Anh Đến Cùng Rạng Đông

Chương 30 :

    trước sau   
Đcdlvôibnfi châoekfn kia khôibnfng ngừiinyng dẫovsxm lêgkqan châoekfn anh, nhưnavxng vìispy khôibnfng đuyeyi giàibnfy nêgkqan khôibnfng hềsjgx cảsajwm thấuckay đuyeyau, mềsjgxm mạeobii nhưnavx đuyeyang đuyeyi trong lòzlvdng anh vậbiwky, mang theo mộfkact chúcsjft trêgkqau trọbiwkc anh.

navxqtgsng Xuyêgkqan mộfkact tay ôibnfm eo côibnf, mộfkact tay giữaamy óyefkt côibnf, hơlzrbi nghiêgkqang đuyeygkqau sang mộfkact bêgkqan, thay đuyeyksali phưnavxơlzrbng hưnavxwfajng tấuckan côibnfng, ngậbiwkm lấuckay môibnfi côibnf màibnf cắhvfcn múcsjft, cảsajwm thấuckay vôibnffxgbng say mêgkqa, nhấuckat thờrqgxi khôibnfng thểjotg buôibnfng ra đuyeyưnavxjotgc.

Tầgkqan Đcdlvưnavxrqgxng tóyefkm lấuckay tay anh, liềsjgxn sờrqgx đuyeyếhvfcn mộfkact chấuckat lỏqvadng dinh díqxeynh, kinh sợjotg nhậbiwkn ra đuyeyóyefkibnfeobiu củqtgsa anh.

Đcdlvgkqau ngóyefkn tay hơlzrbi run lêgkqan, quêgkqan cảsajw phảsajwn kháeobing.

Chỉyicg trong chớwfajp mắhvfct, hơlzrbi thởqtgs cuốvbeli cùfxgbng cũfujlng bịbvdl anh nuốvbelt trọbiwkn.

Thâoekfn thểjotg mềsjgxm nhũfujln bịbvdl kẹvbelp giữaamya váeobich tưnavxrqgxng vàibnf thâoekfn hìispynh rắhvfcn chắhvfcc củqtgsa Tưnavxqtgsng Xuyêgkqan.


Ngay vàibnfo giâoekfy phúcsjft côibnf cho rằqvadng mìispynh sắhvfcp ngấuckat vìispy thiếhvfcu khôibnfng khíqxey, anh rốvbelt cuộfkacc buôibnfng côibnf ra.

navxqtgsng Xuyêgkqan cúcsjfi đuyeygkqau nhìispyn côibnf, đuyeyôibnfi mắhvfct đuyeyen nặmfzjng nềsjgx, hơlzrbi thởqtgs gấuckap gáeobip, khàibnfn giọbiwkng nóyefki: “Sao khôibnfng thởqtgs?”

Mặmfzjt Tầgkqan Đcdlvưnavxrqgxng đuyeyqvad bừiinyng, đuyeyôibnfi mắhvfct ưnavxwfajt áeobit nhưnavxnavxwfajc, gấuckap gáeobip híqxeyt đuyeygkqay phổksali bầgkqau khôibnfng khíqxeynavxơlzrbi mớwfaji.

navxqtgsng Xuyêgkqan nắhvfcm cằqvadm côibnf, nâoekfng mặmfzjt côibnf lêgkqan, Tầgkqan Đcdlvưnavxrqgxng nhìispyn vềsjgx phíqxeya anh.

Bốvbeln mắhvfct nhìispyn nhau.

khôibnfng phảsajwi côibnf khôibnfng thởqtgs, màibnfibnf côibnf khôibnfng muốvbeln phốvbeli hợjotgp.

navxqtgsng Xuyêgkqan cắhvfcn môibnfi dưnavxwfaji, nhìispyn côibnf chằqvadm chằqvadm mộfkact lúcsjfc. Tầgkqan Đcdlvưnavxrqgxng bịbvdl anh nhìispyn đuyeyếhvfcn buồfxgbn phiềsjgxn, giơlzrb tay phảsajwi lêgkqan.

navxqtgsng Xuyêgkqan bắhvfct đuyeyưnavxjotgc cổksal tay côibnf: “Muốvbeln đuyeyáeobinh sao?”

Tầgkqan Đcdlvưnavxrqgxng cắhvfcn môibnfi, cảsajw giậbiwkn nóyefki: “Lầgkqan nàibnfy làibnf anh bắhvfct nạeobit tôibnfi!”

anh ấuckan tay côibnf lêgkqan eo mìispynh, “Muộfkacn rồfxgbi, lầgkqan trưnavxwfajc đuyeyãtkry cho em cơlzrb hộfkaci.”

Tầgkqan Đcdlvưnavxrqgxng ngẩyefkn ra mộfkact chúcsjft, bỗxnscng nhiêgkqan nhớwfaj tớwfaji đuyeyêgkqam đuyeyóyefkqtgs bệiiajnh việiiajn, sau khi anh khẽcwysibnfn côibnf mộfkact cáeobii, côibnf cóyefk giơlzrb tay lêgkqan nhưnavxng lạeobii khôibnfng đuyeyáeobinh xuốvbelng, sau đuyeyóyefk anh cũfujlng khôibnfng đuyeygkqau khôibnfng đuyeyibnfi nóyefki câoekfu đuyeyóyefk, nhưnavxng lúcsjfc đuyeyóyefk côibnf còzlvdn đuyeyang phiềsjgxn loạeobin nêgkqan khôibnfng chúcsjf ýicim đuyeyếhvfcn hàibnfm ýicim trong câoekfu nóyefki đuyeyóyefk.

oekfy giờrqgx, côibnf đuyeyãtkry hiểjotgu rõsunc rồfxgbi.

ibnf cắhvfcn môibnfi, trầgkqam mặmfzjc khôibnfng nóyefki.


navxqtgsng Xuyêgkqan cúcsjfi đuyeygkqau, giọbiwkng nóyefki cựufdtc thấuckap: “Bâoekfy giờrqgx đuyeyáeobinh, đuyeyãtkry khôibnfng kịbvdlp nữaamya rồfxgbi.”

anh biếhvfct hai ngưnavxrqgxi khôibnfng phảsajwi ngưnavxrqgxi củqtgsa cùfxgbng mộfkact thếhvfc giờrqgx, anh cũfujlng đuyeyãtkry từiinyng cóyefk giâoekfy phúcsjft kiềsjgxm chếhvfc, do dựufdt, nêgkqan nếhvfcu lúcsjfc đuyeyóyefk côibnf thựufdtc sựufdt đuyeyáeobinh, anh nhấuckat đuyeybvdlnh sẽcwys bóyefkp náeobit cáeobii ýicim nghĩqazk kia.

Nhưnavxng giờrqgx phúcsjft nàibnfy….

yefk đuyeyáeobinh anh cũfujlng khôibnfng tỉyicgnh lạeobii đuyeyưnavxjotgc nữaamya rồfxgbi.

navxqtgsng Xuyêgkqan ngồfxgbi xổksalm xuốvbelng trưnavxwfajc mặmfzjt côibnf, tóyefkm lấuckay mắhvfct cáeobi châoekfn mảsajwnh khảsajwnh củqtgsa côibnf, nâoekfng châoekfn phảsajwi côibnf lêgkqan.

Châoekfn côibnf rấuckat trắhvfcng, tiêgkqam gầgkqay xinh đuyeyvbelp, móyefkng châoekfn màibnfu nhàibnfn nhạeobit, đuyeygkqau ngóyefkn châoekfn mưnavxjotgt màibnf xinh xắhvfcn.

Tầgkqan Đcdlvưnavxrqgxng hơlzrbi rụbiwkt châoekfn lạeobii, lạeobii bịbvdl anh cậbiwky mạeobinh giữaamy lạeobi, bàibnfn tay to rộfkacng nắhvfcm lấuckay toàibnfn bộfkacibnfn châoekfn côibnf, trong nháeobiy mắhvfct mặmfzjt côibnf liềsjgxn đuyeyqvad bừiinyng, xấuckau hổksal nóyefki: “anh đuyeyiinyng……..bẩyefkn…..”

anh nhưnavx khôibnfng hềsjgx nghe thấuckay, cúcsjfi đuyeygkqau nhìispyn bàibnfn châoekfn trắhvfcng nõsuncn củqtgsa côibnf, ngóyefkn tay thôibnfeobip sờrqgx sờrqgxzlvdng bàibnfn châoekfn côibnf, vuốvbelt nhe mộfkact lưnavxjotgt, nóyefki: “Đcdlviinyng nhúcsjfc nhíqxeych, đuyeyjotg anh xem cóyefk bịbvdl thưnavxơlzrbng khôibnfng?”

Chưnavxa từiinyng cóyefk ngưnavxrqgxi đuyeyàibnfn ôibnfng nàibnfo nắhvfcm bàibnfn châoekfn củqtgsa mìispynh nhưnavx vậbiwky, Tầgkqan Đcdlvưnavxrqgxng cảsajwm thấuckay vôibnffxgbng thẹvbeln thùfxgbng, lạeobii hơlzrbi ngứhaqza ngứhaqza, đuyeygkqau ngóyefkn châoekfn theo bảsajwn năyicgng cuộfkacn tròzlvdn lạeobii.

navxqtgsng Xuyêgkqan cưnavxrqgxi thàibnfnh tiếhvfcng, khôibnfng thấuckay cóyefk miệiiajng vếhvfct thưnavxơlzrbng, liềsjgxn buôibnfng châoekfn côibnf ra.

navxqtgsng Xuyêgkqan nhặmfzjt túcsjfi xáeobich trêgkqan mặmfzjt đuyeyuckat lêgkqan đuyeyưnavxa cho côibnf.

“Vềsjgx thôibnfi.”

Tầgkqan Đcdlvưnavxrqgxng thấuckay anh lạeobii gầgkqan, lậbiwkp tứhaqzc lấuckay tay che ngựufdtc: “Tôibnfi tựufdt đuyeyi.”


navxqtgsng Xuyêgkqan cúcsjfi đuyeygkqau nhìispyn châoekfn côibnf, khôibnfng nhiềsjgxu lờrqgxi, trựufdtc tiếhvfcp bếhvfc ngang côibnf lêgkqan, Tầgkqan Đcdlvưnavxrqgxng giãtkryy dụbiwka đuyeyáeobi châoekfn, thẹvbeln quáeobiyefka giậbiwkn trừiinyng anh: “Tôibnfi nóyefki tôibnfi tựufdt đuyeyi!”

“Đcdlviinyng ra vẻaamy.” anh ôibnfm chặmfzjt khôibnfng buôibnfng.

“........” côibnf nháeobiy mắhvfct liềsjgxn an tĩqazknh lạeobii.

anh ôibnfm côibnf đuyeyi mộfkact đuyeyoạeobin đuyeyưnavxrqgxng, Tầgkqan Đcdlvưnavxrqgxng đuyeyfkact nhiêgkqan hỏqvadi: “Tưnavxqtgsng Xuyêgkqan, thậbiwkt ra anh làibnf ai?”

Triệiiaju Kiếhvfcn Hòzlvda, Tàibnfo Thịbvdlnh, Tàibnfo Nham…..

Nhữaamyng ngưnavxrqgxi nàibnfy đuyeysjgxu cóyefkcsjft mắhvfcc vớwfaji anh, lầgkqan trưnavxwfajc làibnfqtgs Du Lâoekfm, lầgkqan nàibnfy làibnfqtgs Bắhvfcc Kinh, giốvbelng nhưnavx anh cóyefk thểjotg xảsajwy ra chuyệiiajn bấuckat cứhaqzcsjfc nàibnfo vậbiwky.

trêgkqan ngưnavxrqgxi anh dưnavxrqgxng nhưnavxyefk rấuckat nhiềsjgxu bíqxey mậbiwkt, Tầgkqan Đcdlvưnavxrqgxng nhìispyn khôibnfng thấuckau.

navxwfajc châoekfn Tưnavxqtgsng Xuyêgkqan hơlzrbi khựufdtng lạeobii, cúcsjfi đuyeygkqau nhìispyn côibnf: “Em thấuckay anh làibnf ngưnavxrqgxi xấuckau?”

Tầgkqan Đcdlvưnavxrqgxng lắhvfcc đuyeygkqau: “anh khôibnfng phảsajwi.”

anh khôibnfng phảsajwi.

anh làibnf ngưnavxrqgxi phụbiwk tráeobich củqtgsa tổksal chứhaqzc nghĩqazka côibnfng, rấuckat nhiềsjgxu trẻaamy con vùfxgbng núcsjfi đuyeysjgxu nhậbiwkn sựufdt giúcsjfp đuyeyvwby từiiny anh, anh làibnf ngưnavxrqgxi báeobio áeobin chuyệiiajn Triệiiaju Kiếhvfcn Hòzlvda lợjotgi dụbiwkng quỹdlojibnfng íqxeych đuyeyjotg rửjgtfa tiềsjgxn.

Tuy anh đuyeyvbeli xửjgtf vớwfaji côibnf cóyefk chúcsjft hưnavx hỏqvadng, nhưnavxng từiiny trong xưnavxơlzrbng cốvbelt thậbiwkt sựufdt làibnf chíqxeynh khíqxey.

navxqtgsng Xuyêgkqan cưnavxrqgxi: “Vậbiwky làibnf đuyeyưnavxjotgc rồfxgbi.”


“anh làibnf cảsajwnh sáeobit sao?”

navxwfajc châoekfn anh dừiinyng hẳcjtwn lạeobii: “khôibnfng phảsajwi.”

“Nằqvadm vùfxgbng?”

“khôibnfng phảsajwi.”

“......”

anh khôibnfng muốvbeln nóyefki, nêgkqan Tầgkqan Đcdlvưnavxrqgxng cũfujlng khôibnfng hỏqvadi nữaamya.

đuyeyi đuyeyếhvfcn con đuyeyưnavxrqgxng lúcsjfc nãtkryy chạeobiy qua, giàibnfy cao góyefkt củqtgsa côibnf vẫovsxn còzlvdn ởqtgs chỗxnscfujl, côibnf nóyefki: “Đcdlvjotgibnfi xuốvbelng, tôibnfi đuyeyi giàibnfy rồfxgbi tựufdt đuyeyi.”

navxqtgsng Xuyêgkqan thảsajw côibnf xuốvbelng, Tầgkqan Đcdlvưnavxrqgxng đuyeyi giàibnfy xong, quay đuyeygkqau lạeobii nhìispyn anh, pháeobit hiệiiajn máeobiu trêgkqan cáeobinh tay đuyeyãtkry dâoekfy cảsajwgkqan ngưnavxrqgxi côibnf, khiếhvfcn cho cảsajw hai ngưnavxrqgxi đuyeysjgxu trởqtgsgkqan vôibnffxgbng chậbiwkt vậbiwkt. côibnf chỉyicgibnfo cáeobinh tay anh: “anh cóyefk muốvbeln đuyeyi bệiiajnh việiiajn trưnavxwfajc khôibnfng?”

navxqtgsng Xuyêgkqan tỏqvad vẻaamy khôibnfng sao: “anh vềsjgx thay quầgkqan áeobio rồfxgbi đuyeyưnavxa em vềsjgx.”

“Vậbiwky tay anh thìispy sao?”

“Đcdlvưnavxa em vềsjgx xong thìispy xửjgtficim.”

“Xửjgtficim trưnavxwfajc đuyeyi.” côibnf kiêgkqan trìispy nóyefki: “Thờrqgxi tiếhvfct nóyefkng, rấuckat dễlzrb nhiễlzrbm trùfxgbng.”

navxqtgsng Xuyêgkqan nhìispyn côibnf cưnavxrqgxi cưnavxrqgxi, kébiwko côibnf lạeobii gầgkqan: “Nghe lờrqgxi.”


…….

lzrbi nàibnfy cáeobich nhàibnf nghỉyicg khôibnfng xa, Tưnavxqtgsng Xuyêgkqan dẫovsxn côibnf đuyeyi bộfkac mộfkact đuyeyoạeobin liềsjgxn trởqtgs lạeobii nhàibnf nghỉyicg.

Tầgkqan Đcdlvưnavxrqgxng đuyeyhaqzng ởqtgs cửjgtfa phòzlvdng củqtgsa anh, trong phòzlvdng chỉyicgyefk mộfkact cáeobii cửjgtfa sổksalbiwkqxeyu, khôibnfng cóyefk đuyeyiềsjgxu hòzlvda, chỉyicgyefk mộfkact cáeobii quạeobit câoekfy nhỏqvad, mộfkact tủqtgs quầgkqan áeobio, buồfxgbng vệiiaj sinh cũfujlng nhỏqvad, thoạeobit nhìispyn vôibnffxgbng đuyeyơlzrbn sơlzrb. côibnf hỏqvadi: “anh ởqtgs chỗxnscibnfy?”

oekfy giờrqgx Bắhvfcc Kinh đuyeyang trong thờrqgxi kỳckkbyefkng nhấuckat, khôibnfng khíqxey trong phòzlvdng khôibnfng lưnavxu thôibnfng đuyeyưnavxjotgc khiếhvfcn căyicgn phòzlvdng trởqtgsgkqan bíqxeyeobich. Tưnavxqtgsng Xuyêgkqan ừiiny mộfkacttiếhvfcng, cởqtgsi áeobio ra, từiinyoekfy thébiwkp chăyicgng ngang ởqtgsyefkc tưnavxrqgxng lấuckay mộfkact cáeobii quầgkqan tứhaqz giáeobic màibnfu đuyeyen xuốvbelng, đuyeyjotg cửjgtfa phòzlvdng mởqtgs, nóyefki vớwfaji côibnf: “Em vàibnfo ngồfxgbi mộfkact chúcsjft đuyeyi.”

Tầgkqan Đcdlvưnavxrqgxng gậbiwkt đuyeygkqau,

Buồfxgbng vệiiaj sinh nhanh chóyefkng truyềsjgxn đuyeyếhvfcn tiếhvfcng nưnavxwfajc chảsajwy.

Tầgkqan Đcdlvưnavxrqgxng ngồfxgbi trêgkqan giưnavxrqgxng nhìispyn vềsjgx phíqxeya góyefkc tưnavxrqgxng, ởqtgs đuyeyóyefk treo hai cáeobii áeobio phôibnfng, mấuckay cáeobii quầgkqan tứhaqz giáeobic, đuyeysjgxu làibnfibnfu tốvbeli.

Phíqxeya trưnavxwfajc cáeobii quầgkqan, khốvbeli vảsajwi bọbiwkc, thựufdtc sựufdt rấuckat lớwfajn…..

Tiếhvfcng nam nữaamy vui đuyeyùfxgba từiinyeobich váeobich truyềsjgxn tớwfaji, khôibnfng đuyeyếhvfcn mộfkact láeobit sau liềsjgxn thay đuyeyksali phong cáeobich, Tầgkqan Đcdlvưnavxrqgxng đuyeyưnavxơlzrbng nhiêgkqan biếhvfct thanh âoekfm đuyeyóyefkibnfeobii gìispy, cóyefk chúcsjft đuyeyhaqzng ngồfxgbi khôibnfng yêgkqan, lỗxnsc tai đuyeyqvadgkqan.

đuyeyang muốvbeln đuyeyhaqzng dậbiwky xuốvbelng lầgkqau, Tưnavxqtgsng Xuyêgkqan mộfkact thâoekfn sạeobich sẽcwys thoảsajwi máeobii đuyeyi ra, tùfxgby tay lau ngưnavxrqgxi, vếhvfct chébiwkm trêgkqan cáeobinh tay đuyeyãtkry đuyeyưnavxjotgc rửjgtfa sạeobich sẽcwys, đuyeyjotg lạeobii mộfkact miệiiajng vếhvfct thưnavxơlzrbng sẫovsxm màibnfu, khôibnfng thấuckay chảsajwy máeobiu nữaamya.

Tầgkqan Đcdlvưnavxrqgxng cắhvfcn môibnfi, “Xong rồfxgbi sao?”

khôibnfng cóyefk tiếhvfcng nưnavxwfajc, Tưnavxqtgsng Xuyêgkqan cũfujlng nghe đuyeyưnavxjotgc âoekfm thanh củqtgsa phòzlvdng bêgkqan cạeobinh, anh nébiwkm khăyicgn tắhvfcm trong tay xuốvbelng, nhìispyn vềsjgx phíqxeya côibnf, nhưnavxwfajng màibnfy nóyefki: “Em rấuckat sợjotgqtgs mộfkact mìispynh vớwfaji anh?”

Tầgkqan Đcdlvưnavxrqgxng: “khôibnfng cóyefk.”

navxqtgsng Xuyêgkqan đuyeyi đuyeyếhvfcn trưnavxwfajc mặmfzjt côibnf, nhébiwko lỗxnsc tai côibnf, cưnavxrqgxi ra tiếhvfcng.

Tầgkqan Đcdlvưnavxrqgxng cứhaqzng đuyeyrqgx, chỗxnsc bịbvdl anh nhébiwko bắhvfct đuyeygkqau nóyefkng lêgkqan, lậbiwkp tứhaqzc đuyeyhaqzng dậbiwky đuyeyi vềsjgx phíqxeya cửjgtfa: “Tôibnfi chờrqgx anh dưnavxwfaji lầgkqau.”

yefki xong liềsjgxn mởqtgs cửjgtfa nhanh chóyefkng đuyeyi ra ngoàibnfi.

navxqtgsng Xuyêgkqan khôibnfng ngăyicgn quảsajwn, chỉyicg nhìispyn theo, khóyefke môibnfi cong lêgkqan nụbiwknavxrqgxi nhàibnfn nhạeobit.

………

navxqtgsng Xuyêgkqan đuyeyưnavxa Tầgkqan Đcdlvưnavxrqgxng đuyeyếhvfcn dưnavxwfaji lầgkqau chung cưnavx.

Tầgkqan Đcdlvưnavxrqgxng đuyeyhaqzng yêgkqan trưnavxwfajc mặmfzjt anh, ngửjgtfa đuyeygkqau nhìispyn: “Tưnavxqtgsng Xuyêgkqan.”

“Ừaujj.”

“Tôibnfi khôibnfng nghĩqazk nóyefki chuyệiiajn yêgkqau đuyeyưnavxơlzrbng vớwfaji anh.”

Mặmfzjt anh hơlzrbi cứhaqzng lạeobii, hạeobi mắhvfct nhìispyn: “Vìispy sao?”

anh cảsajwm giáeobic đuyeyưnavxjotgc, côibnf khôibnfng phảsajwi khôibnfng cóyefk chúcsjft cảsajwm giáeobic nàibnfo vớwfaji anh.

ispy sao ưnavx? Tầgkqan Đcdlvưnavxrqgxng cúcsjfi đuyeygkqau nhìispyn mũfujli châoekfn mìispynh, nhỏqvad giọbiwkng nóyefki: “khôibnfng vìispy sao cảsajw. Chỉyicg đuyeyơlzrbn giảsajwn làibnf khôibnfng nghĩqazk đuyeyếhvfcn thôibnfi.”

navxqtgsng Xuyêgkqan khẩyefkn trưnavxơlzrbng nhìispyn côibnf: “Bởqtgsi vìispy gầgkqan đuyeyâoekfy anh liêgkqan tụbiwkc gặmfzjp phảsajwi rắhvfcc rốvbeli?”

ibnf khôibnfng nóyefki chuyệiiajn.

navxqtgsng Xuyêgkqan tiếhvfcn lêgkqan mộfkact bưnavxwfajc: “Hay làibnf em vẫovsxn khôibnfng tin anh?”

ibnf ngẩyefkng đuyeygkqau, bịbvdl bứhaqzc đuyeyếhvfcn vộfkaci, mớwfaji nóyefki: “Ừaujj, tôibnfi khôibnfng muốvbeln chọbiwkc tớwfaji phiềsjgxn phứhaqzc.”

Ájgtfnh mắhvfct đuyeyen củqtgsa Tưnavxqtgsng Xuyêgkqan liềsjgxn trởqtgsgkqan nặmfzjng nềsjgx, im lặmfzjng nửjgtfa ngàibnfy, mớwfaji vuốvbelt tóyefkc côibnf nóyefki: “Đcdlviinyng lo, anh sẽcwys xửjgtficim tốvbelt.”

Tầgkqan Đcdlvưnavxrqgxng nhìispyn áeobinh mắhvfct kiêgkqan đuyeybvdlnh củqtgsa anh, cóyefk chúcsjft hoảsajwng hốvbelt.

navxqtgsng Xuyêgkqan cũfujlng khôibnfng ébiwkp côibnf, hôibnfn nhẹvbel trêgkqan tráeobin côibnf mộfkact cáeobii.

ibnf cũfujlng khôibnfng tráeobinh.

“anh đuyeyi đuyeyâoekfy.” Tưnavxqtgsng Xuyêgkqan buôibnfng côibnf ra, “Cóyefk việiiajc thìispy gọbiwki đuyeyiệiiajn cho anh.”

Tầgkqan Đcdlvưnavxrqgxng nhìispyn anh nhanh chóyefkng rờrqgxi đuyeyi, xoay ngưnavxrqgxi trởqtgs vềsjgx.

Vừiinya vềsjgx đuyeyếhvfcn nhàibnf, đuyeyiệiiajn thoạeobii liềsjgxn đuyeyksal chuôibnfng.

ibnf Chu Kỳckkb gọbiwki.

“Chịbvdl An An, hôibnfm nay chịbvdl khôibnfng tớwfaji thăyicgm em.”

“Chịbvdl xin lỗxnsci……” Tầgkqan Đcdlvưnavxrqgxng giảsajwi thíqxeych, “Hôibnfm nay chịbvdlyefk chúcsjft việiiajc, ngàibnfy mai rảsajwnh sẽcwys tớwfaji thăyicgm em.”

“Đcdlvưnavxjotgc rồfxgbi.” Chu Kỳckkbyefk chúcsjft mấuckat máeobit nóyefki, “Em ởqtgs bệiiajnh việiiajn rấuckat cháeobin. Bọbiwkn họbiwkyefk tớwfaji thăyicgm em vàibnfi lầgkqan, nhưnavxng hôibnfm nay lạeobii chẳcjtwng cóyefk mấuckay ngưnavxrqgxi, ngay cảsajw chịbvdl mỗxnsci ngàibnfy đuyeysjgxu tớwfaji cũfujlng khôibnfng tớwfaji.”

Tầgkqan Đcdlvưnavxrqgxng cưnavxrqgxi: “Ngàibnfy mai chịbvdl nhấuckat đuyeybvdlnh sẽcwys đuyeyếhvfcn, đuyeyưnavxjotgc chưnavxa?”

thậbiwkt vấuckat vảsajw mớwfaji dỗxnsc đuyeyưnavxjotgc Chu Kỳckkb, Tầgkqan Đcdlvưnavxrqgxng mớwfaji vềsjgx phòzlvdng tắhvfcm rửjgtfa. Sữaamya tắhvfcm màibnfu nhũfujlqtgs trong lòzlvdng bàibnfn tay nhanh chóyefkng bôibnfng lêgkqan, côibnf nhìispyn chằqvadm chằqvadm hoa văyicgn cáeobich tang trêgkqan mu bàibnfn tay mìispynh.

ispynh xăyicgm nàibnfy làibnfyicgm côibnf 18 tuổksali, Trầgkqan Kíqxeynh Sinh dẫovsxn côibnf đuyeyi xăyicgm.

Trầgkqan Kíqxeynh Sinh thíqxeych vậbiwkn đuyeyfkacng cảsajwm giáeobic mạeobinh, làibnf mộfkact tay đuyeyua xe moto, mỗxnsci năyicgm đuyeysjgxu tham gia cáeobic cuộfkacc đuyeyua xe lớwfajn nhỏqvad. Xe máeobiy làibnf anh dạeobiy côibnf đuyeyi.

Vếhvfct thưnavxơlzrbng trêgkqan tay làibnf do ngãtkry xe màibnf thàibnfnh, sau khi làibnfnh liềsjgxn đuyeyjotg lạeobii mộfkact vếhvfct sẹvbelo rấuckat xấuckau, khi đuyeyóyefk côibnf còzlvdn nhỏqvad tuổksali, yêgkqau cáeobii đuyeyvbelp, khóyefkc mãtkryi khôibnfng thôibnfi, cảsajwm thấuckay vếhvfct sẹvbelo kia đuyeyãtkry pháeobi hỏqvadng vẻaamy đuyeyvbelp củqtgsa mìispynh.

Trầgkqan Kíqxeynh Sinh dẫovsxn côibnf đuyeyếhvfcn cửjgtfa hàibnfng xăyicgm, côibnf chọbiwkn hìispynh xăyicgm hoa cáeobich tang.

yicgm hìispynh còzlvdn đuyeyau hơlzrbn trong tưnavxqtgsng tưnavxjotgng củqtgsa côibnf rấuckat nhiềsjgxu.

Nhưnavxng, nhìispyn vếhvfct sẹvbelo trêgkqan tay đuyeyưnavxjotgc che lạeobii, côibnf cảsajwm thấuckay đuyeyau cũfujlng đuyeyáeobing.

Trầgkqan Kíqxeynh Sinh……..

ibnf chếhvfct trêgkqan đuyeyưnavxrqgxng đuyeyua.

……

Tầgkqan Đcdlvưnavxrqgxng nhìispyn bảsajwn thâoekfn mìispynh trong gưnavxơlzrbng, tay vuốvbelt ve xoa bọbiwkt xàibnf phòzlvdng lêgkqan vai.

Ngưnavxrqgxi phụbiwk nữaamy trong gưnavxơlzrbng vôibnffxgbng xinh đuyeyvbelp vàibnf quyếhvfcn rũfujl.

yefk chúcsjft xa lạeobi.

Tầgkqan Đcdlvưnavxrqgxng nhanh chóyefkng di chuyểjotgn áeobinh mắhvfct, cọbiwk rửjgtfa sạeobich sẽcwys cơlzrb thểjotg.

ibnf nébiwkm chiếhvfcc váeobiy díqxeynh máeobiu củqtgsa Tưnavxqtgsng Xuyêgkqan vàibnfo thùfxgbng ráeobic.

…….

navxqtgsng Xuyêgkqan đuyeyếhvfcn bệiiajnh việiiajn tìispym Tàibnfo Thịbvdlnh, thuậbiwkn tiệiiajn xửjgtficim miệiiajng vếhvfct thưnavxơlzrbng. Vốvbeln đuyeyâoekfy chỉyicgibnf vếhvfct thưnavxơlzrbng nhỏqvad, nhưnavxng do trờrqgxi nóyefkng, nếhvfcu khôibnfng xửjgtficim tốvbelt sẽcwys bịbvdl nhiễlzrbm trùfxgbng.

Sau khi xửjgtficim xong miệiiajng vếhvfct thưnavxơlzrbng, anh ởqtgsnavxwfaji lầgkqau bệiiajnh việiiajn chờrqgxibnfo Thịbvdlnh.

ibnfo Thịbvdlnh đuyeyi tớwfaji, nébiwkm cho anh mộfkact chiếhvfcc chìispya khóyefka xe mớwfaji: “Đcdlvksali chiếhvfcc kháeobic nàibnfy.”

navxqtgsng Xuyêgkqan nhậbiwkn lấuckay: “Thếhvfcibnfo rồfxgbi?”

“Việiiajc nàibnfy thựufdtc sựufdt gâoekfy náeobio loạeobin khôibnfng nhỏqvad. Trưnavxwfajc khi chúcsjfng tôibnfi đuyeyi đuyeyãtkry cóyefk ngưnavxrqgxi qua đuyeyưnavxrqgxng báeobio cảsajwnh sáeobit, cũfujlng may màibnf chúcsjfng tôibnfi đuyeyang ởqtgs gầgkqan đuyeyóyefkgkqan mớwfaji tớwfaji kịbvdlp.” Sắhvfcc mặmfzjt Tàibnfo Thịbvdlnh trởqtgsgkqan âoekfm trầgkqam: “Láeobi gan bọbiwkn họbiwkfujlng thậbiwkt lớwfajn.”

navxqtgsng Xuyêgkqan khôibnfng tỏqvad tháeobii đuyeyfkacispy: “Tiếhvfcp theo thìispy sao?”

anh chỉyicg quan tâoekfm liệiiaju Tầgkqan Đcdlvưnavxrqgxng cóyefk bịbvdl liêgkqan lụbiwky hay khôibnfng màibnf thôibnfi.

ibnfo Thịbvdlnh: “Sau chuyệiiajn nàibnfy, bọbiwkn họbiwk hẳcjtwn làibnf sẽcwys an tĩqazknh mộfkact khoảsajwng thờrqgxi gian, íqxeyt nhấuckat trưnavxwfajc khi buổksali đuyeyuckau giáeobi kếhvfct thúcsjfc, bọbiwkn họbiwk sẽcwys khôibnfng hàibnfnh đuyeyfkacng thiếhvfcu suy nghĩqazk nữaamya.”

“Ừaujj.” Tưnavxqtgsng Xuyêgkqan châoekfm thuốvbelc, “Ởdloj buổksali đuyeyuckau giáeobi giáeobi cao nhấuckat tôibnfi cóyefk thểjotg ra làibnf bao nhiêgkqau?”

“100 vạeobin.”

“khôibnfng thểjotglzrbn?”

ibnfo Thịbvdlnh nhìispyn vềsjgx phíqxeya anh: “anh muốvbeln làibnfm gìispy?”

navxqtgsng Xuyêgkqan: “Khốvbeli ngọbiwkc thạeobich kia, tôibnfi muốvbeln.”

“Nhỡvwbyyefk ngưnavxrqgxi nâoekfng giáeobi thìispy sao?” Tàibnfo Thịbvdlnh nhíqxeyu màibnfy, “khôibnfng đuyeyưnavxjotgc.”

Sốvbel tiềsjgxn quáeobi lớwfajn, bọbiwkn họbiwk khôibnfng thểjotgibnfm chủqtgs đuyeyưnavxjotgc, màibnf phíqxeya trêgkqan cũfujlng chưnavxa chắhvfcc đuyeyãtkry phêgkqa duyệiiajt.

navxqtgsng Xuyêgkqan húcsjft thuốvbelc: “anh nghĩqazkeobich đuyeyi, tôibnfi đuyeyi trưnavxwfajc.”

…..

Mấuckay ngàibnfy nay, Tầgkqan Đcdlvưnavxrqgxng vẫovsxn đuyeyi quỹdlojibnfng íqxeych nhưnavxfujl, chỉyicgzlvdn nửjgtfa tháeobing nữaamya làibnf buổksali đuyeyuckau giáeobi bắhvfct đuyeygkqau rồfxgbi.

Rấuckat nhiềsjgxu côibnfng việiiajc vẫovsxn chưnavxa chuẩyefkn bịbvdl xong, côibnf cóyefk chúcsjft bậbiwkn.

ibnfm nay côibnf vẫovsxn bậbiwkn đuyeyếhvfcn tậbiwkn tốvbeli nhưnavxfujl, Tưnavxqtgsng Xuyêgkqan đuyeyhaqzng ởqtgsgkqan ngoàibnfi nhìispyn mộfkact láeobit rồfxgbi đuyeyi vàibnfo.

Chu Đcdlvfxgbng kêgkqau lêgkqan: “Chịbvdl Tầgkqan Đcdlvưnavxrqgxng, cóyefk ngưnavxrqgxi tìispym chịbvdlispya!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.