Anh Ấy Rất Điên

Chương 64 : Xem diễn

    trước sau   
“Thưiztvơiumsng Ngạiumsn, lâwuotu rồkchri khôihsyng gặeotjp.”

Khuỷjamau tay Diệdcmrp Thụyocac Thầxgawn chốhqlsng mặeotjt bàcdlxn, bốhqlsn ngưiztviztvi trêkchrn bàcdlxn im bặeotjt trong chớighnp mắxgawt.

Ngay cảiwud tiếsqdsng húctaep cháhsaeo củnvsma Ngôihsy Hoằgndcng Báhsaec cũaflfng bịahtg đighnènzab đighnếsqdsn mứutjfc thấhhnup nhấhhnut. Nhâwuotn lúctaec nâwuotng chékmkjn lêkchrn, cậtneuu ta lékmkjn ngójama qua ngưiztviztvi đighnhqlsi diệdcmrn ——

Nam sinh ngồkchri đighnhqlsi diệdcmrn khôihsyng thènzabm nâwuotng mắxgawt, dưiztviztvng nhưiztv khôihsyng nghe thấhhnuy gìbkdb hếsqdst.

Nhưiztvng bêkchrn cạiumsnh anh, Tôihsy Mạiumsc Mạiumsc tòzseyzsey nhìbkdbn Diệdcmrp Thụyocac Thầxgawn.

ctaec nàcdlxy ngưiztviztvi đighnãahtg đighnếsqdsn gầxgawn nêkchrn càcdlxng thấhhnuy rõgvsz.




Ngũaflf quan củnvsma Diệdcmrp Thụyocac Thầxgawn cũaflfng khôihsyng phảiwudi loạiumsi vôihsyihsyng xinh đighngkwjp, chỉxrnrjama thểprvo gọugcxi làcdlx thanh túctae, nhưiztvng hiểprvon nhiêkchrn kỹgocf thuậtneut trang đighniểprvom rấhhnut tuyệdcmrt, tôihsy đighniểprvom rấhhnut đighnúctaeng chỗxgaw, mặeotjc dùihsyjamaiumsi đighntneum nhưiztvng kếsqdst hợdvfvp nékmkjt thanh thuầxgawn vàcdlxiztvơiumsng vịahtg gợdvfvi cảiwudm cựtneuc kìbkdb tốhqlst.

iumsn nữiumsa còzseyn cójamahsaeng ngưiztviztvi hấhhnup dẫtohpn khôihsyng chúctaet che lấhhnup……

Khójama tráhsaech mộqsgpt nửyocaa áhsaenh mắxgawt trong nhàcdlxcdlxng cũaflfng khôihsyng nhịahtgn đighnưiztvdvfvc đighneotjt lêkchrn ngưiztviztvi côihsy.

Sau khi quan sáhsaet xong, Tôihsy Mạiumsc Mạiumsc thong thảiwud xoay đighnxgawu đighni, cầxgawm ly sữiumsa nhỏoixp trưiztvighnc mặeotjt lêkchrn vàcdlx uốhqlsng.

Diệdcmrp Thụyocac Thầxgawn bịahtgcdlxm lơiums hoàcdlxn toàcdlxn khôihsyng nhụyocat chíxgvp, ngưiztvdvfvc lạiumsi nụyocaiztviztvi càcdlxng thêkchrm tưiztvơiumsi rójamai.

ihsy cong tay, ngưiztviztvi trêkchrn cúctaei xuốhqlsng càcdlxng thấhhnup, “Cậtneuu thậtneut đighnúctaeng làcdlx ngưiztviztvi khôihsyng niệdcmrm tìbkdbnh gìbkdb hếsqdst …… Lầxgawn trưiztvighnc gặeotjp mặeotjt, khôihsyng phảiwudi chúctaeng ta đighnãahtgiztvdvfvt qua nửyocaa buổyjmii tốhqlsi đighnôihsyi bêkchrn nhiệdcmrt tìbkdbnh nhưiztv lửyocaa sao?”

“Khụyoca khụyoca……”

ihsyhsaei vừrmxaa uốhqlsng hai ngụyocam sữiumsa đighnqsgpt ngộqsgpt bịahtg sặeotjc, vộqsgpi vàcdlxng đighneotjt ly sữiumsa sang mộqsgpt bêkchrn, cốhqls gắxgawng kiềgkwjm chếsqds tiếsqdsng ho sặeotjc sụyocaa.

“……”

Thưiztvơiumsng Ngạiumsn lạiumsnh mặeotjt.

Anh khôihsyng cảiwudm xúctaec đighnutjfng dậtneuy, liếsqdsc mắxgawt cảiwudnh cáhsaeo Diệdcmrp Thụyocac Thầxgawn rồkchri vòzseyng qua lưiztvng ghếsqds, đighni đighnếsqdsn trưiztvighnc mặeotjt côihsyhsaei.

Anh ngồkchri xổyjmim xuốhqlsng, đighnưiztva khăymodn giấhhnuy cho Tôihsy Mạiumsc Mạiumsc, nhíxgvpu màcdlxy vỗxgaw nhẹgkwjiztvng côihsy.

“Gấhhnup cáhsaei gìbkdb.”


“Em khôihsyng khụyoca khụyoca —— em khôihsyng……”

ihsy Mạiumsc Mạiumsc hoàcdlxn toàcdlxn nhưiztvhsae vừrmxaa bịahtg bắxgawt khỏoixpi hồkchr, vừrmxaa ho vừrmxaa ngẩprvong đighnxgawu lêkchrn, cặeotjp mắxgawt vôihsy tộqsgpi vàcdlxhhnum ứutjfc.

hsaenh môihsyi nhưiztv hoa anh đighnàcdlxo vìbkdb ho màcdlx đighnoixp thắxgawm, giữiumsa môihsyi díxgvpnh mộqsgpt íxgvpt màcdlxu trắxgawng củnvsma sữiumsa, trong mắxgawt cũaflfng lấhhnup láhsaenh áhsaenh nưiztvighnc.

Anh mắxgawt Thưiztvơiumsng Ngạiumsn đighnen kịahtgt.

cdlxi giâwuoty sau, anh cúctaei mi che mắxgawt, bấhhnut đighnxgawc dĩhqlsjamai.

“Ngưiztviztvi kháhsaec nójamai gìbkdb em cũaflfng tin?”

Nhớighn lạiumsi lờiztvi Diệdcmrp Thụyocac Thầxgawn vừrmxaa nójamai, Tôihsy Mạiumsc Mạiumsc đighnoixp mặeotjt. Hai giâwuoty sau, côihsy mớighni chậtneum rãahtgi lắxgawc đighnxgawu. “Khôihsyng, khôihsyng tin……”

Trêkchrn bàcdlxn, Ngôihsy Hoằgndcng Báhsaec vàcdlx Loan Văymodn Trạiumsch cùihsyng hoàcdlxn hồkchrn.

Ngôihsy Hoằgndcng Báhsaec đighnúctaeng lúctaec nójamai: “Khụyoca, gìbkdb chứutjf, khôihsyng phảiwudi chỉxrnrcdlx cuộqsgpc đighnhhnuu an toàcdlxn thôihsyng tin cửyocacdlxnh trong phòzseyng thi vàcdlxo buổyjmii tốhqlsi àcdlx, cầxgawn gìbkdb phảiwudi nójamai mấhhnuy lờiztvi gâwuoty hiểprvou lầxgawm nhưiztv thếsqds?”

Diệdcmrp Thụyocac Thầxgawn nhưiztvighnng màcdlxy.

Trưiztvighnc khi đighnếsqdsn đighnâwuoty, côihsy đighnãahtg chúctae ýutjf đighnếsqdsn côihsyhsaei vừrmxaa xuấhhnut hiệdcmrn nàcdlxy, nhưiztvng khôihsyng ngờiztv rằgndcng, Thưiztvơiumsng Ngạiumsn mớighni làcdlx ngưiztviztvi cójama quan hệdcmr đighnójama vớighni Tôihsy Mạiumsc Mạiumsc…… Dùihsy sao cũaflfng đighnãahtgihsyng nhau tham gia quáhsae nhiềgkwju trậtneun đighnhhnuu máhsaey tíxgvpnh nhưiztv thếsqds, cáhsaec đighnqsgpi thi trong nưiztvighnc đighngkwju rấhhnut quen thuộqsgpc lẫtohpn nhau, cójama ai khôihsyng biếsqdst Thưiztvơiumsng Ngạiumsn củnvsma Tam trung ởdozi thàcdlxnh phốhqls C làcdlx ngưiztviztvi khôihsyng bao giờiztv thay đighnyjmii càcdlxm xúctaec khi cójama nữiums sinh trưiztvighnc mặeotjt đighnâwuotu chứutjf.

ahtgi đighnếsqdsn giờiztv phúctaet nàcdlxy, thấhhnuy Thưiztvơiumsng Ngạiumsn tựtneu nhiêkchrn ngồkchri xổyjmim xuốhqlsng trưiztvighnc ngưiztviztvi côihsyhsaei nhưiztv thếsqds, áhsaenh mắxgawt bấhhnut đighnxgawc dĩhqlscdlx dung túctaeng, trong lòzseyng côihsy mớighni bừrmxang tỉxrnrnh.

Diệdcmrp Thụyocac Thầxgawn nheo mắxgawt, nhìbkdbn hai ngưiztviztvi, nởdozi nụyocaiztviztvi nghiềgkwjn ngẫtohpm.




“Đsqdsâwuoty làcdlx thàcdlxnh viêkchrn mớighni củnvsma đighnqsgpi cáhsaec cậtneuu àcdlx, Ngôihsy Mậtneup Mạiumsp.”

Ngôihsy Hoằgndcng Báhsaec: “………………”

Ngôihsy Hoằgndcng Báhsaec: “Cậtneuu gọugcxi ai làcdlx Ngôihsy Mậtneup Mạiumsp thếsqds?”

Diệdcmrp Thụyocac Thầxgawn dùihsyng khójamae mắxgawt liếsqdsc cậtneuu ta, “Đsqdsưiztvdvfvc rồkchri, làcdlxihsyi sai, Ngôihsy Soáhsaei Ca ——” côihsy giưiztvơiumsng cằgndcm vềgkwj phíxgvpa côihsyhsaei, “Rốhqlst cuộqsgpc đighnâwuoty cójama phảiwudi làcdlx thàcdlxnh viêkchrn mớighni củnvsma đighnqsgpi cáhsaec cậtneuu khôihsyng?”

“Hừrmxa. Khôihsyng phảiwudi đighnqsgpi chúctaeng tôihsyi chẳwwudng lẽgocfcdlx đighnqsgpi củnvsma cáhsaec cậtneuu ưiztv?”

Ngôihsy Hoằgndcng Báhsaec tứutjfc giậtneun nójamai.

“Ồprvo.”

Diệdcmrp Thụyocac Thầxgawn cưiztviztvi khẽgocf, “Côihsyhsaei nhỏoixp xinh đighngkwjp nhưiztvcdlxy, tôihsyi còzseyn tưiztvdozing làcdlx ngưiztviztvi nhàcdlx củnvsma ai đighnójama trong đighnqsgpi cáhsaec cậtneuu đighnhhnuy. Cơiumscdlx, lầxgawn đighnxgawu tiêkchrn tôihsyi thấhhnuy đighnqsgpi trưiztvdozing củnvsma cáhsaec cậtneuu quan tâwuotm mộqsgpt côihsyhsaei nhưiztv thếsqds, hójamaa ra làcdlx ngưiztviztvi nhàcdlx củnvsma đighnqsgpi trưiztvdozing cáhsaec cậtneuu ưiztv?”

Ngôihsy Hoằgndcng Báhsaec nhìbkdbn Thưiztvơiumsng Ngạiumsn.

Thưiztvơiumsng Ngạiumsn cũaflfng đighnutjfng dậtneuy, nghe vậtneuy, trêkchrn gưiztvơiumsng mặeotjt lạiumsnh lùihsyng tuấhhnun túctae khôihsyng cójama biểprvou cảiwudm đighnhhnuy, míxgvp mắxgawt uểprvo oảiwudi đighnang gụyocac xuốhqlsng lạiumsi nhấhhnuc lêkchrn, lộqsgp ra con ngưiztvơiumsi đighnen kịahtgt.

Anh khôihsyng kiêkchrn nhẫtohpn liếsqdsc qua Diệdcmrp Thụyocac Thầxgawn.

“Cójama phảiwudi hay khôihsyng cũaflfng khôihsyng liêkchrn quan đighnếsqdsn cậtneuu.”

“Sao lạiumsi khôihsyng liêkchrn quan chứutjf?” Diệdcmrp Thụyocac Thầxgawn cưiztviztvi rộqsgpkchrn mộqsgpt cáhsaech gợdvfvi cảiwudm, “Khôihsyng phảiwudi tôihsyi đighnang theo đighnuổyjmii Ngạiumsn Thầxgawn cậtneuu àcdlx?”


jama ngưiztviztvi trêkchrn bàcdlxn khựtneung lạiumsi.

“……”

Thưiztvơiumsng Ngạiumsn đighnhqlsi diệdcmrn vớighni côihsycdlxng hai giâwuoty, quay mặeotjt đighni, cưiztviztvi xùihsyy mộqsgpt tiếsqdsng.

“Tôihsyi khôihsyng mắxgawng con gáhsaei.”

jamai xong, anh khôihsyng nhìbkdbn Diệdcmrp Thụyocac Thầxgawn tiếsqdsp, chỉxrnr khoanh tay cầxgawm lấhhnuy ly sữiumsa trưiztvighnc mặeotjt Tôihsy Mạiumsc Mạiumsc.

“Đsqdsyjmii cho em ly kháhsaec.”

ihsy Mạiumsc Mạiumsc nghe thếsqds thìbkdb tay châwuotn luốhqlsng cuốhqlsng, vộqsgpi vàcdlxng thẳwwudng lưiztvng ôihsym lấhhnuy ly củnvsma mìbkdbnh ——

“Nửyocaa, nửyocaa ly.”

Thưiztvơiumsng Ngạiumsn nửyocaa cúctaei đighnxgawu, híxgvpp mắxgawt lạiumsi.

“Khôihsyng đighnưiztvdvfvc, mộqsgpt ly.”

ihsy Mạiumsc Mạiumsc: “……”

ihsy Mạiumsc Mạiumsc: “Em vừrmxaa uốhqlsng nửyocaa ly rồkchri.” Nójamai đighnúctaeng hơiumsn làcdlxihsyihsyng đighnau đighnighnn uốhqlsng đighnưiztvdvfvc nửyocaa ly.

Thưiztvơiumsng Ngạiumsn: “Ly nàcdlxy quáhsae nhỏoixp.”




ihsy Mạiumsc Mạiumsc oáhsaen hậtneun, “Rõgvszcdlxng làcdlxbkdbnh giữiumshhnum củnvsma nhàcdlxiztv phụyoca quáhsae to……”

“Phảiwudi khôihsyng?”

Thưiztvơiumsng Ngạiumsn hiếsqdsm khi quêkchrn mấhhnut, khôihsyng biếsqdst anh nhớighn tớighni đighniềgkwju gìbkdb, bỗxgawng dưiztvng bậtneut cưiztviztvi.

“Thìbkdb ra làcdlxbkdb chuyệdcmrn nàcdlxy nêkchrn thỉxrnrnh thoảiwudng ởdozi trưiztviztvng em uốhqlsng sữiumsa đighnếsqdsn nấhhnuc cụyocat àcdlx?”

ihsy Mạiumsc Mạiumsc ngâwuoty ngưiztviztvi.

“Sao anh biếsqdst đighnưiztvdvfvc……”

Thưiztvơiumsng Ngạiumsn mỉxrnrm cưiztviztvi càcdlxng tưiztvơiumsi.

Anh khôihsyng nhịahtgn đighnưiztvdvfvc duỗxgawi tay xoa nhẹgkwjhsaei tójamac dàcdlxi củnvsma côihsyhsaei, “Nhiêkchru đighnójamacdlx nhiềgkwju? Nhójamac con, em thậtneut vôihsy dụyocang.”

Tuy nójamai vậtneuy, nhưiztvng con ngưiztvơiumsi vọugcxng xuốhqlsng củnvsma ai đighnójama lạiumsi tràcdlxn đighnxgawy ýutjfiztviztvi dung túctaeng.

ihsy Mạiumsc Mạiumsc: “…………”

Dỗxgawi thàcdlxnh cáhsaejamac.

Thưiztvơiumsng Ngạiumsn: “Sau khi quay vềgkwj, mỗxgawi ngàcdlxy chỉxrnr đighnyjmi đighnxgawy hai phầxgawn ba bìbkdbnh giữiumshhnum cho em.”

Đsqdsôihsyi mắxgawt Tôihsy Mạiumsc Mạiumsc sáhsaeng lêkchrn, bàcdlxn tay ôihsym ly sữiumsa chậtneum rãahtgi thảiwud ra, “Nửyocaa ly.”

Thưiztvơiumsng Ngạiumsn cưiztviztvi nhẹgkwj.

“Đsqdsưiztvdvfvc, nửyocaa ly.”

Khi Thưiztvơiumsng Ngạiumsn cầxgawm ly đighnahtgnh xoay ngưiztviztvi, dưiztv quang thoáhsaeng thấhhnuy Diệdcmrp Thụyocac Thầxgawn còzseyn chưiztva rờiztvi đighni, anh nhíxgvpu màcdlxy.

“Cậtneuu còzseyn chưiztva đighni?”

Diệdcmrp Thụyocac Thầxgawn vừrmxaa đighnutjfng ngoàcdlxi quan sáhsaet toàcdlxn bộqsgp quáhsae trìbkdbnh, nghe vậtneuy thìbkdbiztviztvi khẽgocf.

“Chắxgawc hẳwwudn nhàcdlxcdlxng nàcdlxy khôihsyng phảiwudi đighnahtga bàcdlxn củnvsma Tam trung ởdozi thàcdlxnh phốhqls C củnvsma cáhsaec cậtneuu đighnúctaeng chứutjf?”

Thưiztvơiumsng Ngạiumsn khôihsyng kiêkchrn nhẫtohpn liếsqdsc côihsyhhnuy, “Vậtneuy thìbkdbhsaech nhójamac con nhàcdlxihsyi xa mộqsgpt chúctaet.”

Diệdcmrp Thụyocac Thầxgawn cưiztviztvi, “Chi vậtneuy, sợdvfvihsyi dạiumsy hưiztv cậtneuu ấhhnuy?”

jamai đighnoạiumsn, côihsycdlxng cong eo, ngồkchri vàcdlxo vịahtg tríxgvp trốhqlsng bêkchrn cạiumsnh Ngôihsy Hoằgndcng Báhsaec. Diệdcmrp Thụyocac Thầxgawn cúctaei ngưiztviztvi vềgkwj phíxgvpa trưiztvighnc, chốhqlsng cằgndcm cưiztviztvi duyêkchrn, cổyjmi áhsaeo nhưiztvprvon nhưiztv hiệdcmrn.

“Khôihsyng đighnếsqdsn mứutjfc vậtneuy chứutjf, Thưiztvơiumsng Ngạiumsn, mớighni cójama bao lâwuotu chưiztva gặeotjp mặeotjt màcdlx cậtneuu đighnãahtg nhưiztv thếsqds rồkchri? Nhưiztv vậtneuy chẳwwudng sexy tíxgvpcdlxo, tôihsyi thíxgvpch dáhsaeng vẻutjf lạiumsnh căymodm căymodm củnvsma cậtneuu, làcdlx bộqsgphsaeng khôihsyng phảiwudn ứutjfng vớighni côihsyhsaei nàcdlxo đighnhhnuy.”

ihsy tạiumsm dừrmxang, cưiztviztvi, lờiztvi nójamai ra lạiumsi vôihsyihsyng khủnvsmng khiếsqdsp ——

“Làcdlxm ngưiztviztvi ta cựtneuc kìbkdb muốhqlsn ngủnvsm.”

“Hựtneu —— khụyoca khụyoca khụyoca……”

Ngưiztviztvi bịahtg sặeotjc lầxgawn nàcdlxy bịahtg đighnyjmii thàcdlxnh Loan Văymodn Trạiumsch đighnang lặeotjng lẽgocf ngồkchri bêkchrn cạiumsnh.

Ho đighnếsqdsn kinh thiêkchrn đighnqsgpng đighnahtga, cảiwudiztvơiumsng mặeotjt thanh túctae đighnoixp bừrmxang vìbkdb nghẹgkwjn, hấhhnup dẫtohpn hơiumsn nửyocaa áhsaenh mắxgawt trong nhàcdlxcdlxng qua đighnâwuoty.

ihsy Mạiumsc Mạiumsc cũaflfng đighnkchrng tìbkdbnh nhìbkdbn cậtneuu ta.

ihsy hiểprvou cảiwudm giáhsaec nàcdlxy. Khíxgvp quảiwudn đighnau đighnighnn nhưiztv bịahtgkmkjhsaech, thậtneut sựtneu rấhhnut khójama chịahtgu.

Thưiztvơiumsng Ngạiumsn vẫtohpn hờiztv hữiumsng nhưiztvaflf.

Anh dờiztvi mắxgawt, buôihsyng cáhsaei ly trong tay xuốhqlsng, giơiums tay cởdozii núctaet áhsaeo sơiumsmi.

Mộqsgpt núctaet, hai núctaet……

Cảiwud đighnáhsaem trêkchrn bàcdlxn đighngkwju ngơiums ra.

Ngay cảiwud nụyocaiztviztvi củnvsma Diệdcmrp Thụyocac Thầxgawn cũaflfng cứutjfng đighniztv, rụyocat ngưiztviztvi vềgkwj theo bảiwudn năymodng, nhưiztvng côihsycdlxng che giấhhnuu rấhhnut nhanh, sửyocaa thàcdlxnh vui đighnùihsya: “Chàcdlx, Ngạiumsn Thầxgawn muốhqlsn đighni theo con đighnưiztviztvng đighnen tốhqlsi nàcdlxo thếsqds?”

Biểprvou cảiwudm củnvsma Ngôihsy Hoằgndcng Báhsaec vàcdlx Loan Văymodn Trạiumsch đighngkwju khiếsqdsp sợdvfvcdlx phứutjfc tạiumsp.

Chỉxrnrjamaihsy Mạiumsc Mạiumsc sau khi ngâwuoty ra mộqsgpt chúctaet, đighnqsgpt nhiêkchrn hiểprvou ra anh muốhqlsn làcdlxm gìbkdb, côihsy nhanh nhẹgkwjn giấhhnuu đighnxgawu đighni.

Đsqdsúctaeng lúctaec nàcdlxy, núctaet áhsaeo sơiumsmi đighnưiztvdvfvc cởdozii đighnếsqdsn núctaet thứutjf ba.

Thưiztvơiumsng Ngạiumsn khoanh tay, vạiumst áhsaeo bêkchrn tráhsaei bịahtg anh tùihsyy tiệdcmrn kékmkjo xuốhqlsng.

Trêkchrn xưiztvơiumsng quai xanh trắxgawng nõgvszn, hìbkdbnh xăymodm màcdlxu đighnoixp lộqsgp ra.

Nam sinh đighnutjfng đighnójama, mộqsgpt tay cắxgawm túctaei quầxgawn, mộqsgpt tay kháhsaec kékmkjo cổyjmi áhsaeo, biểprvou cảiwudm hởdozi hữiumsng xen lẫtohpn khinh miệdcmrt, cúctaei mắxgawt cưiztviztvi:

“Xin lỗxgawi.”

“Cójama chủnvsm.”

ihsy Mạiumsc Mạiumsc: “……………………”

Nhữiumsng ngưiztviztvi còzseyn lạiumsi: “……………………”

Coi nhưiztv cậtneuu phójamang đighnãahtgng.

Diệdcmrp Thụyocac Thầxgawn phảiwudn ứutjfng nhanh nhấhhnut.

ihsyhhnuy nheo mắxgawt, đighnáhsaenh giáhsaebkdbnh xăymodm đighnójama ba giâwuoty, đighnqsgpt nhiêkchrn nởdozi nụyocaiztviztvi.

“Dấhhnuu cắxgawn?”

ihsyhhnuy xoay đighnxgawu qua bêkchrn cạiumsnh, nhìbkdbn sang côihsyhsaei gầxgawn nhưiztv đighnãahtgihsyi cảiwudiztvơiumsng mặeotjt nhỏoixpcdlxo cáhsaei đighnĩhqlsa ——

“Đsqdsúctaeng làcdlx khôihsyng thểprvo trôihsyng mặeotjt màcdlx bắxgawt hìbkdbnh dong, em gáhsaei nhỏoixp? Nhưiztvng màcdlx, chuyệdcmrn nàcdlxy em làcdlxm đighngkwjp lắxgawm.” Côihsycdlxng vỗxgaw mặeotjt bàcdlxn, đighnutjfng dậtneuy, “Đsqdsưiztvdvfvc rồkchri, nếsqdsu đighnãahtg thậtneut sựtneujama chủnvsm, tôihsyi đighnâwuoty sẽgocf khôihsyng nhớighn thưiztvơiumsng mãahtgi.”

ihsyhhnuy cójama vẻutjfihsyy tiệdcmrn nhìbkdbn lưiztvighnt qua bêkchrn cạiumsnh rồkchri đighnutjfng dậtneuy rờiztvi đighni.

Ngôihsy Hoằgndcng Báhsaec ngâwuoty ngưiztviztvi hai giâwuoty.

“Thậtneut…… Thậtneut ra cậtneuu ấhhnuy đighnếsqdsn đighnâwuoty làcdlx đighnprvo đighnùihsya giỡgvszn cha Ngạiumsn củnvsma chúctaeng ta, thuậtneun tiệdcmrn gâwuoty nhiễiyyju loạiumsn lòzseyng quâwuotn củnvsma chúctaeng ta phảiwudi khôihsyng??”

Loan Văymodn Trạiumsch khôihsyng nójamai lờiztvi nàcdlxo.

ihsy Mạiumsc Mạiumsc còzseyn đighnang đighnoixp mặeotjt chìbkdbm đighnxgawm trong chuyệdcmrn ban nãahtgy.

Thưiztvơiumsng Ngạiumsn chựtneung lạiumsi hai giâwuoty.

Anh lêkchrn tiếsqdsng.

“Văymodn Trạiumsch, cậtneuu ra đighnâwuoty cùihsyng tôihsyi.”

Thưiztvơiumsng Ngạiumsn chưiztva cho Loan Văymodn Trạiumsch cơiums hộqsgpi từrmxa chốhqlsi đighnãahtg cầxgawm ly củnvsma Tôihsy Mạiumsc Mạiumsc lêkchrn, xoay ngưiztviztvi bưiztvighnc đighni.

Sắxgawc mặeotjt Loan Văymodn Trạiumsch khẽgocf thay đighnyjmii, cuốhqlsi cùihsyng vẫtohpn giữiums im lặeotjng, đighnutjfng dậtneuy theo sau.

Chỉxrnr chừrmxaa lạiumsi Ngôihsy Hoằgndcng Báhsaec thẩprvon thờiztv tạiumsi chỗxgaw.

“Khôihsyng phảiwudi chứutjf, cha Ngạiumsn gọugcxi lãahtgo Loan ra làcdlxm gìbkdb thếsqds?”

ihsy Mạiumsc Mạiumsc trầxgawm tưiztv, khôihsyng chắxgawc chắxgawn nójamai: “Tôihsyi cảiwudm thấhhnuy hìbkdbnh nhưiztv cậtneuu ấhhnuy đighnếsqdsn đighnâwuoty khôihsyng phảiwudi đighnprvobkdbm Thưiztvơiumsng Ngạiumsn.”

Ngôihsy Hoằgndcng Báhsaec: “……?”

Ngôihsy Hoằgndcng Báhsaec cưiztviztvi, “Lầxgawn trưiztvighnc cậtneuu ta đighnãahtgjamai vàcdlxi câwuotu vớighni sưiztv phụyoca củnvsma cậtneuu.”

ihsy Mạiumsc Mạiumsc nghĩhqls nghĩhqls, “Lầxgawn trưiztvighnc, Loan Văymodn Trạiumsch cũaflfng ởdozi đighnâwuoty àcdlx?”

Ngôihsy Hoằgndcng Báhsaec khôihsyng thènzabm suy nghĩhqls, “Đsqdsưiztvơiumsng nhiêkchrn!”

ihsy Mạiumsc Mạiumsc gậtneut đighnxgawu: “Vậtneuy đighnúctaeng rồkchri.”

Ngôihsy Hoằgndcng Báhsaec: “?? Cáhsaei gìbkdb đighnúctaeng rồkchri?”

Suy đighnhsaen trong lòzseyng đighnưiztvdvfvc chứutjfng minh, thuậtneun tiệdcmrn làcdlxm tan biếsqdsn sựtneu khójama chịahtgu khôihsyng biếsqdst đighnãahtg xuấhhnut hiệdcmrn khi nàcdlxo trong lòzseyng, biểprvou cảiwudm Tôihsy Mạiumsc Mạiumsc nhẹgkwj nhàcdlxng đighni nhiềgkwju.

“Từrmxa khi cậtneuu ấhhnuy đighnếsqdsn đighnâwuoty đighnãahtg ngójama qua Loan Văymodn Trạiumsch rấhhnut nhiềgkwju lầxgawn, lúctaec đighni cũaflfng khôihsyng cójama chúctaet khổyjmi sởdozicdlxo —— khôihsyng phảiwudi giảiwud vờiztv, làcdlx thậtneut sựtneu khôihsyng sao hếsqdst. Hơiumsn nữiumsa……” Tôihsy Mạiumsc Mạiumsc nhăymodn chójamap mũaflfi, nhớighn lạiumsi vàcdlxi giâwuoty, “Từrmxa khi cậtneuu ấhhnuy đighnếsqdsn đighnâwuoty, Loan Văymodn Trạiumsch cũaflfng làcdlx lạiums.”

Ngôihsy Hoằgndcng Báhsaec nghe vậtneuy thìbkdb ngớighn ra, nhớighn đighnếsqdsn phảiwudn ứutjfng từrmxa khi bắxgawt đighnxgawu củnvsma Loan Văymodn Trạiumsch, cũaflfng dầxgawn dầxgawn trợdvfvn mắxgawt háhsae mồkchrm:

“Khôihsyng, khôihsyng phảiwudi chứutjf……”

kchrn kia.

Thưiztvơiumsng Ngạiumsn đighnutjfng ởdozi khu lấhhnuy sữiumsa, khôihsyng ngẩprvong đighnxgawu, tùihsyy ýutjf hỏoixpi: “Hai ngưiztviztvi quen nhau?”

Loan Văymodn Trạiumsch dừrmxang mộqsgpt chúctaet, “Trưiztvighnc kia cójama quen, sau đighnójama…… Nhàcdlx củnvsma cậtneuu ấhhnuy dọugcxn đighni nêkchrn đighnãahtg xa cáhsaech.”

“……”

Thưiztvơiumsng Ngạiumsn khôihsyng nójamai tiếsqdsp, ngưiztvighnc mắxgawt liếsqdsc qua Loan Văymodn Trạiumsch, ngữiums khíxgvp nhàcdlxn nhạiumst.

“Xa cáhsaech?”

Biểprvou cảiwudm Loan Văymodn Trạiumsch cójamaiumsi khôihsyng đighnưiztvdvfvc tựtneu nhiêkchrn, cậtneuu ta khôihsyng trảiwud lờiztvi.

Thưiztvơiumsng Ngạiumsn xoay ngưiztviztvi đighni đighnếsqdsn bàcdlxn củnvsma bốhqlsn ngưiztviztvi.

“Con nhójamac nàcdlxy rấhhnut cójamahsaexgvpnh, nếsqdsu khôihsyng phảiwudi hôihsym nay cậtneuu ta cójama chúctaet vộqsgpi càcdlxng thìbkdbihsyi đighnãahtg thậtneut sựtneu cho rằgndcng cậtneuu ta đighnếsqdsn đighnâwuoty vìbkdbihsyi đighnhhnuy.”

Nam sinh cưiztviztvi nhạiumso.

Loan Văymodn Trạiumsch khôihsyng nójamai.

“Sau nàcdlxy khi cậtneuu ta ởdozi đighnâwuoty thìbkdb cậtneuu cũaflfng đighnrmxang ngồkchri đighnhqlsi diệdcmrn nhójamac con nhàcdlxihsyi.”

Nhớighn đighnếsqdsn hìbkdbnh ảiwudnh vừrmxaa rồkchri khi côihsyhsaei bịahtg sắxgawc đighnếsqdsn sắxgawp chảiwudy nưiztvighnc mắxgawt, chójamap mũaflfi đighnoixp rựtneuc, dáhsaeng vẻutjf đighnáhsaeng thưiztvơiumsng, Thưiztvơiumsng Ngạiumsn lậtneup tứutjfc nhíxgvpu màcdlxy, nghiêkchrm túctaec nójamai.

“…… Ừcmih.”

Loan Văymodn Trạiumsch nghe theo.

Thưiztvơiumsng Ngạiumsn quékmkjt mắxgawt qua cậtneuu ta, “Trưiztvighnc kia khôihsyng biếsqdst nêkchrn khôihsyng biếsqdst cójamajamai lờiztvi nặeotjng nhẹgkwjcdlxo khôihsyng, xin lỗxgawi.”

Loan Văymodn Trạiumsch kinh ngạiumsc nhìbkdbn Thưiztvơiumsng Ngạiumsn.

Trong ấhhnun tưiztvdvfvng củnvsma cậtneuu ta, Thưiztvơiumsng Ngạiumsn khôihsyng phảiwudi loạiumsi ngưiztviztvi sẽgocf đighni xin lỗxgawi.

“…… Sao vậtneuy?”

Thưiztvơiumsng Ngạiumsn bịahtg nhìbkdbn chằgndcm chằgndcm đighnếsqdsn khójama chịahtgu, anh cau màcdlxy hỏoixpi.

Loan Văymodn Trạiumsch hiếsqdsm khi cójama ýutjfiztviztvi, “Khôihsyng cójamabkdb…… Chíxgvpnh làcdlxihsyi thấhhnuy, sau khi Tiểprvou Tôihsy xuấhhnut hiệdcmrn, Ngạiumsn ca càcdlxng ngàcdlxy càcdlxng thay đighnyjmii.”

Thưiztvơiumsng Ngạiumsn mỉxrnrm cưiztviztvi.

Anh tùihsyy ýutjf đighniwudo mắxgawt qua bêkchrn cạiumsnh, trùihsyng hợdvfvp nghiêkchrng đighni chạiumsm đighnếsqdsn mộqsgpt đighnôihsyi mắxgawt đighnen tốhqlsi cójama đighniểprvom âwuotm u.

Đsqdshqlsi phưiztvơiumsng chạiumsm mắxgawt vớighni Thưiztvơiumsng Ngạiumsn, khójamae môihsyi giơiumskchrn, nâwuotng tay chàcdlxo hỏoixpi vớighni Thưiztvơiumsng Ngạiumsn.

——

Cốhqls Linh.

Cặeotjp mắxgawt Thưiztvơiumsng Ngạiumsn nhàcdlxn nhạiumst dờiztvi đighni, tựtneua nhưiztv khôihsyng pháhsaet hiệdcmrn ra ngưiztviztvi nàcdlxy.

Ngay cảiwud chúctaet phảiwudn ứutjfng cũaflfng khôihsyng cho.

Sắxgawc mặeotjt Cốhqls Linh trởdozikchrn hung áhsaec vìbkdb tứutjfc giậtneun.

Cậtneuu ta siếsqdst chặeotjt sao nĩhqlsa trong tay, dữiums tợdvfvn quay đighnxgawu.

“Diệdcmrp Thụyocac Thầxgawn.” Cậtneuu ta lạiumsnh giọugcxng, “Lúctaec nãahtgy cậtneuu cójama hỏoixpi thăymodm ngưiztviztvi mớighni kia cójama đighnahtga vịahtgbkdb trong đighnqsgpi bọugcxn họugcx chưiztva?”

Đsqdsqsgpi viêkchrn kháhsaec im lặeotjng, Diệdcmrp Thụyocac Thầxgawn khôihsyng cho Cốhqls Linh tíxgvp mặeotjt mũaflfi, chỉxrnriztviztvi biếsqdsng cong môihsyi đighnoixpiztviztvi cưiztviztvi, “Tôihsyi đighni tìbkdbm trai chứutjf đighnâwuotu phảiwudi đighni thăymodm dòzsey tin tứutjfc cho cậtneuu đighnâwuotu.”

Sắxgawc mặeotjt Cốhqls Linh xanh mékmkjt, qua hai giâwuoty mớighni hòzseya hoãahtgn, lộqsgp ra nụyocaiztviztvi gâwuoty khójama chịahtgu cho ngưiztviztvi kháhsaec, “Rốhqlst cuộqsgpc cậtneuu thiếsqdsu đighnàcdlxn ôihsyng đighnếsqdsn mứutjfc nàcdlxo mớighni lúctaec nàcdlxo cũaflfng chạiumsy tớighni dáhsaen vàcdlxo mặeotjt lạiumsnh củnvsma têkchrn Thưiztvơiumsng Ngạiumsn kia?”

“Cậtneuu thìbkdb biếsqdst cáhsaei gìbkdb.”

Diệdcmrp Thụyocac Thầxgawn cưiztviztvi lạiumsnh, lưiztviztvm cậtneuu ta mộqsgpt cáhsaei.

“Ngưiztviztvi nhưiztv cậtneuu đighnãahtgdoziiztvighni míxgvp mắxgawt tôihsyi suốhqlst hai năymodm, cậtneuu thấhhnuy tôihsyi cójama nhìbkdbn cậtneuu bao giờiztv chưiztva.”

Cốhqls Linh: “……!”

Cốhqls Linh tứutjfc giậtneun đighnếsqdsn mứutjfc quăymodng hếsqdst dao nĩhqlsa, quay đighnxgawu đighni ra ngoàcdlxi.

Đsqdsqsgpng tĩhqlsnh khôihsyng nhỏoixpcdlxy hấhhnup dẫtohpn khôihsyng íxgvpt ngưiztviztvi nhìbkdbn.

Đsqdsưiztvơiumsng nhiêkchrn Thưiztvơiumsng Ngạiumsn cũaflfng chúctae ýutjf tớighni, anh vốhqlsn đighnang đighnahtgnh xem nhẹgkwjjama, nhưiztvng dưiztviztvng nhưiztv lạiumsi nghĩhqls đighnếsqdsn gìbkdb đighnójama.

Anh cau màcdlxy.

“Cójama thểprvo Cốhqls Linh cójama ýutjf đighnahtgnh vớighni Diệdcmrp Thụyocac Thầxgawn, lầxgawn trưiztvighnc khi trậtneun đighnhhnuu kếsqdst thúctaec, cậtneuu ta qua tìbkdbm tôihsyi vìbkdb Diệdcmrp Thụyocac Thầxgawn.”

Loan Văymodn Trạiumsch sửyocang sốhqlst, nhìbkdbn vềgkwj Thưiztvơiumsng Ngạiumsn.

Cậtneuu ta vàcdlx Ngôihsy Hoằgndcng Báhsaec khôihsyng biếsqdst chuyệdcmrn nàcdlxy, hiểprvon nhiêkchrn nếsqdsu khôihsyng phảiwudi vìbkdb biếsqdst mìbkdbnh vàcdlx Diệdcmrp Thụyocac Thầxgawn cójama quan hệdcmr thìbkdb Thưiztvơiumsng Ngạiumsn sẽgocf khôihsyng đighnem phiềgkwjn phứutjfc liêkchrn quan đighnếsqdsn mấhhnuy chuyệdcmrn kiểprvou nàcdlxy cho bọugcxn họugcx.

Loan Văymodn Trạiumsch nghĩhqls thếsqds, cójama chúctaet cảiwudm kháhsaei.

Thưiztvơiumsng Ngạiumsn cũaflfng quay lạiumsi.

“Tựtneu cậtneuu chúctae ýutjf đighni.”

“…… Cảiwudm ơiumsn Ngạiumsn ca.”

Thưiztvơiumsng Ngạiumsn khôihsyng xoay ngưiztviztvi, tùihsyy ýutjf hỏoixpi, “Cójamaiwudnh hưiztvdozing đighnếsqdsn thi đighnhhnuu khôihsyng?”

Loan Văymodn Trạiumsch: “Lòzseyng tôihsyi hiểprvou rõgvsz.”

“Ừcmih.”

Thưiztvơiumsng Ngạiumsn nhậtneun đighnưiztvdvfvc đighnáhsaep áhsaen khẳwwudng đighnahtgnh, anh cũaflfng khôihsyng nghi ngờiztv hay nhiềgkwju lờiztvi gìbkdb nữiumsa.

Anh trởdozi vềgkwj cạiumsnh bàcdlxn.

*

Chiềgkwju hôihsym đighnójama chíxgvpnh làcdlx cuộqsgpc tuyểprvon chọugcxn trong nưiztvighnc củnvsma giảiwudi đighnhhnuu LanF.

Sau khi thôihsyng qua tuyểprvon chọugcxn trong nưiztvighnc, mớighni cójama thểprvo tiếsqdsn vàcdlxo vòzseyng loạiumsi châwuotu Álmwk, Đsqdshhnuu loạiumsi kếsqdst thúctaec thìbkdb mỗxgawi khu vựtneuc chọugcxn ra ba đighnqsgpi xuấhhnut sắxgawc nhấhhnut đighnprvo tham gia trậtneun chung kếsqdst thếsqds giớighni vàcdlxo năymodm sau.

Việdcmrc đighnáhsaeng giáhsae nhấhhnut đighnójamacdlx ba đighnqsgpi đighnưiztvdvfvc chọugcxn ra từrmxazseyng đighnhhnuu loạiumsi thìbkdb mỗxgawi ngưiztviztvi trong đighnqsgpi đighnuềgkwjjamaiztvhsaech tuyểprvon thẳwwudng.

Do đighnójama, nhữiumsng đighnqsgpi cójama thựtneuc lựtneuc mạiumsnh mẽgocf đighngkwju dồkchrn sứutjfc vàcdlxo vòzseyng loạiumsi nàcdlxy, còzseyn đighnhqlsi vớighni cuộqsgpc tuyểprvon chọugcxn trưiztvighnc vòzseyng loạiumsi, bọugcxn họugcx chỉxrnrjama tháhsaei đighnqsgp lấhhnuy lệdcmr cho cójamacdlx thôihsyi.

Đsqdsqsgpi củnvsma Tam trung ởdozi thàcdlxnh phốhqls C cójama Thưiztvơiumsng Ngạiumsn ởdozi đighnójama, khôihsyng cầxgawn biếsqdst trìbkdbnh đighnqsgp trung bìbkdbnh củnvsma đighnqsgpi viêkchrn làcdlx nhưiztv thếsqdscdlxo, đighngkwju thịahtghsaec đighnqsgpi kháhsaec liệdcmrt vàcdlxo phạiumsm trùihsy “đighnqsgpi mạiumsnh”, “kìbkdbnh đighnahtgch”.

Nếsqdsu làcdlx trậtneun cáhsae nhâwuotn thìbkdb bọugcxn họugcx sẽgocf khôihsyng cầxgawn nghĩhqls ngợdvfvi gìbkdbcdlx coi Thưiztvơiumsng Ngạiumsn làcdlx boss lớighnn nhấhhnut củnvsma giảiwudi đighnhhnuu trong nưiztvighnc; nhưiztvng đighnâwuoty làcdlx giảiwudi tậtneup thểprvo, nêkchrn họugcxaflfng chỉxrnr thêkchrm mộqsgpt boss vàcdlxo danh sáhsaech song song vớighni Nhấhhnut trung ởdozi thàcdlxnh phốhqls S thôihsyi.

Trong hoàcdlxn cảiwudnh nhưiztv thếsqds, thâwuotn làcdlx thàcdlxnh viêkchrn củnvsma đighnqsgpi mạiumsnh nhấhhnut, Loan Văymodn Trạiumsch vàcdlx Ngôihsy Hoằgndcng Báhsaec đighnãahtg trảiwudi qua rấhhnut nhiềgkwju cuộqsgpc thi lớighnn nhỏoixp rấhhnut cójama sựtneu tựtneu giáhsaec củnvsma mộqsgpt kẻutjf mạiumsnh —— đighni ăymodn trưiztva cũaflfng khôihsyng kháhsaec gìbkdb khi đighnếsqdsn nhàcdlx ăymodn củnvsma trưiztviztvng họugcxc.

Thưiztvơiumsng Ngạiumsn thìbkdb đighnưiztvơiumsng nhiêkchrn khôihsyng cầxgawn phảiwudi nójamai.

zseyn dưiztv lạiumsi mộqsgpt ngưiztviztvi, thoạiumst nhìbkdbn khôihsyng cójama “ýutjf thứutjfc củnvsma đighnqsgpi mạiumsnh” nhấhhnut.

Ngôihsy Hoằgndcng Báhsaec ăymodn hai muỗxgawng cơiumsm, ngẩprvong đighnxgawu ngójama vềgkwj đighnhqlsi diệdcmrn.

Ăxrnrn thêkchrm hai muỗxgawng, nhìbkdbn thêkchrm mộqsgpt lầxgawn.

Sau khi lặeotjp đighni lặeotjp lạiumsi nhưiztv vậtneuy hơiumsn mưiztviztvi lầxgawn, mỗxgawi lầxgawn đighngkwju thấhhnuy Tôihsy Mạiumsc Mạiumsc tậtneup trung tinh thầxgawn, nhíxgvpu màcdlxy đighnugcxc tàcdlxi liệdcmru lậtneup trìbkdbnh, cuốhqlsi cùihsyng cậtneuu ta cũaflfng khôihsyng nhịahtgn đighnưiztvdvfvc, chuyểprvon sang ngưiztviztvi ngồkchri xékmkjo bêkchrn kia ——

“Cha Ngạiumsn, Tiểprvou Tôihsy nhưiztv vậtneuy, cậtneuu cũaflfng khôihsyng cójama ýutjf kiếsqdsn gìbkdb àcdlx?”

“……”

Thưiztvơiumsng Ngạiumsn nhìbkdbn qua bêkchrn cạiumsnh, sau khi chăymodm chúctae nhìbkdbn hai giâwuoty, khójamae miệdcmrng anh khẽgocf cong. “Đsqdsprvo em ấhhnuy đighnugcxc đighni.”

Ngữiums khíxgvp nhưiztv chứutjfa cảiwud biểprvon trờiztvi dung túctaeng.

Ngôihsy Hoằgndcng Báhsaec cạiumsn lờiztvi, “Sứutjfc khỏoixpe làcdlx tiềgkwjn vốhqlsn củnvsma cáhsaech mạiumsnh đighnhhnuy, tôihsyi thấhhnuy hìbkdbnh nhưiztv cậtneuu ấhhnuy còzseyn chưiztva ăymodn sáhsaeng.”

“Lầxgawn đighnxgawu tiêkchrn dựtneu thi, lo lắxgawng làcdlx việdcmrc khôihsyng thểprvo tráhsaenh đighnưiztvdvfvc.” Loan Văymodn Trạiumsch ngồkchri đighnhqlsi diệdcmrn Thưiztvơiumsng Ngạiumsn lêkchrn tiếsqdsng nójamai: “Lầxgawn đighnxgawu tiêkchrn lúctaec tôihsyi đighni thi vàcdlxo lớighnp mưiztviztvi cũaflfng thếsqds, cójama khuyêkchrn cũaflfng vôihsy dụyocang.”

Ngôihsy Hoằgndcng Báhsaec gãahtgi đighnxgawu, xấhhnuu hổyjmi.

“Đsqdsúctaeng thếsqds, hìbkdbnh nhưiztvihsyi cũaflfng…… Vậtneuy đighnúctaeng  làcdlxjama khuyêkchrn cũaflfng vôihsy dụyocang.” Cậtneuu ta nghiêkchrng đighnxgawu, thấhhnuy Thưiztvơiumsng Ngạiumsn, lậtneup tứutjfc gợdvfvi lêkchrn kýutjfutjfc thốhqlsng khổyjmi thêkchr thảiwudm, “Cơiumscdlx, mấhhnuy lờiztvi nhưiztv lo lắxgawng ởdozi lầxgawn đighnxgawu tiêkchrn dựtneu thi đighnhqlsi vớighni cha Ngạiumsn quảiwud thựtneuc làcdlx khôihsyng hềgkwjjama lựtneuc thuyếsqdst phụyocac khôihsyng phảiwudi sao?”

Thưiztvơiumsng Ngạiumsn cầxgawm lấhhnuy nưiztvighnc khoáhsaeng trêkchrn bàcdlxn, rójamat vàcdlxo ly cho côihsyhsaei bêkchrn cạiumsnh, sau đighnójama mớighni tùihsyy ýutjf hỏoixpi.

“Tôihsyi thếsqdscdlxo.”

“Cậtneuu khôihsyng nhớighn?? Cáhsaei hôihsym đighni thi lầxgawn đighnxgawu tiêkchrn đighnójama, tôihsyi vàcdlxahtgo Loan lo lắxgawng đighnếsqdsn cảiwud đighnêkchrm khôihsyng ngủnvsm đighnưiztvdvfvc —— cũaflfng chỉxrnrjama cha Ngạiumsn cậtneuu ngủnvsm đighnếsqdsn quêkchrn trờiztvi quêkchrn đighnhhnut, xékmkjm chúctaet nữiumsa ngủnvsm quêkchrn giờiztv thi đighnhhnuu!”

“……”

Trong tríxgvp nhớighnjama mộqsgpt đighnoạiumsn nhưiztv thếsqds nhảiwudy ra, Thưiztvơiumsng Ngạiumsn nhếsqdsch môihsyi, cưiztviztvi biếsqdsng nháhsaec.

“Ồprvo.”

Ngôihsy Hoằgndcng Báhsaec: “Cậtneuu đighnhhnuy, biếsqdsn tháhsaei từrmxaymodng lựtneuc đighnếsqdsn tâwuotm lýutjf. Tôihsyi nhớighnihsym đighnójama vừrmxaa bưiztvighnc lêkchrn sâwuotn khấhhnuu, mấhhnuy ngójaman tay gõgvszcdlxn phíxgvpm củnvsma tôihsyi còzseyn run rẩprvoy, còzseyn cậtneuu ngồkchri cạiumsnh tôihsyi thìbkdb sao, vừrmxaa gõgvsz vừrmxaa ngáhsaep …… Sao cậtneuu cójama thểprvobkdbnh tĩhqlsnh nhưiztv thếsqds, còzseyn chúctaeng tôihsyi lạiumsi căymodng thẳwwudng nhưiztv vậtneuy??”

Thưiztvơiumsng Ngạiumsn nghĩhqls nghĩhqls.

“Bởdozii vìbkdb đighnkchr ăymodn củnvsma cậtneuu?”

Ngôihsy Hoằgndcng Báhsaec: “………………”

Lầxgawn nàcdlxy, khôihsyng đighnprvo Ngôihsy Hoằgndcng Báhsaec kịahtgp lêkchrn áhsaen, Tôihsy Mạiumsc Mạiumsc ngồkchri cạiumsnh vẫtohpn luôihsyn dựtneung lỗxgaw tai nghe lékmkjn ngẩprvong đighnxgawu lêkchrn.

Con ngưiztvơiumsi đighnen nháhsaenh cựtneuc kìbkdb khôihsyng táhsaen đighnkchrng nhìbkdbn Thưiztvơiumsng Ngạiumsn.

zseyn cójamaiumsi ấhhnum ứutjfc lêkchrn áhsaen.

Thưiztvơiumsng Ngạiumsn bịahtgihsy nhìbkdbn chằgndcm chằgndcm vàcdlxi giâwuoty, đighnxgawu hàcdlxng, mỉxrnrm cưiztviztvi nójamai.

“Đsqdsưiztvdvfvc rồkchri, làcdlx đighnkchr ăymodn củnvsma anh.”

“……”

ihsy Mạiumsc Mạiumsc lưiztviztvm anh mộqsgpt cáhsaei, quay đighnxgawu khôihsyng đighnáhsaep lạiumsi anh.

Cảiwud nhójamam Thưiztvơiumsng Ngạiumsn đighngkwju khôihsyng khuyêkchrn, nhưiztvng cójama mộqsgpt ngójamam qua đighnưiztviztvng kháhsaec dừrmxang lạiumsi trưiztvighnc mặeotjt mọugcxi ngưiztviztvi.

Cầxgawm đighnxgawu đighnúctaeng làcdlx Cốhqls Linh. Năymodm ngưiztviztvi củnvsma Nhấhhnut trung ởdozi thàcdlxnh phốhqls S đighnang đighni ra cửyocaa nhàcdlxcdlxng, hiểprvon nhiêkchrn đighnãahtgihsyng xong cơiumsm trưiztva, chuẩprvon bịahtg đighni đighnếsqdsn sảiwudnh lớighnn chờiztv đighndvfvi.

Cốhqls Linh nhìbkdbn thấhhnuy tàcdlxi liệdcmru đighneotjt trêkchrn mặeotjt bàcdlxn, cuốhqlsi cùihsyng đighnãahtgbkdbm đighnưiztvdvfvc cớighn, cậtneuu ta dừrmxang châwuotn nởdozi nụyocaiztviztvi.

“Sao thếsqds, lầxgawn nàcdlxy khôihsyng tựtneu titn nhưiztv vậtneuy, Thưiztvơiumsng Ngạiumsn? Kiểprvou nưiztvighnc tớighni châwuotn mớighni nhảiwudy nàcdlxy, sợdvfvcdlx khôihsyng cójamahsaec dụyocang lớighnn rồkchri??”

Thưiztvơiumsng Ngạiumsn mắxgawt cũaflfng khôihsyng thènzabm nâwuotng.

ihsy Mạiumsc Mạiumsc bêkchrn cạiumsnh đighnang đighnahtgnh ngẩprvong đighnxgawu nhưiztvng bịahtg Thưiztvơiumsng Ngạiumsn duỗxgawi tay kékmkjo lạiumsi.

“Ăxrnrn cơiumsm, hoặeotjc đighnugcxc bàcdlxi.”

“…… Ồprvo.”

ihsyhsaei rầxgawu rĩhqls dịahtgu giọugcxng đighnáhsaep.

Trong mộqsgpt ngàcdlxy bịahtgcdlxm lơiums hai lầxgawn, Cốhqls Linh tứutjfc đighnếsqdsn hộqsgpc mấhhnuu, dậtneum châwuotn tạiumsi chỗxgaw.

“Tôihsyi đighnang nójamai chuyệdcmrn vớighni cậtneuu đighnhhnuy, giảiwud đighniếsqdsc cáhsaei gìbkdb?”

Thưiztvơiumsng Ngạiumsn cưiztviztvi nhạiumst, lưiztviztvi biếsqdsng khoang tay tựtneua ngưiztviztvi ra đighngndcng sau.

Anh nhếsqdsch khójamae mắxgawt, cưiztviztvi nhưiztv khôihsyng cưiztviztvi.

“Thójamai quen củnvsma tôihsyi —— khôihsyng nójamai chuyệdcmrn vớighni bạiumsi tưiztvighnng tiệdcmrn tay hạiums.”

Mặeotjt Cốhqls Linh xanh làcdlxbkdb giậtneun.

Cậtneuu ta tứutjfc giậtneun bậtneut cưiztviztvi, “Cójama phảiwudi trong nhàcdlxcdlxng nàcdlxy cậtneuu khôihsyng thấhhnuy đighnưiztvdvfvc ai ngoàcdlxi khôihsyng khíxgvp khôihsyng?”

Thưiztvơiumsng Ngạiumsn khôihsyng trảiwud lờiztvi

Ngôihsy Hoằgndcng Báhsaec ngồkchri xékmkjo cưiztviztvi bỡgvszn cợdvfvt, “Đsqdsúctaeng vậtneuy thìbkdb sao?”

Cốhqls Linh cưiztviztvi lạiumsnh: “Cậtneuu coi nhiềgkwju ngưiztviztvi nhưiztv thếsqdscdlx ngưiztviztvi chếsqdst àcdlx, cầxgawm vàcdlxi giảiwudi quáhsaen quâwuotn làcdlx khôihsyng coi ai ra gìbkdb?”

Ngôihsy Hoằgndcng Báhsaec khôihsyng cãahtgi vớighni cậtneuu ta, duỗxgawi tay chỉxrnr qua mộqsgpt ngưiztviztvi đighni ngang qua trôihsyng cójama vẻutjf quen quen.

Cậtneuu ta nhếsqdsch miệdcmrng vớighni ngưiztviztvi nọugcx, giơiums tay qua chỉxrnr Thưiztvơiumsng Ngạiumsn: “Đsqdskchrng chíxgvp, hỏoixpi cậtneuu vấhhnun đighngkwjcdlxy, biếsqdst đighnâwuoty làcdlx ai khôihsyng?”

Ngưiztviztvi nọugcx kiêkchrng dènzab nhìbkdbn thoáhsaeng qua, cưiztviztvi khổyjmi.

“Ngạiumsn Thầxgawn àcdlx, cójama ai khôihsyng biếsqdst?”

“Cảiwudm ơiumsn.”

Ngôihsy Hoằgndcng Báhsaec bỏoixp tay xuốhqlsng, cưiztviztvi hìbkdbbkdb quay lạiumsi, nhìbkdbn qua Cốhqls Linh vẻutjf mặeotjt khójama coi.

“Nghe chưiztva, Tiểprvou Cốhqls? Đsqdsâwuoty khôihsyng phảiwudi gọugcxi làcdlx khôihsyng coi ai ra gìbkdb, màcdlx gọugcxi làcdlx thựtneuc lựtneuc. —— hay làcdlx, tôihsyi kêkchru cậtneuu mộqsgpt tiếsqdsng Linh Thầxgawn, cậtneuu dáhsaem đighnkchrng ýutjf khôihsyng?”

“…………”

Cốhqls Linh giậtneun đighnếsqdsn nổyjmiaflfi.

——

Đsqdsúctaeng làcdlx cậtneuu ta khôihsyng dáhsaem.

Danh hàcdlxo củnvsma Thưiztvơiumsng Ngạiumsn đighnãahtg xuấhhnut hiệdcmrn từrmxa trậtneun đighnxgawu tiêkchrn anh tham gia, chưiztva từrmxang bạiumsi ởdozi trậtneun đighnhhnuu cáhsae nhâwuotn nàcdlxo, cứutjf nhưiztv vậtneuy từrmxang bưiztvighnc từrmxang bưiztvighnc giẫtohpm lêkchrn cáhsaec thiêkchrn chi kiêkchru tửyoca* củnvsma cáhsaec trưiztviztvng.

*(Thiêkchrn chi kiêkchru tửyoca: Con trai cưiztvng củnvsma Trờiztvi)

cdlxihsyng nhậtneun, cũaflfng làcdlx do mọugcxi ngưiztviztvi phong cho.

Nếsqdsu Cốhqls Linh muốhqlsn đighnưiztvdvfvc gọugcxi làcdlx Thầxgawn, vậtneuy nếsqdsu bịahtg biếsqdst đighnưiztvdvfvc chắxgawc cũaflfng chỉxrnr thàcdlxnh tròzseyiztviztvi.

Cốhqls Linh càcdlxng hiểprvou rõgvsz việdcmrn nàcdlxy thìbkdbcdlxng khôihsyng cam lòzseyng.

Cậtneuu ta oáhsaen hậtneun nhìbkdbn Thưiztvơiumsng Ngạiumsn, cắxgawn răymodng cưiztviztvi.

“Nhưiztvng tôihsyi nghe nójamai, lầxgawn nàcdlxy đighnqsgpi cáhsaec cậtneuu khôihsyng đighnnvsm nhâwuotn sốhqls đighnúctaeng khôihsyng? Khốhqlsi 12 cójama hai ngưiztviztvi bỏoixp, thiếsqdsu chúctaet nữiumsa khôihsyng đighnnvsm nhâwuotn sốhqls dựtneu thi —— đighnâwuoty chíxgvpnh làcdlx giảiwudi tậtneup thểprvo đighnhhnuy.”

Cốhqls Linh nójamai, chốhqlsng bàcdlxn cúctaei đighnxgawu xuốhqlsng, hung tợdvfvn trừrmxang Thưiztvơiumsng Ngạiumsn, cưiztviztvi dữiums tợdvfvn.

“Hơiumsn nữiumsa, giảiwudi đighnhhnuu lầxgawn nàcdlxy khôihsyng nhưiztvhsaec giảiwudi tậtneup thểprvo trưiztvighnc kia —— Giảiwudi đighnhhnuu LanF khôihsyng cójama xếsqdsp hạiumsng cáhsae nhâwuotn, chỉxrnr xem thàcdlxnh tíxgvpch củnvsma đighnqsgpi.”

“……”

Cốhqls Linh vừrmxaa nhắxgawc nhởdozi nhưiztv vậtneuy, cójama lẽgocf Ngôihsy Hoằgndcng Báhsaec vàcdlx Loan Văymodn Trạiumsch nhớighn đighnếsqdsn gìbkdb đighnójamabkdb, sắxgawc mặeotjt khẽgocf đighnyjmii.

iztv quang Cốhqls Linh thoáhsaeng thấhhnuy vậtneuy, khoáhsaei tráhsaeiztviztvi.

“Ngạiumsn, Thầxgawn, thàcdlxnh tíxgvpch bấhhnut bạiumsi.” Cậtneuu ta gằgndcn từrmxang chữiums, tưiztvơiumsi cưiztviztvi tràcdlxo phúctaeng, “…… Tôihsyi rấhhnut tòzseyzsey, giảiwudi đighnhhnuu LanF khôihsyng xem xếsqdsp hạiumsng cáhsae nhâwuotn nàcdlxy, khôihsyng biếsqdst cậtneuu cójama nghĩhqls chưiztva, nếsqdsu nhưiztv thua thìbkdb trong lịahtgch sửyoca giảiwudi chung kếsqdst sẽgocf ghi lạiumsi, Thầxgawn gãahtg xuốhqlsng sâwuotn đighnhhnuy!”

jama vẻutjf Cốhqls Linh đighnãahtg nghĩhqls đighnếsqdsn cảiwudnh đighnójama, gãahtg ta cưiztviztvi ha hảiwud ——

“Chỉxrnr cầxgawn khôihsyng lấhhnuy đighnưiztvdvfvc hạiumsng nhấhhnut củnvsma vòzseyng loạiumsi, vậtneuy cho dùihsy đighnqsgpi viêkchrn cáhsaec cậtneuu cójama thểprvo đighnưiztvdvfvc tuyểprvon thẳwwudng thìbkdb sao chứutjf, so sáhsaenh vớighni việdcmrc Thầxgawn ngãahtg xuốhqlsng sâwuotn nàcdlxy —— mấhhnut nhiềgkwju hơiumsn đighnưiztvdvfvc đighnhhnuy!”

“……”

Sắxgawc mắxgawt Ngôihsy Hoằgndcng Báhsaec vàcdlx Loan Văymodn Trạiumsch đighngkwju hơiumsi khójama coi.

Cảiwud hai đighnkchrng thờiztvi lo lắxgawng nhìbkdbn Thưiztvơiumsng Ngạiumsn, hiểprvon trưiztvighnc chưiztva từrmxang nghĩhqls đighnếsqdsn việdcmrc nàcdlxy.

Việdcmrc nàcdlxy càcdlxng cổyjmiaflf cho khíxgvp thếsqds kiêkchru ngạiumso củnvsma Cốhqls Linh.

Cậtneuu ta háhsae miệdcmrng cưiztviztvi.

“Chàcdlx, bắxgawt đighnxgawu lo lắxgawng đighnúctaeng khôihsyng? Thếsqds thìbkdb sao chứutjf, cứutjf dứutjft khoáhsaet rờiztvi khỏoixpi đighni, còzseyn cójama thểprvo bảiwudo toàcdlxn thanh danh, lấhhnuy đighnưiztvdvfvc cáhsaei danh Thầxgawn đighnãahtg khôihsyng dễiyyj? Mấhhnuy cáhsaei tuyểprvon thẳwwudng gìbkdb đighnójamajama đighnáhsaeng giáhsae khôihsyng??”

ahtgctaei ngưiztviztvi, áhsaenh mắxgawt đighniwudo mộqsgpt vòzseyng qua bốhqlsn ngưiztviztvi, cuốhqlsi cùihsyng dừrmxang trêkchrn Thưiztvơiumsng Ngạiumsn.

Đsqdsáhsaey mắxgawt Cốhqls Linh lójamae lêkchrn ýutjfiztviztvi dữiums tợdvfvn.

——

“Nếsqdsu tôihsyi làcdlx cậtneuu, tôihsyi sẽgocf khôihsyng tham gia giảiwudi đighnhhnuu nàcdlxy. Mau mau đighni tìbkdbm chỗxgaw trốhqlsn đighni, nhưiztv vậtneuy sẽgocfjama thểprvo bảiwudo toàcdlxn —— Ngạiumsn, Thầxgawn.”

Trêkchrn bàcdlxn im phăymodng phắxgawc.

Ngôihsy Hoằgndcng Báhsaec vàcdlx Loan Văymodn Trạiumsch đighngkwju nổyjmii giậtneun, chỉxrnrjama Thưiztvơiumsng Ngạiumsn bìbkdbnh tìbkdbnh, biểprvou cảiwudm cũaflfng lưiztviztvi thay đighnyjmii.

Ngôihsy Hoằgndcng Báhsaec vàcdlx Loan Văymodn Trạiumsch đighnãahtg quen, khôihsyng hềgkwj bấhhnut ngờiztvxgvpcdlxo ——

Từrmxa trưiztvighnc đighnếsqdsn giờiztv, Thưiztvơiumsng Ngạiumsn luôihsyn luôihsyn thong thảiwud vớighni chuyệdcmrn củnvsma mìbkdbnh.

Anh khinh thưiztviztvng cãahtgi lạiumsi, càcdlxng hiếsqdsm khi tứutjfc giậtneun.

Chỉxrnrjama……

bkdbnh nhưiztv chỉxrnr xuấhhnut pháhsaet trêkchrn ngưiztviztvi Tôihsy Mạiumsc Mạiumsc.

Ngôihsy Hoằgndcng Báhsaec ngójama qua thìbkdb thấhhnuy Tôihsy Mạiumsc Mạiumsc đighneotjt đighnũaflfa vàcdlxcdlxi liệdcmru trong tay xuốhqlsng.

Thưiztvơiumsng Ngạiumsn vẫtohpn luôihsyn đighneotjt lựtneuc chúctae ýutjf trêkchrn ngưiztviztvi côihsy đighnưiztvơiumsng nhiêkchrn thấhhnuy đighnưiztvdvfvc.

“Ăxrnrn xong rồkchri? Vậtneuy……”

“A.”

ihsyhsaei kêkchru mộqsgpt tiếsqdsng thậtneut nhỏoixp, ngắxgawt lờiztvi Thưiztvơiumsng Ngạiumsn.

iztvơiumsng mặeotjt anh tuấhhnun vốhqlsn khôihsyng cójama cảiwudm xúctaec gìbkdb củnvsma Thưiztvơiumsng Ngạiumsn bỗxgawng dưiztvng cứutjfng lạiumsi.

Anh lậtneup tứutjfc nhíxgvpu màcdlxy, khom ngưiztviztvi vềgkwj phíxgvpa trưiztvighnc, “Sao vậtneuy?”

Ngay lúctaec nay, Tôihsy Mạiumsc Mạiumsc ngưiztvighnc mắxgawt lêkchrn.

ihsyhsaei đighnang cưiztviztvi, khójamae mắxgawt hơiumsi cong, ngũaflf quan vốhqlsn đighnãahtg diễiyyjm lệdcmrcdlxng thêkchrm xinh đighngkwjp do ýutjfiztviztvi.

“Tôihsyi hiểprvou đighnưiztvdvfvc!”

jamai xong, côihsy thảiwudcdlxi liệdcmru vềgkwj mấhhnuy víxgvp dụyoca thựtneuc tếsqds củnvsma thuậtneut toáhsaen kia ra.

Cốhqls Linh bêkchrn cạiumsnh lầxgawn đighnxgawu tiêkchrn nhìbkdbn gầxgawn mặeotjt mũaflfi Tôihsy Mạiumsc Mạiumsc, gãahtg ta khôihsyng khỏoixpi ngừrmxang thởdozi, vàcdlxi giâwuoty sau mớighni phảiwudn ứutjfng lạiumsi, ghen ghékmkjt liếsqdsc qua Thưiztvơiumsng Ngạiumsn rồkchri dờiztvi mắxgawt lêkchrn ngưiztviztvi côihsyhsaei.

ahtg ta liếsqdsc qua tàcdlxi liệdcmru bêkchrn cạiumsnh, cưiztviztvi lạiumsnh.

“Thuậtneut toáhsaen Dijkstra*? Đsqdsqsgpi trưiztvdozing cáhsaec cậtneuu thậtneut thấhhnut bạiumsi, đighnãahtg sắxgawp thi đighnhhnuu màcdlxzseyn đighnqsgpi viêkchrn bắxgawt đighnxgawu tìbkdbm hiểprvou cáhsaei nàcdlxy?”

ihsy Mạiumsc Mạiumsc ngójama qua gãahtg.

“Anh hiểprvou lầxgawm rồkchri, tôihsyi khôihsyng nójamai đighnếsqdsn cáhsaei nàcdlxy.”

Cốhqls Linh sửyocang sốhqlst, “Vậtneuy em đighnang nójamai gìbkdb?”

Khójamae mắxgawt Tôihsy Mạiumsc Mạiumsc cong lêkchrn.

Ýhhnuiztviztvi nhạiumst nhẽgocfo trêkchrn ngũaflf quan tinh xảiwudo diễiyyjm lệdcmr củnvsma côihsy chậtneum rãahtgi tan biếsqdsn.

“Vừrmxaa nãahtgy tơiumsi mớighni hiểprvou ra —— tạiumsi sao anh ấhhnuy làcdlx ‘Ngạiumsn Thầxgawn’, còzseyn anh chỉxrnrcdlx ‘Tiểprvou Cốhqls’.”

Khójamae mặeotjt co giậtneut, tưiztvơiumsi cưiztviztvi trởdozikchrn đighnqsgpc áhsaec.

“…… Cáhsaei gìbkdb?”

“Khôihsyng phảiwudi anh đighnãahtgjamai àcdlx, nếsqdsu anh làcdlx anh ấhhnuy, anh đighnãahtg sớighnm trốhqlsn đighni đighnprvo khỏoixpi tổyjmin hạiumsi thanh danh sao?”

Ngữiums đighniệdcmru củnvsma côihsy vẫtohpn nhưiztv trưiztvighnc, dịahtgu dàcdlxng đighniềgkwjm đighniumsm.

ihsy giưiztvơiumsng mắxgawt nhìbkdbn Cốhqls Linh, tròzseyng mắxgawt đighnen nháhsaenh trong suốhqlst sạiumsch sẽgocf, khiếsqdsn sắxgawc mặeotjt ghen ghékmkjt vàcdlx tròzsey hềgkwj củnvsma gãahtg nổyjmii bậtneut lêkchrn ——

“Anh cójama từrmxang thấhhnuy Thầxgawn bójama tay bójama châwuotn àcdlx?”

“……”

Cốhqls Linh cứutjfng đighniztv.

Khójamae miệdcmrng Tôihsy Mạiumsc Mạiumsc cong lêkchrn, áhsaenh mắxgawt phiếsqdsm băymodng, ngữiums khíxgvp lạiumsnh căymodm căymodm:

“Lo trưiztvighnc lo sau, sợdvfvahtgi khôihsyng đighnưiztvdvfvc nhưiztv trưiztvighnc, trưiztvighnc nay đighngkwju —— chỉxrnr, cójama, con, kiếsqdsn.”

Sắxgawc mặeotjt Cốhqls Linh tứutjfc khắxgawc xanh mékmkjt.

Álmwknh mắxgawt chứutjfa đighnxgawy phẫtohpn hậtneun vàcdlx tham làcdlxm dờiztvi khỏoixpi khuôihsyn mặeotjt mỹgocf lệdcmr củnvsma côihsy, chuyểprvon qua Thưiztvơiumsng Ngạiumsn, cảiwudm xúctaec trong mắxgawt càcdlxng nhiềgkwju hơiumsn khôihsyng cam lòzseyng vàcdlx ghen ghékmkjt.

“Em cứutjf vậtneuy tin cậtneuu ta thắxgawng đighnưiztvdvfvc?”

ihsyhsaei mỉxrnrm cưiztviztvi nhẹgkwj.

Ngữiums khíxgvp dịahtgu dàcdlxng.

“Khôihsyng tin thầxgawn, tin con kiếsqdsn àcdlx.”

Cốhqls Linh cắxgawn chặeotjt răymodng, gâwuotn xanh trêkchrn tráhsaen hằgndcn lêkchrn.

“…… Đsqdsưiztvdvfvc! Chúctaeng ta đighnâwuoty cứutjf chờiztv xem, xem xem lầxgawn nàcdlxy rốhqlst cuộqsgpc làcdlx Thưiztvơiumsng Ngạiumsn củnvsma em giữiums đighnưiztvdvfvc cáhsaei danh Thầxgawn, hay làcdlxihsyi nghịahtgch thiêkchrn ‘sáhsaet’ thầxgawn!”

ahtg xoay ngưiztviztvi đighnahtgnh đighni.

Sau lưiztvng lạiumsi truyềgkwjn đighnếsqdsn tiếsqdsng côihsyhsaei cưiztviztvi khẽgocf.

“A…… Buồkchrn cưiztviztvi hơiumsn làcdlxbkdb, cáhsaec ngưiztviztvi biếsqdst khôihsyng?”

ihsy cầxgawm ly lêkchrn, nhấhhnup mộqsgpt ngụyocam nưiztvighnc ấhhnum Thưiztvơiumsng Ngạiumsn đighnãahtgjamat.

Giọugcxng vẫtohpn mềgkwjm mạiumsi nhưiztv trưiztvighnc ——

“Con kiếsqdsn chỉxrnr nằgndcm dưiztvighni mảiwudnh láhsae khôihsycdlxzseyn tưiztvdozing rằgndcng trêkchrn đighnxrnrnh đighnxgawu mìbkdbnh làcdlx trờiztvi cao đighnhhnuy thôihsyi.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.