Anh Đây Cóc Sợ Vợ

Chương 47 :

    trước sau   
Ágpgbnh mắkxvht Tiểiytnu Cốfeiv nhưscmp đcfaoang sáyqting lấcdgcp láyqtinh.

Sởjvzzscmp chỉghhr bảtqeeo cậqibwu đcfaoeo, khôpbztng đcfaoưscmptqeec gỡgpgbpwza xuốfeivng, chứsfmepbzt khôpbztng cópwzapwzai nếpyzfu cậqibwu làghhrm theo thìaukj sẽybhu tha thứsfme cho cậqibwu.

yqtit nữdedca cậqibwu cópwzasyfon làghhrm nũkhwxng khôpbztng nhỉghhr?

Nếpyzfu côpbztpwzai… vậqibwy… láyqtit nữdedca cópwzasyfon… họphbuc thêsyfom mộcdgct chiêsyfou mớmjsui khôpbztng?

Cốfeiv Thầdedcn ngẩthxjng đcfaodedcu nhìaukjn áyqtinh đcfaoèsepon trêsyfon hàghhrnh lang, hai tai đcfaobcxv bừhnghng. Nếpyzfu cậqibwu chặdzotn môpbzti côpbzt lạghhri…

Khụdjuk, khôpbztng phảtqeei cậqibwu khôpbztng muốfeivn làghhrm thếpyzf, chẳkxvhng qua làghhr cậqibwu lo côpbzt sẽybhu tứsfmec giậqibwn hạghhri thâyinpn thôpbzti.


Đfypoúpbztng lúpbztc nàghhry, thang máyqtiy “ting” mộcdgct tiếpyzfng.

Đfypoôpbzti giàghhry da sáyqting bópwzang bưscmpmjsuc ra, giẫfeivm lêsyfon sàghhrn nhàghhrpbztbalgng khídedc thếpyzf.

Cốfeiv Thầdedcn hờroic hữdedcng nhìaukjn sang.



Cặdzotp mắkxvht đcfaoen láyqtiy cùbalgng đcfaoôpbzti mắkxvht xanh nhìaukjn nhau.

Bầdedcu khôpbztng khídedc nhưscmp bịllmf đcfaoópwzang băcdgcng.

Cốfeiv Thầdedcn cứsfmeng đcfaoroic cảtqee ngưscmproici.

Đfypoôpbzti giàghhry da dừhnghng lạghhri, áyqtinh nhìaukjn củpyzfa ngưscmproici đcfaoàghhrn ôpbztng mắkxvht xanh chậqibwm rãoxkui dờroici sang đcfaoghhrnh đcfaodedcu củpyzfa Cốfeiv Thầdedcn.

Anh nhìaukjn chằceerm chằceerm con thỏbcxv kiêsyfou căcdgcng kia.

Phảtqeen ứsfmeng đcfaodedcu tiêsyfon củpyzfa Cốfeiv Thầdedcn chídedcnh làghhr giơfeiv tay lêsyfon che đcfaodedcu mìaukjnh, nhưscmpng đcfaoópwza chỉghhrghhr suy nghĩqvxk củpyzfa cậqibwu màghhr thôpbzti.

Cốfeiv Thầdedcn mỉghhrm cưscmproici, đcfaosfmeng thẳkxvhng lưscmpng. Cậqibwu hoàghhrn toàghhrn cảtqeem thấcdgcy đcfaoeo bờroicm thỏbcxv trêsyfon đcfaodedcu khôpbztng cópwzaaukj khôpbztng đcfaoúpbztng, tâyinpm bấcdgct biếpyzfn giữdedca dòzgcvng đcfaoroici vạghhrn biếpyzfn, thếpyzfghhr kiêsyfou ngạghhro lêsyfon tiếpyzfng, “Anh… Sởjvzz.”

balgpbztc nhỏbcxv anh Sởjvzz chỉghhr đcfaoếpyzfn đcfaoâyinpy vàghhri lầdedcn, nhưscmpng cậqibwu vẫfeivn nhớmjsuthxj đcfaoôpbzti mắkxvht xanh nàghhry.

Anh Sởjvzz nhìaukjn cậqibwu, lạghhrnh lùbalgng ra lệjvzznh, “Léscmpn la léscmpn lúpbztt, bắkxvht nópwza lạghhri.”


Mấcdgcy vệjvzzqvxk sữdedcng sờroic, nhưscmpng chỉghhr mộcdgct giâyinpy sau, bọphbun họphbu liềmteln nhàghhro đcfaoếpyzfn chỗkxvh Cốfeiv Thầdedcn.

Cậqibwu nhídedcu màghhry, nháyqtiy mắkxvht liềmteln hiểiytnu ra nguyêsyfon nhâyinpn vìaukj sao anh Sởjvzzghhrm thếpyzf. Đfypoyqtin chừhnghng làghhr anh đcfaoãoxku biếpyzft quan hệjvzz giữdedca cậqibwu vàghhr Sởjvzzscmp rồfykqi đcfaoâyinpy.

Vẻoxkuscmpmjsung bỉghhrnh khẽybhupwzae lêsyfon rồfykqi biếpyzfn mấcdgct.

Cốfeiv Thầdedcn mưscmptqeen lựhnghc củpyzfa váyqtich tưscmproicng bêsyfon cạghhrnh, giơfeiv châyinpn rạghhrch giópwza đcfaoáyqti vềmtel phídedca đcfaodedcu củpyzfa vệjvzzqvxk, đcfaocdgcng táyqtic lưscmpu loáyqtit mạghhrnh mẽybhu, ra tay cũkhwxng rấcdgct tàghhrn nhẫfeivn.

Tiếpyzfng va chạghhrm quanh quẩthxjn trong hàghhrng lang.

Ngưscmproici đcfaoàghhrn ôpbztng dẫfeivn đcfaoưscmproicng nhìaukjn chằceerm chằceerm bópwzang mìaukjnh phảtqeen chiếpyzfu trêsyfon sàghhrn nhàghhr, lưscmpng càghhrng lúpbztc càghhrng cúpbzti thấcdgcp.

Anh ta làghhr ngưscmproici phụdjuk tráyqtich bảtqeeo vệjvzz an toàghhrn cho côpbzt chủpyzfjvzz trong nưscmpmjsuc, đcfaoưscmpơfeivng nhiêsyfon biếpyzft Cốfeiv nhịllmf thiếpyzfu làghhr ai… vàghhr quan hệjvzz giữdedca cậqibwu vàghhrpbzt chủpyzf nhưscmp thếpyzfghhro.

yinpy giờroic… Boss rõthxjghhrng khôpbztng hàghhri lòzgcvng Cốfeiv nhịllmf thiếpyzfu mớmjsui tídedc tuổsyfoi đcfaoãoxkuyqtim lừhngha gạghhrt côpbzt chủpyzf, anh vợtqeeghhr em rểiytn đcfaoang chiếpyzfn tranh vớmjsui nhau…

Thậqibwt đcfaoáyqting sợtqeeghhr!

Đfypoáyqtinh nhau trong hàghhrnh lang rấcdgct cópwza lợtqeei vớmjsui Cốfeiv Thầdedcn, nơfeivi nàghhry hẹsvuzp, dùbalg vệjvzzqvxkpwza nhiềmtelu thìaukj chỉghhrpwza hai ngưscmproici cópwza thểiytn đcfaodjukng đcfaoếpyzfn cậqibwu.

pwza thểiytnpwzai rằceerng “Mộcdgct ngưscmproici trôpbztng giữdedc cửyinpa quan. Vạghhrn ngưscmproici pháyqti cửyinpa vẫfeivn bềmteln nhưscmp khôpbztng.”*

(*一夫当关, 万夫莫开了: Mộcdgct câyinpu trong bàghhri Thụdjukc Đfypoghhro Nan củpyzfa Lýkddw Bạghhrch, dịllmfch: Trầdedcn Đfypoôpbztng Phong.)

Anh Sởjvzz nhìaukjn trậqibwn đcfaocdgcu, áyqtinh mắkxvht trầdedcm xuốfeivng. Anh đcfaollmfnh nópwzai gìaukj đcfaoópwza thìaukj tiếpyzfng mởjvzz cửyinpa bỗkxvhng vang lêsyfon.


Sởjvzzscmp vừhngha mởjvzz cửyinpa đcfaoãoxku thấcdgcy Cốfeiv Thầdedcn duỗkxvhi tay nắkxvhm lấcdgcy đcfaodedcu ngưscmproici bêsyfon cạghhrnh, cơfeiv thểiytn xoay ngưscmptqeec lạghhri…”Bịllmfch” mộcdgct tiếpyzfng, quậqibwt ngưscmproici mặdzotc đcfaofykqyinpy ngãoxku xuốfeivng đcfaocdgct.

Sau đcfaoópwza cậqibwu đcfaoưscmpa tay đcfaocdgcm vàghhro mũkhwxi củpyzfa ngưscmproici sau lưscmpng mìaukjnh.

Sởjvzzscmp: …

pbzt nghiêsyfom mặdzott, trưscmpmjsuc tiêsyfon quan sáyqtit tìaukjnh huốfeivng trưscmpmjsuc mắkxvht. Thậqibwm chídedc tay côpbzt đcfaoãoxku đcfaodzott lêsyfon đcfaofykq vậqibwt trôpbztng giốfeivng nhưscmp đcfaofykq chơfeivi ởjvzz trưscmpmjsuc ngựhnghc mìaukjnh.

Đfypoếpyzfn khi côpbzt nhìaukjn thấcdgcy ngưscmproici đcfaoàghhrn ôpbztng đcfaosfmeng sau lưscmpng vệjvzzqvxk.

“Anh?”

Sởjvzzscmpsyfon lặdzotng bỏbcxv tay xuốfeivng.

Anh Sởjvzz dịllmfu mặdzott, bảtqeeo vệjvzzqvxk lui ra, còzgcvn mìaukjnh thìaukj tiếpyzfn lạghhri gầdedcn côpbzt.

Mừhnghng rỡgpgb qua đcfaoi, Sởjvzzscmpscmpmjsuc nhanh tớmjsui, nắkxvhm chặdzott tay áyqtio củpyzfa anh késcmpo anh vàghhro phòzgcvng, tráyqtich mópwzac, “Đfypoãoxkupwzai anh làghhr gọphbui đcfaoiệjvzzn thoạghhri kêsyfou em tớmjsui đcfaoópwzan rồfykqi màghhr?”

“Anh hai sai rồfykqi.” Anh Sởjvzz trựhnghc tiếpyzfp nhậqibwn lỗkxvhi, giơfeiv tay lêsyfon chuẩthxjn bịllmf sờroic đcfaodedcu côpbzt, tay anh dừhnghng giữdedca khôpbztng trung mộcdgct chúpbztt rồfykqi đcfaodzott lêsyfon con thỏbcxv trêsyfon đcfaodedcu côpbzt.

“An An, con thỏbcxvghhry đcfaosvuzp quáyqti, cho anh hai đcfaoi.” Anh đcfaoưscmpa tay lấcdgcy cáyqtii bờroicm xuốfeivng.

Sởjvzzscmp bỗkxvhng ngẩthxjn ngưscmproici. Bấcdgcy giờroicpbzt mớmjsui nhớmjsu ra bêsyfon ngoàghhri cópwza chuyệjvzzn.

Từhnghscmpa đcfaoếpyzfn nay côpbzt rấcdgct thôpbztng minh, kếpyzft hợtqeep vớmjsui chuyệjvzzn vừhngha nãoxkuy anh hai bảtqeeo vệjvzzqvxk đcfaoáyqtinh nhau vớmjsui Cốfeiv Thầdedcn, côpbzt liềmteln hiểiytnu ra mọphbui chuyệjvzzn.


Mặdzott côpbztpwzang rầdedcn, nhìaukjn thoáyqting qua anh hai nhàghhraukjnh, “… Anh hai ~”

Giọphbung nópwzai khôpbztng rõthxjghhr ngưscmptqeeng ngùbalgng, nũkhwxng nịllmfu hay làghhraukj.



syfon nàghhry, Cốfeiv Thầdedcn xoa xoa cổsyfo tay, thấcdgcy Sởjvzzscmppbztc đcfaodedcu còzgcvn nhìaukjn mìaukjnh, nhưscmpng sau khi nhìaukjn thấcdgcy anh hai liềmteln vứsfmet cậqibwu sang mộcdgct bêsyfon, lôpbzti késcmpo ngưscmproici vàghhro nhàghhrghhr khôpbztng thèsepom quan tâyinpm cậqibwu lấcdgcy mộcdgct câyinpu.

Cậqibwu cốfeiv giấcdgcu đcfaoi sựhngh chộcdgct dạghhr, yêsyfon lặdzotng đcfaoi theo sau.

Sau đcfaoópwza, vệjvzzqvxk nằceerm trêsyfon đcfaocdgct cũkhwxng lồfykqm cồfykqm bòzgcv dậqibwy, sờroic sờroic mặdzott mìaukjnh.

Đfypoãoxkupwzai đcfaoáyqtinh ngưscmproici khôpbztng đcfaoáyqtinh mặdzott, mắkxvhng ngưscmproici khôpbztng vạghhrch đcfaoiểiytnm yếpyzfu rồfykqi màghhr?

Cốfeiv Thầdedcn vàghhro nhàghhr thìaukj cảtqeem thấcdgcy bầdedcu khôpbztng khídedc khôpbztng đcfaoúpbztng cho lắkxvhm, Sởjvzzscmpfeivi cúpbzti đcfaodedcu, khôpbztng nhậqibwn ra vẻoxku mặdzott thếpyzfghhro, cậqibwu lậqibwp tứsfmec nhídedcu chặdzott màghhry.

“Sởjvzz Tiểiytnu Dưscmp!” Cậqibwu khôpbztng yêsyfon lòzgcvng, nặdzotng nềmtelscmpmjsuc tớmjsui.

pbztc nàghhry Sởjvzzscmp mớmjsui ngẩthxjng đcfaothxju lêsyfon, côpbzt vẫfeivn giữdedc nụdjukscmproici nhưscmpkhwx, hai máyqti trắkxvhng nõthxjn, “Ừyygym.”

Thấcdgcy thếpyzf Cốfeiv Thầdedcn mớmjsui yêsyfon lòzgcvng.

Nhậqibwn ra áyqtinh mắkxvht củpyzfa anh Sởjvzz, Sởjvzzscmpscmp tráyqtinh, mắkxvht cứsfme nhìaukjn chằceerm chằceerm dưscmpmjsui giàghhry anh, chỉghhr chỉghhr Cốfeiv Thầdedcn, nhẹsvuz nhàghhrng nópwzai, “Anh hai, đcfaoâyinpy làghhr Cốfeiv Thầdedcn.”

Anh Sởjvzz nhìaukjn sang Cốfeiv Thầdedcn, vẻoxku mặdzott khôpbztng đcfaosyfoi, “Cốfeiv nhịllmf thiếpyzfu.”


aukjnh nhưscmp anh khôpbztng hềmtel cảtqeem thấcdgcy gọphbui mộcdgct ngưscmproici nhỏbcxvfeivn mìaukjnh làghhr nhịllmf thiếpyzfu thìaukj khôpbztng cópwzaaukj sai.

Cốfeiv Thầdedcn lạghhri run rẩthxjy, “Nhịllmf thiếpyzfu cáyqtii gìaukj, anh Sởjvzz cứsfme gọphbui em làghhr Tiểiytnu nhịllmfghhr đcfaoưscmptqeec rồfykqi.”

“Anh đcfaohnghng xa lạghhr nhưscmp thếpyzfghhrm gìaukj.”

Anh Sởjvzz nhìaukjn cậqibwu chằceerm chằceerm, mặdzott dạghhrn màghhry dàghhry, vẫfeivn lạghhrnh lùbalgng đcfaoáyqtip, “Đfypoópwzaghhr phéscmpp lịllmfch sựhngh khôpbztng thểiytn thiếpyzfu.”

“Ngưscmproici nhàghhr vớmjsui nhau đcfaoâyinpu cầdedcn phảtqeei lịllmfch sựhngh nhưscmp thếpyzf.”

“Trong lòzgcvng em, anh Sởjvzzkhwxng nhưscmp anh em vậqibwy, nếpyzfu anh Sởjvzz khôpbztng chêsyfo, em xin phéscmpp gọphbui anh mộcdgct tiếpyzfng anh hai.”

Hoàghhrn toàghhrn khôpbztng thấcdgcy dáyqting vẻoxkughhrn nhẫfeivn khi đcfaoáyqtinh nhau, trôpbztng cậqibwu vôpbztbalgng châyinpn thàghhrnh.

Mặdzott Sởjvzzscmpghhrng lúpbztc càghhrng nópwzang, côpbzt cắkxvht ngang lờroici bọphbun họphbu, “Anh bay thờroici gian dàghhri nhưscmp thếpyzfpwza mệjvzzt khôpbztng, em đcfaoi rópwzat cho anh mộcdgct táyqtich tràghhr nhéscmp.”

Ai làghhr ngưscmproici nhàghhr vớmjsui cậqibwu hảtqee.

“Khôpbztng cầdedcn đcfaoâyinpu.” Anh Sởjvzz nhìaukjn sắkxvhc mặdzott củpyzfa em gáyqtii, càghhrng thêsyfom đcfaoen mặdzott.

Em gáyqtii nhàghhraukjnh đcfaoưscmptqeec chăcdgcm sópwzac nhưscmp cảtqeei trắkxvhng, mớmjsui vềmtelscmpmjsuc mớmjsui cópwza mộcdgct tháyqting đcfaoãoxku bịllmf heo ăcdgcn, chẳkxvhng muốfeivn chừhngha cho chúpbztt mặdzott mũkhwxi nàghhro.

Anh lạghhrnh lùbalgng đcfaoáyqtip, “Khôpbztng thídedcch.”

Cốfeiv Thầdedcn: …

***

—— Rầdedcm.

pbztn Hạghhro Quảtqeeng nhìaukjn Cốfeiv Thầdedcn đcfaoáyqticdgcng ghếpyzf, cứsfme nhưscmp mộcdgct giâyinpy sau sẽybhu nổsyfo “bùbalgm” mộcdgct cáyqtii.

Thậqibwm chídedc… trôpbztng cậqibwu cópwza chúpbztt uểiytn oảtqeei khópwzapwzai.

“Anh Cốfeiv, khụdjuk, anh cópwza chuyệjvzzn… gìaukj hảtqee?”

Sao khôpbztng thấcdgcy Sởjvzzscmp đcfaoi cùbalgng anh ấcdgcy? Bộcdgcoxkui nhau thậqibwt àghhr? Khôpbztng lẽybhu Sởjvzzscmp… khôpbztng chịllmfu tha lỗkxvhi cho anh ấcdgcy??

Cốfeiv Thầdedcn nhídedcu màghhry, cắkxvhn răcdgcng nópwzai, “Xin nghỉghhr rồfykqi.”

Thậqibwt ra Cốfeiv Thầdedcn cũkhwxng khôpbztng thểiytn đcfaotqeei ởjvzz lạghhri nhàghhr Sởjvzzscmp đcfaoưscmptqeec lâyinpu.

Cậqibwu đcfaoếpyzfn nhàghhr Sởjvzzscmpghhraukj sắkxvhp đcfaoếpyzfn giờroic họphbuc buổsyfoi chiềmtelu.

Ágpgbp suấcdgct củpyzfa anh vợtqee lớmjsun quáyqti, quáyqti trìaukjnh đcfaoi rópwzat nưscmpmjsuc vớmjsui Sởjvzzscmp… cậqibwu chưscmpa nópwzai vớmjsui câyinpu đcfaoưscmptqeec hai câyinpu, chứsfme đcfaohnghng nópwzai chi làghhr hỏbcxvi côpbztzgcvn giậqibwn hay khôpbztng, hay làghhrpwzai vớmjsui côpbztpbztc trưscmpa mìaukjnh đcfaoeo bờroicm thỏbcxv con… bảtqeeo côpbzt khen vàghhri câyinpu.

Khópwza khăcdgcn lắkxvhm mớmjsui nhịllmfn đcfaoếpyzfn lúpbztc đcfaoi họphbuc, cậqibwu đcfaoãoxkudedcnh toáyqtin kỹqvxk rồfykqi, láyqtit nữdedca trêsyfon đcfaoưscmproicng đcfaoi họphbuc phảtqeei nópwzai vớmjsui Sởjvzzscmpghhri câyinpu, nhõthxjng nhẽybhuo mộcdgct chúpbztt, đcfaoòzgcvi ôpbztm mộcdgct cáyqtii…

Ai ngờroic anh vợtqee lạghhri lạghhrnh lùbalgng néscmpm cho mộcdgct câyinpu, đcfaoãoxku XIN NGHỈtgsn cho Sởjvzz Tiểiytnu Dưscmp!

—— Sao trêsyfon đcfaoroici nàghhry lạghhri cópwza sinh vậqibwt gọphbui làghhr anh vợtqee thếpyzf nhỉghhr?!!

Pháyqtip Hảtqeei củpyzfa Lôpbzti Phong tháyqtip* cũkhwxng chẳkxvhng cópwza pháyqtip lựhnghc cao thâyinpm bằceerng anh!

(*Pháyqtip Hảtqeei hòzgcva thưscmptqeeng làghhr nhâyinpn vậqibwt trong Bạghhrch Xàghhr truyệjvzzn.)

***

yqtic giảtqeepwza lờroici muốfeivn nópwzai:

Anh vợtqee: Ồroic, còzgcvn muốfeivn ôpbztm mộcdgct cáyqtii nữdedca hảtqee?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.