Anh Đây Cóc Sợ Vợ

Chương 62 : Ngoại truyện 2

    trước sau   
Cốihuo Thầuculn dừhgskng lạwoxii: … Ha ha.

Sởgaya Đzqkelqnung Phi bắfgjct đehhpuculu thấohgey lo khi bịwaex Cốihuo Thầuculn nhìaixdn chằlqnum chằlqnum nhưlqnu thếiney, dựrvyn cảigqjm xấohgeu càihuong lúbawjc càihuong lớlqnun.

Cốihuo Thầuculn nhếineych môgexji: “Anh họgopf…”

“Hảigqj?” Sởgaya Đzqkelqnung Phi run lêmkean, toàihuon thâbawjn nổcaydi da gàihuo, cậmjecu khôgexjng thểdoim chịwaexu nổcaydi khi nghe Cốihuo Thầuculn gọgopfi mìaixdnh làihuo “anh họgopf”…

“Mấohgey bứzvczc tranh kia phiềsvhjn anh rồydlei.”

gexjn Hạwoxio Quảigqjng cúbawji đehhpuculu ărvynn bávvqunh kem trong yêmkean lặschong, tựrvynaixdnh tìaixdm đehhpưlqnubypvng chếineyt, códkbb muốihuon ngărvynn cũehhpng khôgexjng ngărvynn nổcaydi.


Cốihuo Thầuculn mớlqnui cầuculu hôgexjn thàihuonh côgexjng, cậmjecu chỉlqhe hậmjecn khôgexjng thểdoimgayamkean cạwoxinh Sởgayalqnu mọgopfi lúbawjc mọgopfi nơyjmli, đehhpưlqnuơyjmlng nhiêmkean cậmjecu sẽweaw khôgexjng lãaqdsng phíscho thờbypvi gian vìaixd Sởgaya Đzqkelqnung Phi, đehhpâbawjy làihuovvquch tốihuot nhấohget rồydlei.

Đzqkezkali đehhpếineyn khi tạwoxim biệxgmet Sởgayalqnu, tìaixdm cậmjecu ta đehhpávvqunh đehhpòpuwkn vẫbawjn khôgexjng muộvvqun.

“Cávvqui gìaixd??” Sởgaya Đzqkelqnung Phi nghe Cốihuo Thầuculn nódkbbi thìaixd đehhpuculu đehhpau nhưlqnu sắfgjcp nổcayd tung ra, mấohgey módkbbn nàihuoy bọgopfn họgopf chuẩmjecn bịwaex từhgskvvquu giờbypvvvqung đehhpếineyn giữzaeda trưlqnua mớlqnui xong. Bâbawjy giờbypv chỉlqhe mộvvqut mìaixdnh cậmjecu làihuom thếiney thìaixd… sẽweawdkbb ávvqun mạwoxing đehhpódkbb.

yjmln nữzaeda cậmjecu thừhgska biếineyt, nếineyu cậmjecu màihuoihuom rávvquch mộvvqut tờbypv

Sởgaya Đzqkelqnung Phi nhắfgjcc Cốihuo Thầuculn, “Gìaixd thếiney, tôgexji làihuo anh họgopf củvskha Sởgayalqnu đehhpódkbb…”

vvqum đehhpihuoi xửvvqu vớlqnui anh họgopf Sởgayalqnu nhưlqnu thếiney, khôgexjng sợzkal cậmjecu đehhpâbawjy làihuom khódkbb dễiksj hảigqj?

Lẽweaw ra phảigqji nịwaexnh nọgopft cậmjecu mớlqnui đehhpúbawjng.

Thôgexji đehhpưlqnuzkalc rồydlei, nịwaexnh nọgopft chắfgjcc khôgexjng códkbb cửvvqua, nhưlqnung íschot ra cũehhpng phảigqji đehhpihuoi xửvvqu tốihuot vớlqnui cậmjecu mộvvqut chúbawjt chứzvcz!

“Ừydlem.” Cốihuo Thầuculn híschop mắfgjct, ărvynn miếineyng bávvqunh Sởgayalqnu vừhgska đehhpúbawjt, khôgexjng thỏuhgza mãaqdsn màihuogexjn côgexj mộvvqut cávvqui.

Ngọgopft lắfgjcm.

Sởgayalqnu trừhgskng cậmjecu, gòpuwkvvqubawjy hâbawjy ửvvqung hồydleng.

Biếineyt bao nhiêmkeau ngưlqnubypvi đehhpang nhìaixdn…

Cốihuo Thầuculn ra vẻimet đehhpưlqnuơyjmlng nhiêmkean cọgopf cọgopfmkean mặschot Sởgayalqnu, chốihuoc chốihuoc lạwoxii hôgexjn côgexj mộvvqut cávvqui, Sởgaya Tiểdoimu Dưlqnu nhàihuo cậmjecu đehhpávvqung yêmkeau quávvqu ~~


Trừhgskng cậmjecu cũehhpng đehhpávvqung yêmkeau phếineyt ~~

Bịwaex Sởgayalqnu ngắfgjct mộvvqut cávvqui cậmjecu mớlqnui chịwaexu dừhgskng lạwoxii, cậmjecu quay sang nhìaixdn Sởgaya Đzqkelqnung Phi cấohget giọgopfng đehhpuculy uy hiếineyp, “Khôgexjng phảigqji anh họgopf thìaixdihuong phảigqji cốihuo gắfgjcng vìaixd em họgopfihuo em rểdoim sao?”

Sởgayalqnup: …

Sởgaya Đzqkelqnung Phi nghĩvvqu mộvvqut lávvqut, vẫbawjn khôgexjng cam lòpuwkng, “Hai ngưlqnubypvi đehhpãaqds đehhpărvynng kýssor kếineyt hôgexjn đehhpâbawju… Vậmjecy thìaixd khôgexjng tíschonh làihuo em rểdoim củvskha tôgexji…”

gexjn Hạwoxio Quảigqjng suýssort nữzaeda làihuo phun bávvqunh kem ra ngoàihuoi, cậmjecu cốihuo nuốihuot xuốihuong, chỉlqhe biếineyt đehhpvqgi trávvqun.

bawju nàihuoy chẳmlhpng phảigqji nódkbbi làihuolqnuơyjmlng lai bọgopfn họgopf sẽweaw chia tay ưlqnu? Cávvqui thằlqnung chỉlqhe sốihuo EQ âbawjm nàihuoy!

Quảigqj nhiêmkean, mặschot Cốihuo Thầuculn đehhpen còpuwkn hơyjmln đehhpíschot nồydlei.

Cốihuo Thầuculn nắfgjcm cổcayd ávvquo Sởgaya Đzqkelqnung Phi lôgexji ra ngoàihuoi.

“Ákjgv… cứzvczu tôgexji…”

“Anh Cốihuo… Anh Cốihuo… Em sai rồydlei màihuo…”

Mấohgey ngưlqnubypvi còpuwkn lạwoxii bậmject cưlqnubypvi ha ha vang vọgopfng cảigqj đehhpìaixdnh nghỉlqhe châbawjn, cưlqnubypvi muốihuon bểdoim bụdgzong.

Chia buồydlen cùpaucng cậmjecu, thắfgjcp nếineyn cho cậmjecu.

Sởgayalqnuehhpng nédoimn đehhpưlqnuzkalc bậmject cưlqnubypvi.




Đzqkeếineyn khi tiếineyng kêmkeau thảigqjm thiếineyt vang lêmkean, “Hu hu! Em rểdoim àihuo!”



aixd nhiệxgmet đehhpvvqumkean ngoàihuoi vẫbawjn còpuwkn lạwoxinh, nêmkean lúbawjc Cốihuo Thầuculn quay vềsvhj thìaixd lậmjecp tứzvczc ôgexjm Sởgayalqnuihuoo lòpuwkng, mấohgey anh em bọgopfn họgopf đehhpsvhju làihuo ngưlqnubypvi tinh ýssor, ărvynn xong bávvqunh kem rồydlei cũehhpng khôgexjng ởgaya đehhpâbawjy làihuom bódkbbng đehhpèimetn.

Sau đehhpódkbb bọgopfn họgopf thuậmjecn tay kédoimo cảigqj Sởgaya Đzqkelqnung Phi mặschot mùpauci bầuculm dậmjecp, vui vẻimet rờbypvi đehhpi, từhgsk xa màihuo vẫbawjn còpuwkn nghe tiếineyng trêmkeau chọgopfc củvskha cảigqj đehhpávvqum, vàihuo cảigqj tiếineyng xuýssort xoa củvskha Sởgaya Đzqkelqnung Phi.

“Ha ha ha, may màihuo cậmjecu còpuwkn biếineyt gọgopfi em rểdoim đehhpohgey ha ha ha!”

“Sao nay Sởgaya Đzqkelqnung Phi lạwoxii thôgexjng minh đehhpvvqut xuấohget thếiney ha ha ha! Khôgexjng giốihuong cậmjecu tíschoihuoo!”

“… Biếineyn!”

Tiếineyng cưlqnubypvi đehhpùpauca càihuong lúbawjc càihuong xa, bêmkean trong đehhpìaixdnh nghỉlqhevvqut dầuculn yêmkean tĩvvqunh lạwoxii.

Khôgexjng khíscho hạwoxinh phúbawjc bao phủvskh hai ngưlqnubypvi, Cốihuo Thầuculn vuốihuot tódkbbc Sởgayalqnu, hôgexjn lêmkean tódkbbc côgexj, “… Códkbb muốihuon đehhpi xem thửvvqu mộvvqut vòpuwkng khôgexjng?”

Sởgayalqnu đehhpang đehhpưlqnuzkalc cậmjecu ôgexjm vàihuoo lòpuwkng, nghe thấohgey thếiney thìaixd gậmject đehhpuculu.

Cốihuo Thầuculn nắfgjcm chặschot tay côgexj rồydlei nhédoimt vàihuoo túbawji ávvquo khoávvqut củvskha mìaixdnh, sau đehhpódkbb dẫbawjn côgexj đehhpi.

Hai ngưlqnubypvi cùpaucng nhau đehhpi dạwoxio trêmkean con đehhpưlqnubypvng nhỏuhgz.


Hoa hồydleng trong vưlqnubypvn rấohget đehhpnrimp, ávvqunh đehhpèimetn khẽweaw chiếineyu xuốihuong nhữzaedng cávvqunh hồydleng đehhpuhgzlqnuơyjmlng, hưlqnuơyjmlng thơyjmlm nhẹnrim nhàihuong thoang thoảigqjng. Ngưlqnubypvi ta códkbbbawju “Mỹkowz nhâbawjn dưlqnulqnui anh đehhpèimetn” chíschonh làihuo đehhpâbawjy, trong khung cảigqjnh thếineyihuoy, Sởgayalqnuihuong xinh đehhpnrimp đehhpvvqung lòpuwkng ngưlqnubypvi.

Hai ngưlqnubypvi nhìaixdn nhau ngậmjecp tràihuon tìaixdnh ýssor, bầuculu khôgexjng khíscho ngọgopft ngàihuoo nhưlqnu mậmject.

Khôgexjng biếineyt từhgsk khi nàihuoo, hai ngưlqnubypvi dừhgskng lạwoxii, tiếineyn sávvqut lạwoxii gầuculn đehhpihuoi phưlqnuơyjmlng.

Hai trávvqui tim kềsvhjvvqut nhau, dịwaexu dàihuong lạwoxii ngọgopft ngàihuoo.

***

Nhưlqnung Sởgayalqnu khôgexjng ngờbypv rằlqnung, Cốihuo Thầuculn luôgexjn đehhpdoimbawjm tớlqnui câbawju nódkbbi vu vơyjml củvskha Sởgaya Đzqkelqnung Phi.

bawjc đehhpưlqnua Sởgayalqnu vềsvhj nhàihuo cậmjecu vui vẻimet khôgexjng thôgexji, nhưlqnung mộvvqut suy nghĩvvqu khávvquc lặschong lẽweaw xuấohget hiệxgmen, nêmkean lúbawjc ărvynn cơyjmlm cậmjecu códkbbyjmli thấohget thầuculn.

Khôgexjng códkbb giấohgey đehhpărvynng kýssor kếineyt hôgexjn, cậmjecu khôgexjng yêmkean tâbawjm cho lắfgjcm.

Ôkqemng Cốihuo hừhgsk hừhgsk, “Tỉlqhenh lạwoxii đehhpi!”

“Đzqkeúbawjt cơyjmlm vàihuoo mũehhpi luôgexjn rồydlei, nghĩvvquaixdihuo thấohget thầuculn thếiney.”

Cốihuo Thầuculn hỏuhgzi, “Ôkqemng nộvvqui, ôgexjng nódkbbi xem… códkbb thểdoim đehhpcaydi sốihuo tuổcaydi đehhpưlqnuzkalc kếineyt hôgexjn đehhpưlqnuzkalc khôgexjng?”

“…” Ôkqemng Cốihuo ngẩmjecn ngưlqnubypvi, râbawju vểdoimnh cảigqjmkean, ôgexjng vỗujriihuon cávvqui rầuculm, “Thằlqnung nhódkbbc nàihuoy!”

puwkn muốihuon đehhpcaydi cảigqj luậmject, sao nódkbb khôgexjng bay lêmkean trờbypvi luôgexjn đehhpi!




Thấohgey cávvquch nàihuoy khôgexjng thàihuonh, Cốihuo Thầuculn chậmjecc mộvvqut tiếineyng, “Đzqkeưlqnuzkalc rồydlei, khôgexjng đehhpưlqnuzkalc thìaixd thôgexji.”

Cậmjecu suy nghĩvvqu chuyệxgmen nàihuoy thậmject lâbawju.

Đzqkeếineyn hôgexjm sau, Cốihuo Thầuculn vẫbawjn bávvqum lấohgey Sởgayalqnu nhưlqnuehhp.

Nhưlqnung cậmjecu lạwoxii lấohgey đehhpydle ra, đehhpưlqnua búbawjt cho Sởgayalqnu cầuculm, giảigqj vờbypv khôgexjng quan tâbawjm, ávvqunh mắfgjct dờbypvi sang chổcayd khávvquc, cậmjecu hắfgjcng giọgopfng, “Sởgaya Tiểdoimu Dưlqnu ~ kýssormkean đehhpi ~”

“Cávvqui gìaixd đehhpâbawjy?”

Sởgayalqnu cầuculm lấohgey rồydlei mởgaya ra xem, sau đehhpódkbb bậmject cưlqnubypvi, “… Kýssormkean?”

Giấohgey đehhpărvynng kýssor kếineyt hôgexjn đehhpưlqnuzkalc… làihuom bằlqnung tay.

Vẽweaw giốihuong y đehhpúbawjc, cậmjecu ngồydlei cùpaucng côgexj, nhưlqnung hìaixdnh nhưlqnu… nódkbb vẫbawjn khôgexjng códkbb hiệxgmeu lựrvync phávvqup luậmject…

Chàihuong trai vớlqnui hai tai đehhpuhgzvvqung giảigqj vờbypv nhìaixdn trávvqui ngódkbb phảigqji, giụdgzoc côgexj, “Cậmjecu quan tâbawjm làihuom gìaixd, mau kýssor đehhpi!”

Đzqkeôgexji mắfgjct Sởgayalqnu tràihuon đehhpuculy ýssorlqnubypvi…

Nhanh kýssor đehhpi! Sao còpuwkn chưlqnua chịwaexu kýssor

Đzqkezkali mộvvqut hồydlei lâbawju màihuo vẫbawjn khôgexjng thấohgey đehhpvvqung tĩvvqunh gìaixdihuo chỉlqhe thấohgey ávvqunh mắfgjct côgexj vẫbawjn còpuwkn đehhpang nhìaixdn cậmjecu…

Nhịwaexp tim Cốihuo Thầuculn càihuong nhanh, cậmjecu quay đehhpuculu lạwoxii, “Sao cậmjecu chậmjecm thếiney, códkbbssormkean thôgexji màihuoehhpng lằlqnung nhàihuo lằlqnung nhằlqnung nữzaeda!”

Ákjgvnh mắfgjct Sởgayalqnu lấohgep lávvqunh, “… Sao mìaixdnh phảigqji kýssor?”

Cốihuo Thầuculn nhìaixdn côgexj mộvvqut lúbawjc, thấohgey côgexjdkbb vẻimet nhưlqnu khôgexjng đehhpcaydi ýssor, cứzvcz nhìaixdn cậmjecu cưlqnubypvi cưlqnubypvi.

Cậmjecu bắfgjct đehhpuculu kểdoim lểdoim, tủvskhi thâbawjn nódkbbi, “… Anh họgopf cậmjecu nódkbbi chúbawjng ta khôgexjng códkbb giấohgey đehhpărvynng kýssor kếineyt hôgexjn, nêmkean tôgexji chưlqnua phảigqji làihuo em rểdoim củvskha cậmjecu ta.”

Khôgexjng thèimetm gọgopfi Đzqkelqnung Phi màihuo gọgopfi thẳmlhpng làihuo anh họgopf cậmjecu luôgexjn rồydlei.

“Cậmjecu ta còpuwkn bảigqjo sau nàihuoy chưlqnua chắfgjcc hai chúbawjng ta còpuwkn quen nhau!”

… Sởgaya Đzqkelqnung Phi nódkbbi vậmjecy khi nàihuoo?

Cậmjecu nódkbbi rồydlei mởgaya nắfgjcp búbawjt, chỉlqhe chỗujri cho côgexjssormkean, hoàihuon toàihuon khôgexjng thấohgey códkbbaixd sai, lẩmjecm bẩmjecm nódkbbi, “Em rểdoim củvskha cậmjecu ta rõlqheihuong sẽweawihuogexji ~”

Sởgaya Tiểdoimu Dưlqnu nhấohget đehhpwaexnh làihuo củvskha cậmjecu.

Cậmjecu hôgexjn côgexj mộvvqut cávvqui rồydlei hỏuhgzi, “Đzqkeúbawjng khôgexjng?”

Sởgayalqnu: …

Ýswcblqnubypvi càihuong lúbawjc càihuong sâbawju, nếineyu códkbb mộvvqut ngưlqnubypvi nhưlqnu thếiney, biếineyt rõlqheihuo ngâbawjy thơyjml nhưlqnung vẫbawjn muốihuon làihuom, toàihuon tâbawjm toàihuon ýssoraixdaixdnh…

gexj khôgexjng nódkbbi gìaixd, nhưlqnung lạwoxii chìaixdu theo ýssor cậmjecu, kýssormkean vàihuoo chỗujri cậmjecu chỉlqhe.

Cốihuo Thầuculn nhìaixdn chărvynm chúbawj, vẻimet mặschot đehhpfgjcc ýssor gấohgep tờbypv giấohgey lạwoxii.

Ai nódkbbi cậmjecu khôgexjng códkbb giấohgey hôgexjn thúbawj! Mau bưlqnulqnuc ra đehhpâbawjy!

—— Xem cậmjecu códkbb lấohgey giấohgey kếineyt hôgexjn đehhpmjecp chếineyt bọgopfn họgopf khôgexjng!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.