5.5
/10
4 lượt
Bạch Cốt Lâm
Kiếm Hiệp Hoàn thành 9316 Views
Đời Hồng Vũ triều Minh, mưa thuận gió hòa. quốc thái dân an, phía Tây Bắc vùng Thượng Ngu thuộc Tỉnh Triết Giang có một hồ nhỏ, tục gọi Bạch Mã hồ.
Bạch Mã hồ ba bên giáp núi phía chính bắc có một khoảng trống rộng chừng nửa dặm, bởi vậy mặt hồ lúc nào cũng lộng gió, đặc biệt thu đông nhị kỳ lãnh phong càng mạnh.
Lúc này trời đã tàn đông, gió lạnh hu hu thổi, mặt hồ bọt sóng tung tăng, xa xa ngọn núi phủ đầy tuyết, lấp lánh ánh bạc. Bên bờ hồ bỗng xuất hiện một gã thiếu niên khoảng mười tuổi, mình mặc chiếc áo bông rách đang cắm cúi đi về gian nhà ở chân núi. Gian nhà nhỏ xiêu vẹo, mỗi cơn gió thổi đến nó đung đưa như muốn sập tới nơi.
Hốt nhiên một đạo ngân quang như ánh chớp lướt qua mặt gã thiếu niên. Gã ngưng thần nhìn lên, chỉ thấy một lão quái nhân ngồi vắt vẻo trên nhánh cây khô cao hơn trượng. Nhánh cây không lớn hơn ngón tay, đung đưa trong gió nhưng quái nhân vẫn ngồi điềm tỉnh lạ thường như người ta ngồi trên đất bằng vậy Lão quái nhân đầu đội nón cỏ rộng vành, kéo sụp xuống che mất nửa mặt, cằm tựa vào cánh tay gấp lại tì trên đầu gối, không nhìn rõ diện mạo, chỉ thấy khoảng cách giữa cánh tay và vành nón, cặp mắt lóng lánh phát xạ tinh quang như mắt cú mèo trong đêm tối.
Lưng lão khoác chiếc áo tơi bằng cỏ, tay cầm cần câu, ngọn cần câu có sợi tơ dài lóng lánh ánh bạc rõ ràng không phải là nhợ câu cá thông thường. Một điều lạ nữa là sợi tơ bạc phất phơ trong gió cần câu lại hướng lên bờ.
..........................
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ....Hy vọng các bạn có thể thưởng thức những bộ truyện hay khi đến với chúng tôi
Bạch Mã hồ ba bên giáp núi phía chính bắc có một khoảng trống rộng chừng nửa dặm, bởi vậy mặt hồ lúc nào cũng lộng gió, đặc biệt thu đông nhị kỳ lãnh phong càng mạnh.
Lúc này trời đã tàn đông, gió lạnh hu hu thổi, mặt hồ bọt sóng tung tăng, xa xa ngọn núi phủ đầy tuyết, lấp lánh ánh bạc. Bên bờ hồ bỗng xuất hiện một gã thiếu niên khoảng mười tuổi, mình mặc chiếc áo bông rách đang cắm cúi đi về gian nhà ở chân núi. Gian nhà nhỏ xiêu vẹo, mỗi cơn gió thổi đến nó đung đưa như muốn sập tới nơi.
Hốt nhiên một đạo ngân quang như ánh chớp lướt qua mặt gã thiếu niên. Gã ngưng thần nhìn lên, chỉ thấy một lão quái nhân ngồi vắt vẻo trên nhánh cây khô cao hơn trượng. Nhánh cây không lớn hơn ngón tay, đung đưa trong gió nhưng quái nhân vẫn ngồi điềm tỉnh lạ thường như người ta ngồi trên đất bằng vậy Lão quái nhân đầu đội nón cỏ rộng vành, kéo sụp xuống che mất nửa mặt, cằm tựa vào cánh tay gấp lại tì trên đầu gối, không nhìn rõ diện mạo, chỉ thấy khoảng cách giữa cánh tay và vành nón, cặp mắt lóng lánh phát xạ tinh quang như mắt cú mèo trong đêm tối.
Lưng lão khoác chiếc áo tơi bằng cỏ, tay cầm cần câu, ngọn cần câu có sợi tơ dài lóng lánh ánh bạc rõ ràng không phải là nhợ câu cá thông thường. Một điều lạ nữa là sợi tơ bạc phất phơ trong gió cần câu lại hướng lên bờ.
..........................
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ....Hy vọng các bạn có thể thưởng thức những bộ truyện hay khi đến với chúng tôi