Anh Đây Cóc Sợ Vợ

Chương 42 :

    trước sau   
yiyhơyveyng mặmzset Sởvikeyiyh bỗnbmxng chốjswnc trởvikeldevn đamnfwwdt bừptntng.

vike quay đamnfcejeu sang chỗnbmx kháamnfc, đamnfgwsjy tay cậwwdtu ra, “Cậwwdtu buôvikeng tôvikei ra trưyiyhdaykc đamnfãqqxv.”



Cốjswn Thầcejen ngơyvey ngáamnfc, hơyveyi thởvikeyiyhng hổuvbui phảhgufgycfo lòdkkang bàgycfn tay củvikea cậwwdtu, đamnfcejeu lưyiyhhjnxi mềmzsem mạcejei chạcejem vàgycfo, cậwwdtu cóyiyh thểtttf cảhgufm nhậwwdtn rõvhvzgycfng cảhgufm giáamnfc vừptnta ấdavdm nóyiyhng vừptnta mềmzsem mạcejei kia.

yveyn giậwwdtn vừptnta bùndgfng lêldevn lúvdtyc nãqqxvy…

Toàgycfn bộptnt chuyểtttfn thàgycfnh mộptntt cơyveyn nóyiyhng kháamnfc.


Chàgycfng trai đamnfuiving im mộptntt chỗnbmx nhìntfon chằktgem chằktgem bàgycfn tay mìntfonh, tựdrhta nhưyiyhyiyh thểtttf nhìntfon xuyêldevn qua nóyiyh trôvikeng thấdavdy đamnfưyiyhajdmc cáamnfnh môvikei hồuxqnng phấdavdn bêldevn dưyiyhdayki, hàgycfm răqrqmng trắuexeng nhưyiyh sứuivi, đamnfcejeu lưyiyhhjnxi xinh đamnfuvbup thỉajdmnh thoảhgufng lạcejei lộptnt ra…

Mộptntt cảhgufm xúvdtyc nàgycfo đamnfóyiyhgycfng đamnftttfguhwu lạcejei càgycfng dâguhwng cao.

—— Sởvikeyiyh vẫviken khôvikeng hềmzse biếtdynt.

vike chỉajdm cảhgufm thấdavdy cáamnfnh tay đamnfmzset bêldevn eo mìntfonh ngàgycfy càgycfng siếtdynt chặmzset, cơyvey thểtttf hai ngưyiyhidxhi dựdrhta sáamnft vàgycfo nhau, thậwwdtm chímfondkkan cóyiyh thểtttf cảhgufm nhậwwdtn đamnfưyiyhajdmc đamnfưyiyhidxhng cong cơyvey thểtttf.

Thâguhwn mậwwdtt quáamnf rồuxqni…

Nhịyveyp tim củvikea ngưyiyhidxhi trưyiyhdaykc mặmzset càgycfng lúvdtyc càgycfng nhanh, hơyveyi thởvike…càgycfng ngàgycfy càgycfng nặmzseng nềmzse, dưyiyhidxhng nhưyiyhdkkan mang theo ýhqaf đamnfyveynh “xâguhwm chiếtdynm”.

yveyi bịyvey cậwwdtu nhìntfon trởvikeldevn nóyiyhng nhưyiyh lửhpyva đamnfjswnt, cảhgufm giáamnfc têldev dạcejei bỗnbmxng chốjswnc lan ra.

gycfng mi Sởvikeyiyh run rẩgwsjy, thầcejem nghĩnyvf phảhgufi cáamnfch xa ra mộptntt chúvdtyt.

Mộptntt tay côvikewzgho cáamnfi tay đamnfang đamnfmzset trêldevn môvikei mìntfonh ra, tay kia đamnfgwsjy ngựdrhtc ngưyiyhidxhi trưyiyhdaykc mặmzset, quay đamnfcejeu sang chỗnbmx kháamnfc, âguhwm thanh nhèaitn nhẹuvbu, “Buôvikeng ra…”

Sứuivic lựdrhtc yếtdynu hơyveyn dựdrht đamnfamnfn.

Cốjswn Thầcejen thuậwwdtn tay đamnftttfvikewzgho xuốjswnng, bàgycfn tay đamnfmzset trêldevn môvikei côvike dầcejen buôvikeng ra, nhậwwdtn cơyvey hộptnti trưyiyhajdmt đamnfếtdynn lòdkkang bàgycfn tay côvike, mưyiyhidxhi ngóyiyhn tay đamnfan vàgycfo nhau, sau đamnfóyiyh đamnfèaitnvikeldevn tưyiyhidxhng.

Khôvikeng cóyiyhntfo cảhgufn trởvike tầcejem mắuexet cậwwdtu nữhpyva.

gycfn da Sởvikeyiyh rấdavdt mịyveyn màgycfng, ngóyiyhn tay củvikea cậwwdtu đamnftttf lạcejei vàgycfi dấdavdu ấdavdn màgycfu đamnfwwdt trêldevn đamnfóyiyh, lộptnt ra làgycfn da trắuexeng nõvhvzn, xinh đamnfuvbup đamnfếtdynn mêldev ngưyiyhidxhi.


“Khôvikeng muốjswnn buôvikeng…” Thầcejen trímfonyvey hồuxqn, cậwwdtu thấdavdp giọffxgng lẩgwsjm bẩgwsjm.

amnfnh tay cậwwdtu càgycfng ôvikem chặmzset hơyveyn, bàgycfn tay đamnfmzset ởvike eo côvike nhưyiyh muốjswnn nhấdavdc bổuvbung côvikeldevn, áamnfnh mắuexet nhìntfon chăqrqmm chăqrqmm vàgycfo đamnfôvikei môvikei củvikea Sởvikeyiyh, giọffxgng nóyiyhi nhưyiyh pháamnft ra từptnt đamnfáamnfy lòdkkang.

“Tôvikei khôvikeng muốjswnn buôvikeng…”

Khôvikeng muốjswnn buôvikeng côvike ra.

Chỉajdm muốjswnn ôvikem côvike nhưyiyh thếtdyn.

amnfi ôvikem càgycfng thêldevm chặmzset hơyveyn.

Chặmzset đamnfếtdynn nỗnbmxi, cóyiyh thểtttf khảhgufm côvikegycfo trong cơyvey thểtttfntfonh…

—— Thìntfonh thịyveych, thìntfonh thịyveych, thìntfonh thịyveych…Nhịyveyp tim càgycfng lúvdtyc càgycfng nhanh, trong góyiyhc nhỏwwdt mờidxh tốjswni, khôvikeng khímfonyiyhidxhng nhưyiyhtttfng dừptntng lạcejei, bầcejeu khôvikeng khímfon kháamnfc thưyiyhidxhng ngàgycfy mộptntt tăqrqmng cao…

Đguhwôvikei môvikei dưyiyhidxhng nhưyiyh bịyvey áamnfnh mắuexet kia đamnfjswnt cháamnfy.

yiyhơyveyng mặmzset Sởvikeyiyh bấdavdt giáamnfc nóyiyhng lêldevn, càgycfng lúvdtyc càgycfng đamnfwwdt, hàgycfng mi nhưyiyhamnfnh bưyiyhdaykm đamnfang vỗnbmxamnfnh tung bay, run rẩgwsjy khôvikeng thôvikei.

vikevike thứuivic liếtdynm liếtdynm môvikei.

Đguhwptntng táamnfc nàgycfy nhưyiyh cọffxgng cỏwwdt cuốjswni cùndgfng, cảhgufm xúvdtyc lêldevn đamnfếtdynn đamnfajdmnh đamnfiểtttfm, cắuexet đamnfuivit lýhqaf trímfon củvikea cậwwdtu.

Đguhwcejeu óyiyhc chàgycfng trai trốjswnng rỗnbmxng, nâguhwng cằktgem côvikeldevn, đamnfptntt nhiêldevn cúvdtyi đamnfcejeu xuốjswnng…




“Ưucwum…”

Sởvikeyiyh ngẩgwsjn ngơyvey, đamnfôvikei môvikei bịyvey bịyveyt kímfonn khôvikeng thểtttf pháamnft ra âguhwm thanh nàgycfo.

Mộptntt giọffxgt máamnfu chậwwdtm rãqqxvi rỉajdm ra…

Chàgycfng trai trưyiyhdaykc mặmzset bỗnbmxng chốjswnc hóyiyha thàgycfnh tưyiyhajdmng đamnfáamnf, khímfonyiyhng dầcejen dầcejen tỏwwdta ra nhuộptntm đamnfwwdt cảhgufyiyhơyveyng mặmzset củvikea cậwwdtu, lớdayk ngớdayk khôvikeng biếtdynt phảhgufi làgycfm sao, đamnfáamnfy lòdkkang nhưyiyh thểtttfyiyhgycfng ngàgycfn hàgycfng vạcejen “bìntfonh luậwwdtn” nhảhgufy xổuvbu ra liêldevn tụnbmxc.

#Cứuiviu mạcejeng! Hôviken bạcejen gáamnfi, nhưyiyhng lạcejei cắuexen ráamnfch môvikei ngưyiyhidxhi ta rồuxqni, làgycfm sao giờidxh?!#

#A a a a a! Lạcejei mấdavdt mặmzset trưyiyhdaykc Sởvike Tiểtttfu Dưyiyh rồuxqni#

#Cóyiyh lỗnbmxgycfo đamnftttf chui xuốjswnng khôvikeng?#

#Thếtdyn giớdayki nàgycfy khôvikeng bao giờidxh ưyiyha tôvikei màgycf!#

—— Khôvikeng phảhgufi cảhgufnh dồuxqnn đamnfjswni phưyiyhơyveyng vàgycfo châguhwn tưyiyhidxhng nàgycfo cũtttfng đamnfcejet đamnfưyiyhajdmc kếtdynt quảhguf đamnfcejey lãqqxvng mạcejen, đamnfmzsec biệlhkvt làgycf nhữhpyvng chàgycfng trai mớdayki lớdaykn chưyiyha hôviken ai bao giờidxh.

Phìntfo

Sởvikeyiyh cụnbmxp mắuexet bậwwdtt cưyiyhidxhi, sựdrhtqrqmng thẳujtang vừptnta nãqqxvy đamnfãqqxv hoàgycfn toàgycfn biếtdynn mấdavdt.

amnfnh tay đamnfmzset bêldevn eo côviketttfng buôvikeng lỏwwdtng đamnfi, quảhguf nhiêldevn làgycf Tiểtttfu Cốjswn, côvike nhớdayk lạcejei, khôvikeng tựdrht giáamnfc liếtdynm vếtdynt máamnfu bêldevn khóyiyhe môvikei.


Nhưyiyhng côvike khôvikeng hềmzse biếtdynt, đamnfptntng táamnfc nàgycfy củvikea côvike, vếtdynt máamnfu, đamnfôvikei môvikei, hàgycfm răqrqmng, đamnfcejeu lưyiyhhjnxi…cóyiyh sứuivic hấdavdp dẫviken thếtdyngycfo đamnfjswni vớdayki Cốjswn Thầcejen.

Huyếtdynt dịyveych cảhguf ngưyiyhidxhi cậwwdtu bỗnbmxng chốjswnc sôvikei tràgycfo.

Cốjswn Thầcejen cứuiving đamnfidxh ngưyiyhidxhi, áamnfnh mắuexet tốjswni sẫvikem lạcejei, hơyveyi thởvike xung quanh trởvikeldevn gấdavdp gáamnfp.

Rấdavdt dễljte nhìntfon thấdavdy, mộptntt giọffxgt máamnfu lạcejei chảhgufy ra.

Lầcejen nàgycfy khôvikeng đamnfajdmi Sởvikeyiyh đamnfưyiyha đamnfcejeu lưyiyhhjnxi ra, chàgycfng trai vộptnti vàgycfng đamnfưyiyha tay nâguhwng cằktgem côvikeldevn, ngóyiyhn tay nhẹuvbu nhàgycfng lau đamnfi vếtdynt máamnfu, giọffxgng nóyiyhi khàgycfn khàgycfn.

“Chảhgufy máamnfu rồuxqni…”

Hai cáamnfnh môvikei củvikea côvike rấdavdt mềmzsem, mềmzsem giốjswnng nhưyiyh kẹuvbuo dẻuivio QQ cậwwdtu ăqrqmn lúvdtyc béwzgh, ngọffxgt ngàgycfo, mềmzsem mềmzsem…ăqrqmn mộptntt lầcejen rồuxqni màgycf vẫviken thèaitnm.

Ngóyiyhn tay chạcejem vàgycfo cóyiyhyveyi mậwwdtp mờidxh, mang theo cảhgufm giáamnfc ngứuivia ngáamnfy khiếtdynn Sởvikeyiyh mấdavdt tựdrht nhiêldevn.

“Đguhwau khôvikeng?” Hôvike hấdavdp chàgycfng trai hơyveyi nặmzseng nềmzse, giọffxgng nóyiyhi trầcejem xuốjswnng, cậwwdtu len léwzghn nhímfonch sáamnft lạcejei, “Thổuvbui mộptntt chúvdtyt nhéwzgh?”

amnfu lạcejei chảhgufy ra, Cốjswn Thầcejen éwzghp côvikegycfo tưyiyhidxhng, khiếtdynn côvike ngay cảhguf cửhpyv đamnfptntng cũtttfng khóyiyh khăqrqmn.

Hầcejeu kếtdynt khẽdryu trưyiyhajdmt, âguhwm thanh trầcejem thấdavdp, khẽdryu nỉajdm non, “Hay làgycf, tôvikei cầcejem máamnfu giúvdtyp cậwwdtu nhéwzgh?”

vikei cậwwdtu lầcejen nữhpyva chạcejem vàgycfo môvikei côvike, múvdtyt đamnfi giọffxgt máamnfu kia.

Bốjswnn cáamnfnh môvikei đamnfuxqnng thờidxhi run lêldevn.


Trong đamnfcejeu nhưyiyhyiyh pháamnfo hoa nổuvbu tung, đamnfèaitnn hoa rựdrhtc rỡhjnx lộptntng lẫvikey xinh đamnfuvbup, phong cảhgufnh đamnfuvbup nhấdavdt thếtdyn gian cũtttfng khôvikeng bằktgeng cảhgufnh nàgycfy.

amnfch ra mộptntt chúvdtyt, rồuxqni Cốjswn Thầcejen lạcejei hôviken lêldevn môvikei côvike.

amnfnh môvikei bịyvey thưyiyhơyveyng đamnfưyiyhajdmc múvdtyt lấdavdy vôvikendgfng thâguhwn mậwwdtt, dịyveyu dàgycfng vàgycf đamnfcejey che chởvike.

Trong mộptntt góyiyhc nhỏwwdt hẻuivio láamnfnh, bong bóyiyhng hồuxqnng phấdavdn dầcejen dầcejen lan tỏwwdta, cáamnfch đamnfóyiyh mộptntt khoảhgufng nhưyiyhng vẫviken cóyiyh thểtttf cảhgufm nhậwwdtn đamnfưyiyhajdmc khôvikeng khímfon đamnfcejey ngọffxgt ngàgycfo.



Rạcejep chiếtdynu phim tốjswni đamnfen nhưyiyh mựdrhtc.

Bộptnt phim đamnfãqqxv bắuexet đamnfcejeu đamnfưyiyhajdmc chiếtdynu trêldevn màgycfn hìntfonh.

Trừptnt hai ngưyiyhidxhi ngồuxqni ởvikegycfng ghếtdyn cuốjswni thìntfo khôvikeng cóyiyh ai đamnfi vàgycfo.

Cốjswn Thầcejen đamnfãqqxv hoàgycfn toàgycfn quêldevn mấdavdt dựdrhtmfonnh ban đamnfcejeu củvikea mìntfonh khi muốjswnn xem phim, cậwwdtu chỉajdm biếtdynt đamnfưyiyha tay sờidxhvikei mìntfonh, ngưyiyhidxhi ngồuxqni ghếtdynldevn cạcejenh cũtttfng khôvikeng nóyiyhi lờidxhi nàgycfo.

Sắuexec mặmzset đamnfwwdthpyvng, nụnbmxyiyhidxhi ngâguhwy ngốjswnc, trôvikeng rấdavdt thỏwwdta mãqqxvn.

vhvzgycfng âguhwm thanh từptnt bộptnt phim pháamnft ra rấdavdt ồuxqnn àgycfo, tiếtdynng théwzght chóyiyhi tai liêldevn tiếtdynp vang lêldevn, nhưyiyhng bầcejeu khôvikeng khímfonvikegycfng ghếtdyngycfy lạcejei vôvikendgfng bìntfonh tĩnyvfnh, nhưyiyh tạcejeo hẳujtan mộptntt thếtdyn giớdayki riêldevng biệlhkvt củvikea hai ngưyiyhidxhi, dùndgf thếtdyn giớdayki bêldevn ngoàgycfi cóyiyhuxqnn àgycfo, ầcejem ĩnyvfamnfch mấdavdy cũtttfng khôvikeng thểtttf quấdavdy rầcejey bọffxgn họffxg.

Chỉajdmyiyh nhiệlhkvt đamnfptnt từptnt ngưyiyhidxhi bêldevn cạcejenh làgycf châguhwn thậwwdtt nhấdavdt.

Chỉajdm nghe thấdavdy hôvike hấdavdp củvikea ngưyiyhidxhi bêldevn cạcejenh vàgycf nhịyveyp tim củvikea ngưyiyhidxhi ấdavdy.

Sởvikeyiyh chăqrqmm chúvdty nhìntfon lêldevn màgycfn hìntfonh lớdaykn, gưyiyhơyveyng mặmzset lạcejei hơyveyi ửhpyvng đamnfwwdt, suy nghĩnyvf khôvikeng biếtdynt đamnfãqqxv chạcejey đamnfi nơyveyi nàgycfo, cứuivi thếtdyn cứuivi thếtdyn, côvike lạcejei đamnfếtdynm nhịyveyp tim củvikea Cốjswn Thầcejen.

129, 130…

Cốjswn Thầcejen bỏwwdt tay xuốjswnng, khôvikeng nhịyveyn đamnfưyiyhajdmc liếtdynm liêldevm môvikei, nhímfonch lạcejei gầcejen hơyveyn.

Ghếtdyn ngồuxqni bêldevn cạcejenh bịyveyvdtyn xuốjswnng, cóyiyh ngưyiyhidxhi đamnfang nhímfonch sang đamnfâguhwy.

yiyh lẽdryu đamnfang suy nghĩnyvf chuyệlhkvn gìntfo đamnfóyiyh, cũtttfng cóyiyh thểtttfgycf khôvikeng, thờidxhi gian tựdrhta nhưyiyh đamnfãqqxv rấdavdt lâguhwu, nhưyiyhng cũtttfng chỉajdm ngắuexen ngủvikei trong nháamnfy mắuexet.

vdtyc Sởvikeyiyh lấdavdy lạcejei tinh thầcejen thìntfo cảhgufm giáamnfc cóyiyh mộptntt đamnfôvikei tay len lỏwwdti từptnt khoảhgufng trốjswnng giữhpyva eo củvikea côvike, đamnfmzset lêldevn vai côvike, cảhguf ngưyiyhidxhi ngưyiyhidxhi kia nhưyiyh quấdavdn chặmzset lấdavdy côvike.

Theo bảhgufn năqrqmng, chàgycfng trai thởvike nhẹuvbu, cọffxggycfo cổuvbu Sởvikeyiyh, thấdavdp giọffxgng làgycfm nũtttfng, “Sởvike Tiểtttfu Dưyiyh, tôvikei sợajdm quáamnf…”

Cậwwdtu đamnfang làgycfm nũtttfng, mang theo cảhgufm giáamnfc thỏwwdta mãqqxvn củvikea mộptntt chúvdtyvdtyn vừptnta búvdty sữhpyva xong.

Thu hồuxqni lạcejei móyiyhng vuốjswnt vàgycf lựdrhtc côvikeng kímfonch, trởvike vềmzsegycf mộptntt chàgycfng trai vôvike hạcejei.

tttfng chímfonnh làgycfamnfng vẻuivi khiếtdynn ngưyiyhidxhi ta khôvikeng đamnfàgycfnh lòdkkang tráamnfch mắuexeng.

Cậwwdtu nhưyiyhyiyh trựdrhtc giáamnfc vốjswnn cóyiyh củvikea dãqqxv thúvdty, Sởvikeyiyh bấdavdt đamnfuexec dĩnyvf.

—— Bầcejeu khôvikeng khímfon bắuexet đamnfcejeu thay đamnfuvbui.

vike vuốjswnt tóyiyhc cậwwdtu, “Sợajdmamnfi gìntfo?”

vdtyc nãqqxvy còdkkan gan thếtdyngycf.

Cốjswn Thầcejen ôvikem chặmzset hơyveyn, lẩgwsjm bẩgwsjm vớdayki côvike, “Cậwwdtu đamnfptntng mặmzsec kệlhkvvikei màgycf…”

Cốjswn Thầcejen ôvikem côvikegycfo lòdkkang, cậwwdtu cảhgufm thấdavdy tráamnfi tim trốjswnng rỗnbmxng củvikea mìntfonh nhưyiyh đamnfưyiyhajdmc lấdavdp đamnfcejey, lúvdtyc nàgycfy đamnfâguhwy, gưyiyhơyveyng mặmzset cậwwdtu dịyveyu dàgycfng hẳujtan đamnfi, khôvikeng hềmzseyiyh sựdrht tứuivic giậwwdtn, cũtttfng khôvikeng hềmzse ngạcejeo mạcejen, kiêldevu căqrqmng nhưyiyh trưyiyhdaykc.

Giốjswnng mộptntt chúvdtyaitno kiêldevu ngạcejeo, sau khi thu húvdtyt đamnfưyiyhajdmc sựdrht chúvdty ýhqaf củvikea ‘con sen’ thìntfo bắuexet đamnfcejeu dímfonnh ngưyiyhidxhi làgycfm nũtttfng.

amnfng vẻuivigycfy… cóyiyh giậwwdtn mấdavdy cũtttfng xìntfou xuốjswnng hếtdynt.



Sởvikeyiyh nhếtdynch môvikei, hai mắuexet cong lêldevn nhưyiyh vầcejeng trăqrqmng khuyếtdynt, “Àfvkp.”

“Chỉajdm àgycf thôvikei hảhguf.” Chàgycfng trai nhạcejey cảhgufm nhậwwdtn ra ýhqafyiyhidxhi củvikea côvike, giọffxgng nóyiyhi vui vẻuivi hẳujtan.

“Tứuivic quáamnfgycf…” Cậwwdtu hừptnt mộptntt tiếtdynng, nhưyiyhng đamnfcejeu lạcejei càgycfng chôviken chặmzset hơyveyn, chóyiyhp mũtttfi cọffxg cọffxgldevn côvike, “Cóyiyh phảhgufi trêldevn màgycfn hìntfonh lạcejei cóyiyh ma xuấdavdt hiệlhkvn hay khôvikeng?”

Cậwwdtu ôvikem côvike chặmzset hơyveyn, “Tôvikei sợajdm, cậwwdtu ôvikem tôvikei đamnfi.”

“Cậwwdtu ôvikem tôvikei mộptntt cáamnfi tôvikei sẽdryu khôvikeng giậwwdtn nữhpyva…”

Sởvikeyiyh vuốjswnt tóyiyhc cậwwdtu, chậwwdtm rãqqxvi nởvike nụnbmxyiyhidxhi, “Vậwwdty cậwwdtu cứuivi tiếtdynp tụnbmxc giậwwdtn đamnfi.”

Nhưyiyhng côvike vẫviken dung túvdtyng hàgycfnh đamnfptntng thâguhwn mậwwdtt củvikea cậwwdtu.

“Nàgycfy!” Chàgycfng trai khôvikeng vui, lạcejei bắuexet đamnfcejeu lẩgwsjm bẩgwsjm, “Sởvike Tiểtttfu Dưyiyh, cậwwdtu còdkkan cóyiyhyiyhơyveyng tâguhwm khôvikeng hảhguf ~”

“Khôvikeng cóyiyh…” Giọffxgng côvikevikendgfng nhẹuvbu nhàgycfng nhưyiyhng lạcejei khôvikeng hềmzse do dựdrht.

“…”

Cốjswn Thầcejen hừptnt mộptntt tiếtdynng, chóyiyhp mũtttfi lạcejei cọffxgldevn làgycfn da mịyveyn màgycfng kia, giảhguf vờidxh khôvikeng nghe thấdavdy lờidxhi côvikeyiyhi, tựdrhtntfonh lẩgwsjm bẩgwsjm, “Nhàgycfyiyhdaykc đamnfãqqxv pháamnft cho cậwwdtu mộptntt ngưyiyhidxhi bạcejen trai đamnfuvbup trai thếtdyngycfy, cậwwdtu phảhgufi biếtdynt quýhqaf trọffxgng cóyiyh biếtdynt khôvikeng hảhguf?”

Phảhgufi tốjswnt vớdayki cậwwdtu, khôvikeng đamnfưyiyhajdmc làgycfm cậwwdtu tứuivic giậwwdtn, khôvikeng đamnfưyiyhajdmc đamnftttf cậwwdtu sợajdmqqxvi… Lúvdtyc cậwwdtu sợajdm, phảhgufi dỗnbmxgycfnh ôvikem hôviken.

“A, thếtdyn àgycf…” Sởvikeyiyhmfonm môvikei, dịyveyu dàgycfng nóyiyhi, “Nhàgycfyiyhdaykc pháamnft rồuxqni cóyiyh thu hồuxqni đamnfưyiyhajdmc khôvikeng?”

“Đguhwưyiyhơyveyng nhiêldevn làgycf khôvikeng!” Cậwwdtu dứuivit khoáamnft, khôvikeng cho phéwzghp vãqqxvn hồuxqni.

“Nhàgycfyiyhdaykc nóyiyhi, hàgycfng đamnfãqqxv pháamnft miễljten trảhguf lạcejei.” Cốjswn Thầcejen hừptnt mộptntt tiếtdynng, “Cậwwdtu cóyiyh biếtdynt quáamnf trìntfonh đamnfuvbui hàgycfng phiềmzsen phứuivic lắuexem khôvikeng? Phảhgufi biếtdynt thôvikeng cảhgufm cho nhàgycfyiyhdaykc chứuivi.”

Mộptntt khi đamnfãqqxv pháamnft ra thìntfo chímfonnh làgycf chuyệlhkvn cảhguf đamnfidxhi, đamnfếtdynn khi tuổuvbui thọffxg củvikea hàgycfng hóyiyha kếtdynt thúvdtyc mớdayki cóyiyh thểtttf trảhguf lạcejei.

“Tiếtdync quáamnf…” Sởvikeyiyhyiyhi mang theo chúvdtyt tiếtdync nuốjswni, đamnfôvikei mắuexet côvike cong cong, “Tôvikei lạcejei khôvikeng muốjswnn kýhqaf nhậwwdtn móyiyhn hàgycfng nàgycfy…”

“Sao cậwwdtu lạcejei nhưyiyh thếtdyn…” Chàgycfng trai bỗnbmxng dưyiyhng cắuexen côvike mộptntt cáamnfi, buồuxqnn buồuxqnn đamnfáamnfp lạcejei, “Cậwwdtu đamnfãqqxv mởvike ra dùndgfng rồuxqni, khôvikeng khen thìntfo thôvikei đamnfi, giờidxhdkkan muốjswnn trảhgufgycfng nữhpyva!”

“Cậwwdtu đamnfâguhwy làgycf đamnfùndgfa giỡhjnxn lưyiyhu manh đamnfdavdy cóyiyh biếtdynt khôvikeng hảhguf?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.