Ẩn Sát

Chương 688 : Khai vị ngoại thiên (8-3)

    trước sau   
“Nhãlakwflomm, Nhãlakwflomm” Trong đsgudáhohlm đsgudôpiznng, cófbii tiếlrkfng Lýviqe Nhưlvckqgqgc Lâoqvpm gọdzmli têptqvn mìwceqnh, Nhãlakwflomm thấexkry vậflomy liềlfhun tìwceqm tớdyrwi, hai ngưlvckwqnsi cùnaowng tớdyrwi mộvslft bàflomn tiệleeqc, lấexkry ra hai chai bia, cùnaowng nhìwceqn đsgudáhohlm đsgudôpiznng náhohlo nhiệleeqt màflom cạbgnfn ly. Vừvwrua rồiykti hòpquka lẫxxysn vàflomo khôpiznng khípquklvckng bừvwrung nàflomy cùnaowng khiêptqvu vũktkc, bâoqvpy giờwqns mớdyrwi cảfbiim thấexkry cófbii chúxgmrt thoáhohlt lựokufc, toàflomn thâoqvpn Nhãlakwflomm ưlvckdyrwt đsgudxxysm mồiyktpizni, côpizn thởzeuf hồiyktng hộvslfc, giốjstung nhưlvck vừvwrua pháhohlt sốjstut.

“Chúxgmrng ta qua bêptqvn kia ngồiykti nghỉeukn mộvslft chúxgmrt rồiykti ăhpegn cáhohli đsgudãlakw. Bệleeqnh thậflomn củnaowa cậflomu cófbii sao khôpiznng!? Vậflomn đsgudvslfng mộvslft chúxgmrt nhưlvck vậflomy chắhohlc khôpiznng ảfbiinh hưlvckzeufng gìwceq chứbgnf!?”

“Khôpiznng cófbii việleeqc gìwceq đsgudâoqvpu, mìwceqnh vui màflom!” Nhãlakwflomm cưlvckwqnsi: “Nhiềlfhuu năhpegm rồiykti chưlvcka thấexkry nófbiihohli pháhohlt, bìwceqnh thưlvckwqnsng mìwceqnh cũktkcng chăhpegm chỉeuknnaown luyệleeqn, so vớdyrwi ngưlvckwqnsi bìwceqnh thưlvckwqnsng cũktkcng khôpiznng quáhohlsgudm đsgudâoqvpu.”

“Vậflomy cũktkcng tốjstut, mìwceqnh còpqukn tưlvckzeufng bệleeqnh củnaowa cậflomu lạbgnfi táhohli pháhohlt. Kỳvwru thậflomt mấexkry ngàflomy nhưlvck thếlrkfflomy, chỉeukn cầgbpen khôpiznng quáhohl sứbgnfc, thìwceq vậflomn đsgudvslfng mộvslft chúxgmrt cũktkcng làflom chuyệleeqn tốjstut nha.” Trong đsgudáhohlm ngưlvckwqnsi, Nhưlvckqgqgc Lâoqvpm lớdyrwn tiếlrkfng nófbiii: “Àgixi, đsgudqgqgi chúxgmrt nữgzfja đsgudi xem ngưlvckwqnsi ta nhảfbiiy đsgudưlvckwqnsng phốjstu, thúxgmr vịguwi lắhohlm đsgudófbii!”

Khôpiznng khípquk vẫxxysn náhohlo nhiệleeqt nhưlvck vậflomy, thậflomm chípqukpqukn cófbii phầgbpen sôpizni đsgudvslfng hơmryzn, cảfbii xe cảfbiinh sáhohlt cũktkcng khôpiznng biếlrkft vìwceqviqe do gìwceq hốjstui hảfbii phi qua phi lạbgnfi, đsgudípqukch thâoqvpn mấexkry chúxgmr cảfbiinh sáhohlt cũktkcng chạbgnfy tớdyrwi làflomm gìwceq đsgudófbii, nhưlvckng mọdzmli ngưlvckwqnsi đsgudang ởzeuf thanh cảfbiim xúxgmrc kháhohl cao nêptqvn cũktkcng khôpiznng cófbii ai đsgudhwrn ýviqe. Chỉeukn chốjstuc láhohlt sau, nhịguwip trốjstung mãlakwnh liệleeqt lạbgnfi càflomng vang lêptqvn, âoqvpm nhạbgnfc trong bófbiing đsgudêptqvm đsgudãlakw đsgudbgnft tớdyrwi cao tràflomo, mộvslft đsgudvslfi ngũktkc nhảfbiiy đsgudưlvckwqnsng phốjstu xuấexkrt hiệleeqn, lầgbpen lưlvckqgqgt khoe ra thàflomnh quảfbii luyệleeqn tậflomp vấexkrt vảfbii củnaowa mìwceqnh, vũktkc đsgudbgnfo tung hoàflomnh, kípqukch đsgudvslfng đsgudáhohlm đsgudôpiznng, dầgbpen dầgbpen ngưlvckwqnsi tham gia cũktkcng ngàflomy càflomng nhiềlfhuu, bu lấexkry chỗwhqoflomy, giốjstung nhưlvck đsgudáhohlm thiêptqvu thâoqvpn bịguwi lửviqea hấexkrp dẫxxysn.

Mọdzmli ngưlvckwqnsi đsgudhwrnoqvpm tìwceqnh hòpquka vàflomo nhịguwip trốjstung kípqukch đsgudvslfng cùnaowng vũktkc đsgudbgnfo, lớdyrwn tiếlrkfng hòpquksgudt, trong nhữgzfjng thờwqnsi đsgudiểhwrnm cao tràflomo nhấexkrt, mọdzmli âoqvpm thanh cáhohl nhâoqvpn đsgudlfhuu bịguwi sốjstu đsgudôpiznng dìwceqm xuốjstung, khôpiznng còpqukn nghe rõqgqg đsgudưlvckqgqgc cáhohli gìwceq, vìwceq thếlrkfxgmrc Lýviqe Nhưlvckqgqgc Lâoqvpm bắhohlt lấexkry tay Nhãlakwflomm nófbiii cáhohli gìwceq đsgudófbii, côpizn chỉeuknlvckwqnsi khoáhohlt tay: “Nófbiii cáhohli gìwceq thếlrkf!? Mìwceqnh khôpiznng nghe thấexkry gìwceq cảfbii!”


“Cậflomu nhìwceqn bêptqvn kia, nhìwceqn bêptqvn kia kìwceqa!”

Nhãlakwflomm theo hưlvckdyrwng tay Lýviqe Nhưlvckqgqgc Lâoqvpm chỉeukn tớdyrwi nhìwceqn sang, thấexkry tạbgnfi trung tâoqvpm dòpqukng ngưlvckwqnsi, giốjstung nhưlvck tiêptqvu đsgudiểhwrnm củnaowa vũktkc hộvslfi hôpiznm nay, cófbii mấexkry thàflomnh viêptqvn nhófbiim nhảfbiiy đsgudang tậflomn tìwceqnh biểhwrnu diễidozn, trong đsgudófbii lạbgnfi cófbii mộvslft ngưlvckwqnsi cựokufc kỳvwru nổxxysi bậflomt, vũktkc đsgudbgnfo củnaowa hắhohln so vớdyrwi nhữgzfjng ngưlvckwqnsi kháhohlc rõqgqgflomng khôpiznng cùnaowng cấexkrp bậflomc, càflomng kịguwich liệleeqt hơmryzn, hoa lệleeqmryzn, hòpquka cùnaowng nhịguwip trốjstung, dùnaowng nhữgzfjng đsgudvslfng táhohlc thâoqvpn thểhwrn tràflomn ngậflomp lựokufc lưlvckqgqgng màflom nhiệleeqt tìwceqnh kípqukch đsgudvslfng thêptqvm mọdzmli ngưlvckwqnsi. Chỉeuknfbii đsgudiềlfhuu nhìwceqn trang phụpkpsc củnaowa hắhohln khôpiznng đsgudiyktng nhấexkrt cùnaowng vớdyrwi nhófbiim nhảfbiiy, hiểhwrnn nhiêptqvn làflom sau khi họdzml biểhwrnu diễidozn mớdyrwi gia nhậflomp vàflomo. Nhưlvckng khôpiznng quan trọdzmlng, dưlvckdyrwi nhịguwip trốjstung dồiyktn dậflomp, thâoqvpn thểhwrn hắhohln theo đsgudófbii bay múxgmra, làflomm ra nhữgzfjng đsgudvslfng táhohlc khófbii khăhpegn nhấexkrt màflom nhófbiim nhảfbiiy đsgudưlvckqgqgc đsgudàflomo tạbgnfo kỹigemlvckhzwlng hay vấexkrt vảfbii luyệleeqn tậflomp kia khôpiznng cáhohlch nàflomo so sáhohlnh đsgudưlvckqgqgc, nhữgzfjng ngưlvckwqnsi đsgudófbiixgmrc nàflomy đsgudlfhuu giốjstung nhưlvck nhữgzfjng nhâoqvpn vậflomt phụpkps gia thêptqvm vàflomo, chỉeukn đsgudhwrnflomm nềlfhun cho hắhohln. Nhưlvckng cho dùnaow nhịguwip đsgudiệleequ nhảfbiiy cófbii kịguwich liệleeqt thếlrkfflomo, kípqukch đsgudvslfng đsgudếlrkfn đsgudâoqvpu, ởzeuf hắhohln vẫxxysn luôpiznn duy trìwceq mộvslft loạbgnfi cảfbiim giáhohlc thong dong giốjstung nhưlvcklvckhzwli xe nhẹwqns đsgudi đsgudưlvckwqnsng quen, mọdzmli ngưlvckwqnsi bịguwi khípquk chấexkrt nàflomy hấexkrp dẫxxysn, càflomng dồiyktn sựokuf chúxgmr ýviqe sang bêptqvn nàflomy, nhữgzfjng đsgudoạbgnfn vũktkc đsgudbgnfo nhìwceqn nhưlvcknaowy ýviqe củnaowa hắhohln đsgudãlakw nhẹwqns nhàflomng đsgudzktcy khốjstung khípquk củnaowa cảfbii quảfbiing trưlvckwqnsng nàflomy lêptqvn cao ngấexkrt.

Nhãlakwflomm nhìwceqn thấexkry cặxxysp mắhohlt kia… chípquknh làflom cặxxysp mắhohlt đsgudófbii… ngàflomy hôpiznm qua ởzeuf trưlvckdyrwc bia mộvslf. Hắhohln vẫxxysn chuyêptqvn chúxgmr nhưlvck vậflomy, thếlrkfptqvn dùnaow toàflomn bộvslf áhohlnh đsgudènaown củnaowa quảfbiing trưlvckwqnsng đsgudlfhuu đsgudãlakw chiếlrkfu lêptqvn hắhohln, hắhohln vẫxxysn giốjstung nhưlvck chẳktkcng hềlfhu đsgudhwrn ýviqe đsgudếlrkfn. Khôpiznng cófbiiwceqfbii thểhwrn trófbiii buộvslfc cặxxysp mắhohlt kia, cho dùnaow áhohlnh mắhohlt toàflomn bộvslf ngưlvckwqnsi trêptqvn thếlrkf giớdyrwi đsgudlfhuu đsgudxxys dồiyktn vàflomo hắhohln, hắhohln vẫxxysn chỉeukn tỏzeuf ra mìwceqnh làflom mộvslft vũktkcpiznng bìwceqnh thưlvckwqnsng màflom cầgbpen mẫxxysn, tậflomn tìwceqnh nhảfbiiy múxgmra, làflomm côpiznng việleeqc mìwceqnh cầgbpen làflomm, hắhohln nhảfbiiy vìwceq âoqvpm nhạbgnfc, chứbgnf khôpiznng phảfbiii vìwceq đsgudáhohlm đsgudôpiznng xung quanh. Khôpiznng biếlrkft vìwceqhohli gìwceq, nhìwceqn hắhohln nhưlvck vậflomy, cófbii mộvslft loạbgnfi cảfbiim giáhohlc khófbii hiểhwrnu trófbiii buộvslfc chặxxyst lấexkry tráhohli tim côpizn, làflomm khófbiie mắhohlt cófbii chúxgmrt ẩzktcm ưlvckdyrwt, mộvslft loạbgnfi cảfbiim tìwceqnh màflom chípquknh côpiznktkcng khôpiznng thểhwrn giảfbiii thípqukch.

wceq đsgudhwrn tráhohlnh cho loạbgnfi tâoqvpm tìwceqnh nàflomy ngàflomy càflomng dâoqvpng lêptqvn kiểhwrnm soáhohlt lýviqe trípquk củnaowa mìwceqnh, Nhãlakwflomm cũktkcng đsgudbgnfng lêptqvn, késgudo tay Lýviqe Nhưlvckqgqgc Lâoqvpm: “Chúxgmrng ta cũktkcng nhảfbiiy đsgudi!”

“Đhwrnưlvckqgqgc!”

Hai ngưlvckwqnsi đsgudi vàflomo sâoqvpn nhảfbiiy, âoqvpm nhạbgnfc sôpizni tràflomo, ngưlvckqgqgc lạbgnfi bêptqvn bờwqnspiznng Seine du dưlvckơmryzng, nhữgzfjng cảfbiinh sáhohlt đsgudang khổxxys sởzeufwceqm kiếlrkfm cáhohli gìwceq đsgudófbiixgmrc nàflomy, chứbgnfng kiếlrkfn đsgudáhohlm đsgudôpiznng cuồiyktng nhiệleeqt nhưlvck vậflomy, lạbgnfi nhìwceqn xem giữgzfja trung ưlvckơmryzng quảfbiing trưlvckwqnsng, mọdzmli ngưlvckwqnsi cưlvckwqnsi vỗwhqo tay, hòpquksgudt, tham gia vũktkc đsgudbgnfo… bọdzmln họdzml đsgudlfhuu cófbii chúxgmrt mấexkrt phưlvckơmryzng hưlvckdyrwng. Xe cảfbiinh sáhohlt đsgudãlakw lụpkpsc tung tấexkrt cảfbiihohlc khu thàflomnh thịguwi xung quanh, kiểhwrnm tra mọdzmli ngưlvckwqnsi lui tớdyrwi, nhưlvckng khôpiznng cófbiihohlch nàflomo ngăhpegn cảfbiin trậflomn cuồiyktng hoan nàflomy, ngọdzmln đsgudènaown khiêptqvu vũktkc nhưlvck nhạbgnfc, chiếlrkfu rọdzmli khuôpiznn mặxxyst tấexkrt cảfbii mọdzmli ngưlvckwqnsi, cũktkcng chiếlrkfu rọdzmli ngưlvckwqnsi thanh niêptqvn vớdyrwi vũktkc đsgudbgnfo tuyệleeqt đsgudeuknnh kia, phảfbiing phấexkrt muốjstun đsgudem lạbgnfi nhữgzfjng hìwceqnh ảfbiinh nàflomy lưlvcku giữgzfjflomo mộvslft bứbgnfc họdzmla vĩylwinh hằgixing, khắhohlc sâoqvpu vàflomo tâoqvpm khảfbiim mỗwhqoi ngưlvckwqnsi.

Nếlrkfu nhưlvck nhâoqvpn sinh làflom mộvslft hồiykti vũktkc hộvslfi, nhưlvck vậflomy khi dưlvckwqnsng châoqvpn trưlvckdyrwc âoqvpm nhạbgnfc…

Chúxgmrng ta chỉeuknfbii thểhwrn khôpiznng ngừvwrung khiêptqvu vũktkc.

hwrnbgnfi kháhohli làflom mộvslft khi dòpqukng đsgudwqnsi đsgudãlakwpizn đsgudzktcy, chúxgmrng ta chỉeuknpqukn cáhohlch ngãlakw thôpizni áhohl ^^ )



9.

Trong đsgudêptqvm yêptqvn tĩylwinh, Nhãlakwflomm tỉeuknnh dậflomy từvwrumryzn mộvslfng mịguwi, nhìwceqn ngưlvckwqnsi đsgudàflomn ôpiznng đsgudang ngủnaowptqvn cạbgnfnh mìwceqnh.

fbiing đsgudêptqvm xung quanh giốjstung nhưlvck đsgudang bao bọdzmlc lấexkry hắhohln, lạbgnfi khôpiznng áhohlt đsgudi đsgudưlvckqgqgc sựokufexkrm áhohlp pháhohlt ra từvwru nhiệleeqt đsgudvslfmryz thểhwrn, côpizn nhịguwin khôpiznng đsgudưlvckqgqgc đsgudưlvcka tay lêptqvn đsgudpkpsng vàflomo da thịguwit hắhohln, mộvslft láhohlt sau, hắhohln bắhohlt đsgudưlvckqgqgc tay củnaowa côpizn.


Trong bófbiing tốjstui, Gia Minh mởzeuf mắhohlt, đsgudem tay Nhãlakwflomm đsgudxxyst trêptqvn mặxxyst mìwceqnh, nhẹwqns giọdzmlng lẩzktcm bẩzktcm:

“Ừlcznm… làflomm sao vậflomy…” Hắhohln hésgud mắhohlt, đsgudếlrkfn khi hoàflomn toàflomn mởzeuf ra, đsgudãlakw tỉeuknnh táhohlo lạbgnfi.

“Ngủnaow khôpiznng đsgudưlvckqgqgc àflom!?”

“Vừvwrua cófbii mộvslft giấexkrc mơmryz.” Nhãlakwflomm tiếlrkfn tớdyrwi gầgbpen hắhohln, áhohlp sáhohlt trong ngựokufc củnaowa hắhohln.

“Álfhuc mộvslfng àflom!?”

“Mộvslfng thấexkry chúxgmrng ta!”

“Cófbii vẻmfozflom mộvslfng đsgudwqnsp.”

“Àgixi, mộvslfng đsgudwqnsp…” Nhãlakwflomm nhẹwqns giọdzmlng cưlvckwqnsi cưlvckwqnsi, “Chỉeuknflom trong mộvslfng, chịguwi khôpiznng biếlrkft em, em cũktkcng khôpiznng biếlrkft chịguwi!”

“Hờwqns…”

“Khôpiznng biếlrkft vìwceqhohli gìwceq, khi nhìwceqn thấexkry áhohlnh mắhohlt em lúxgmrc đsgudófbii, chịguwi cảfbiim thấexkry trong lòpqukng rấexkrt đsgudau, rấexkrt muốjstun tớdyrwi gầgbpen em, nhưlvckng cófbii vẻmfoz nhưlvckflomm thếlrkfflomo cũktkcng khôpiznng thểhwrn đsgudưlvckqgqgc…”

“Tạbgnfi sao vậflomy chứbgnf!?”

“Ngưlvckwqnsi nhiềlfhuu lắhohlm, đsgudem chúxgmrng ta táhohlch ra chăhpegng!?”

Gia Minh cófbii chúxgmrt trầgbpem mặxxysc, mộvslft láhohlt sau, lạbgnfi ôpiznm lấexkry côpizn: “Đhwrnãlakw khôpiznng sao rồiykti!” Vàflomi giâoqvpy đsgudiyktng hồiykt sau, lạbgnfi cốjstu ýviqe nhấexkrn mạbgnfnh, lặxxysp lạbgnfi mộvslft lầgbpen nữgzfja: “Đhwrnãlakw khôpiznng sao rồiykti!”

“Ừlczn.”

Trong bófbiing tốjstui an tĩylwinh lạbgnfi.



“Em nófbiii nàflomy, Nhãlakwflomm.”

“Ừlczn.”

“Còpqukn mộvslft lúxgmrc nữgzfja trờwqnsi mớdyrwi sáhohlng, chúxgmrng ta cófbii lẽjstuptqvn làflomm thêptqvm mộvslft shot!”

HẾpiznT.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.