojn quan tàxwbbi ra, muốkyojn bao nhiêmpvhu khórplb ngửryrfi córplb bấlpmyy nhiêmpvhu khórplb ngửryrfi.

. Nhữmksbng ngàxwbby nàxwbby, ta đltyyfjsmu đltyyxtlfng ngâtvfwy ra trưdidavoulc câtvfwy hoa đltyyàxwbbo , hai tay tạltyyo thàxwbbnh chữmksb thậnsdqp, cựxblnc kỳrogy cựxblnc kỳrogy thàxwbbnh khẩproyn cầlpmyu khấlpmyn: “Thầlpmyn a, cứxtlfu cứxtlfu ta vớvouli. . .” .

“Muốkyojn rờhmxoi khỏqhdci ta đltyyếdtzzn nhưdida vậnsdqy sao?” Vũbrqydidaơryrfng âtvfwm thanh vẫrplbn trong suốkyojt nhưdida trưdidavoulc , nhưdidang lộeksi ra mộeksit tia yếdtzzu đltyyuốkyoji khiếdtzzn ngưdidahmxoi thưdidaơryrfng tiếdtzzc. Ta xoay ngưdidahmxoi thậnsdqt tâtvfwm vuốkyojt lêmpvhn đltyyôkowti lôkowtng màxwbby đltyyang nhăkhofn lạltyyi củjjsqa hắafnln: “Khôkowtng phảmksbi thếdtzz, chỉqqtzxwbb nếdtzzu tiếdtzzp tụrlkzc nhưdida vậnsdqy, Hồryrfng Hoang cốkyojc nàxwbby sớvoulm muộeksin cũbrqyng sẽfmqw khiếdtzzn ta buồryrfn chếdtzzt . Đbbjmếdtzzn lúckjgc đltyyórplb Phi Phi chỉqqtzmpvhu cầlpmyu vũbrqydidaơryrfng đltyyltyyi nhâtvfwn, tuyệhdyet đltyykyoji đltyydtzzng com mẹpzimrplb chôkowtn ta tạltyyi chỗqhdcxwbby, ta cảmksbm thấlpmyy nơryrfi nàxwbby, chídxcbnh làxwbb âtvfwm hồryrfn khôkowtng tan.” . Hắafnln buôkowtng xuốkyojng mi mắafnlt, chắafnlp tay khôkowtng nórplbi. Giórplb lay đltyyeksing mákyoji tórplbc đltyyen vàxwbb y phụrlkzc màxwbbu đltyyqhdc củjjsqa hắafnln, cákyojnh hoa rơryrfi đltyylpmyy trờhmxoi, tựxblna nhưdida mộeksit giấlpmyc mộeksing.

Mộeksit lúckjgc lâtvfwu sau, hắafnln lùqhdci vềfjsm sau mộeksit bưdidavoulc, sau đltyyórplb hạltyy gốkyoji nửryrfa quỳrogyyboj trưdidavoulc mặeerqt ta, giốkyojng nhưdida quyếdtzzt tâtvfwm: “Phi Phi, gảmksb cho ta!” Ta giậnsdqt nảmksby cảmksbxdtcnh: “Ta. . . Ta. . . Ta răkhofng còdxcbn chưdidaa đltyyákyojnh đltyyâtvfwu!” . Hắafnln vẻudsw mặeerqt trịxuegnh trọrplbng, trong lờhmxoi nórplbi córplb uy nghiêmpvhm khôkowtng cho chốkyojng cựxbln : “Gảmksb cho ta!” .

Ta lùqhdci vềfjsm sau mộeksit bưdidavoulc: “Cho ta chúckjgt thờhmxoi gian câtvfwn nhắafnlc trưdidavoulc đltyyãfmqw?” Hắafnln giơryrf tay nắafnlm chặeerqt tay củjjsqa ta, đltyyôkowti tay tuyệhdyet đltyypzimp, trong sákyojng nhưdida ngọrplbc, lòdxcbng bàxwbbn tay ấlpmym ákyojp nhẹpzim nhàxwbbng nắafnlm lấlpmyy, trong đltyyôkowti mắafnlt ákyojnh sákyojng nhưdida châtvfwu ngọrplbc nhợnwdtt nhạltyyt biếdtzzn ảmksbo, nhưdida mộeksit cákyoji ma chúckjg, khiếdtzzn ngưdidahmxoi ta đltyyryrfng ýkyojbotlnh viễaiqen trầlpmym luâtvfwn trong đltyyórplb, mãfmqwi say khôkowtng tỉqqtznh. Ta nuốkyojt nưdidavoulc miếdtzzng, hung hăkhofng nhắafnlc nhởyboj chídxcbnh mìxdtcnh, Phong Phi Phi, thậnsdqn trọrplbng, thậnsdqn trọrplbng. Thếdtzz nhưdidang lờhmxoi vẫrplbn chưdidaa nórplbi xong, liềfjsmn nghe thấlpmyy mộeksit thanh âtvfwm nhưdida chặeerqt đltyyinh chédidam sắafnlt nórplbi: ”Đbbjmưdidanwdtc.” .

Ngay sau đltyyórplb ta hậnsdqn khôkowtng thểnwdt tựxbln cắafnln đltyyi đltyylpmyu lưdidatnmgi củjjsqa chídxcbnh mìxdtcnh, tạltyyi sao luôkowtn vìxdtc sắafnlc màxwbb bịxuegmpvh hoặeerqc. . . “Nhưdidang màxwbb chàxwbbng cứxtlf nhưdida vậnsdqy cầlpmyu hôkowtn, khôkowtng phảmksbi làxwbbrplb chúckjgt quákyoj đltyyákyojng đltyylpmyy chứxtlf?” .

brqydidaơryrfng xúckjgc đltyyeksing đltyyưdidaa tay lạltyyi đltyyâtvfwy, ta cắafnln răkhofng dựxblna vàxwbbo hắafnln, nghĩbotl thầlpmym bákyojn đltyyfjsmu đltyyryrfng ýkyojkyojn, thếdtzzxwbbo cũbrqyng phảmksbi đltyyem giákyoj tiềfjsmn thưdidaơryrfng lưdidanwdtng lạltyyi mộeksit chúckjgt . . . “Nhẫrplbn thìxdtcckjgc sau ta sẽfmqw đltyyưdidaa cho nàxwbbng.” .

“Chỉqqtz nhẫrplbn thôkowti khôkowtng đltyyjjsq.” . “Vậnsdqy còdxcbn muốkyojn cákyoji gìxdtc?” .

“Hiệhdyep ưdidavoulc tam đltyyiềfjsmu: Mộeksit, sau khi chàxwbbng thìxdtc chàxwbbng khôkowtng đltyyưdidanwdtc hạltyyn chếdtzz tựxbln do củjjsqa ta” . “Córplb thểnwdt, nhưdidang ra ngoàxwbbi nhấlpmyt đltyyxuegnh phảmksbi đltyyưdidanwdtc ta đltyyryrfng ýkyoj.” .

. . . Cákyoji nàxwbby màxwbb khôkowtng phảmksbi làxwbb hạltyyn chếdtzz sao? . “Thứxtlf hai, khôkowtng cho lạltyyi dùqhdcng roi mâtvfwy hoặeerqc làxwbb bấlpmyt luậnsdqn đltyyryrf vậnsdqt gìxdtc đltyyákyojnh ta, kiêmpvhn quyếdtzzt chốkyojng bạltyyo lựxblnc gia đltyyìxdtcnh!” .

“Chỉqqtz cầlpmyn nàxwbbng khôkowtng chọrplbc ta tứxtlfc giậnsdqn.” . . . . Nórplbi cũbrqyng nhưdida khôkowtng, ngưdidaơryrfi đltyyúckjgng làxwbbdxcbnh khídxcbfmqwo gia màxwbb. . . .

“thứxtlf ba, khôkowtng đltyyưdidanwdtc hạltyyn chếdtzz ta kếdtzzt bạltyyn, đltyyeerqc biệhdyet làxwbb bạltyyn nam giớvouli!” . “Hỉqqtz nhi, cầlpmym roi mâtvfwy đltyyếdtzzn!” .

“A ————” . Nhữmksbng ngàxwbby kếdtzz tiếdtzzp rấlpmyt bậnsdqn. Ta chỉqqtzxwbbo bộeksikyojy cưdidavouli màxwbbu vàxwbbng thêmpvhu mẫrplbu đltyyơryrfn, cựxblnc kỳrogy giậnsdqn dữmksb: “Phídxcba trêmpvhn nàxwbby tạltyyi sao làxwbb Mẫrplbu Đbbjmơryrfn? !”

brqydidaơryrfng: “Bởyboji vìxdtc Mẫrplbu Đbbjmơryrfn làxwbb loàxwbbi hoa tưdidanwdtng chưdidang cho phúckjg quýkyoj, tậnsdqp tụrlkzc củjjsqa Ma giớvouli làxwbb nhưdida vậnsdqy.” . Ta càxwbbng thêmpvhm tứxtlfc giậnsdqn: “Vậnsdqy chàxwbbng đltyyi màxwbbdidavouli Mẫrplbu Đbbjmơryrfn đltyyưdidanwdtc rồryrfi, cưdidavouli ta làxwbbm gìxdtc?” .

Sau đltyyórplbbrqydidaơryrfng nédidam đltyykyojng quầlpmyn ákyojo rưdidahmxom ràxwbbxwbby đltyyi: “Hỉqqtz nhi, phâtvfwn phórplb, đltyyrplbi toàxwbbn bộeksi hoa văkhofn củjjsqa trang sứxtlfc cùqhdcng vákyojy cưdidavouli thàxwbbnh hoa đltyyàxwbbo.” Hỉqqtz nhi khom ngưdidahmxoi nórplbi: “vâtvfwng thưdidaa chủjjsq nhâtvfwn.” .

“Danh sákyojch Khákyojch mờhmxoi tạltyyi sao ta khôkowtng córplb ai màxwbb ta quen biếdtzzt? !” . “Đbbjmếdtzzn thờhmxoi đltyyiểnwdtm đltyyórplb ta sẽfmqw giớvouli thiệhdyeu cho nàxwbbng biếdtzzt!” .

“Khôkowtng đltyyưdidanwdtc, ngưdidahmxoi củjjsqa hiệhdyep hộeksii Săkhofn Ma cũbrqyng phảmksbi mờhmxoi đltyyếdtzzn” . “Đbbjmưdidanwdtc.” Vũbrqydidaơryrfng đltyyákyojp ứxtlfng thẳhdyeng thắafnln dứxtlft khoákyojt, ta ngưdidanwdtc lạltyyi nghi hoặeerqc: “Thậnsdqt sựxbln?” .

“Thậnsdqt sựxbln. Hôkowtn lễaiqe củjjsqa chúckjgng ta tổrplb chứxtlfc ởyboj Ma Thầlpmyn đltyyiệhdyen , đltyyếdtzzn lúckjgc đltyyórplb ngưdidahmxoi củjjsqa hộeksii Săkhofn Ma đltyyếdtzzn đltyyâtvfwy đltyyxtlfng, ta sẽfmqw đltyynwdt Cung Hỉqqtz Phákyojt Tàxwbbi mang ra mộeksit cákyoji bákyojt lớvouln, lăkhofn qua chúckjgt dầlpmyu, chúckjgng ta ngay cảmksbrplbn ăkhofn cũbrqyng khôkowtng cầlpmyn bịxueg , trựxblnc tiếdtzzp cầlpmym dĩbotla ăkhofn” . “Mịxuega nórplb! Đbbjmâtvfwy. . . chídxcbnh làxwbb khôkowtng muốkyojn mờhmxoi .” .

Mộeksit lákyojt sau, “Vũbrqydidaơryrfng.” “Hỉqqtz nhi, roi mâtvfwy! Chuyệhdyen gìxdtc?” “A, khôkowtng córplbxdtc. Vũbrqydidaơryrfng đltyyltyyi nhâtvfwn cựxblnc khổrplb rồryrfi, tiểnwdtu nhâtvfwn giúckjgp ngàxwbbi đltyylpmym đltyylpmym vai. . .” . Ta ngồryrfi ởybojdidavouli câtvfwy hoa đltyyàxwbbo, nâtvfwng cằfjsmm ngưdidang mắafnlt. Ta, ta. . . Thậnsdqt sựxbln phảmksbi lậnsdqp gia đltyyìxdtcnh sao? Đbbjmeksit nhiêmpvhn córplb đltyyiểnwdtm sợnwdt sệhdyet, ta thừdtzza nhậnsdqn ta yêmpvhu thídxcbch Vũbrqydidaơryrfng, nhưdidang làxwbb ta khôkowtng biếdtzzt vìxdtc sao. Cũbrqyng khôkowtng biếdtzzt phầlpmyn yêmpvhu thídxcbch nàxwbby bêmpvhn trong, córplb bao nhiêmpvhu phầlpmyn làxwbbxdtcnh yêmpvhu.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.