Âm Hôn Lúc Nửa Đêm

Chương 239 : cùng nhau đầu bạc

    trước sau   
*Chưdaqxơsxmpng nàobpny cókejx nộziyri dung ảsuemnh, nếcqrfu bạfvpxn khôrrewng thấbwdcy nộziyri dung chưdaqxơsxmpng, vui lòjzrvng bậglxft chếcqrf đhoagziyr hiệnsnvn hìkejxnh ảsuemnh củgpeda trìkejxnh duyệnsnvt đhoagrahr đhoagwfzjc.

Tềjnzl Thiêzwngn thởevcnobpni khôrrewng nókejxi chuyệnsnvn nữfvpxa, cákejxi nàobpny làobpnm cho lòjzrvng tôrrewi càobpnng thêzwngm khôrrewng yêzwngn.

“Mộziyr Nhi, đhoagfxejng nghĩlouu nhiềjnzlu, ta sẽobpn khôrrewng đhoagrahrobpnng xảsuemy ra chuyệnsnvn.” Mặklrnc Hàobpnn trịqijwnh trọwfzjng hứzmdea hẹlkpmn nókejxi.

rrewi tin hắwfzjn, nhưdaqxng ákejxnh mắwfzjt thưdaqxơsxmpng xókejxt kia củgpeda Tềjnzl Thiêzwngn làobpnm đhoagákejxy lòjzrvng tôrrewi bấbwdct an. Áyckanh mắwfzjt kia, giốnqofng nhưdaqxobpn ákejxnh mắwfzjt Mặklrnc Uyêzwngn nhìkejxn tôrrewi khi lầzwngn đhoagzwngu tiêzwngn tôrrewi ởevcn trêzwngn xe lửgmwva nhâzmden gian.

Thưdaqxơsxmpng xókejxt nhưdaqxrrewi yếcqrfu ớgkzmt tùdyupy thờuxnoi đhoagjnzlu sẽobpn chếcqrft đhoagi.

“Tạfvpxi sao lạfvpxi nhưdaqx vậglxfy…” Tềjnzl Thiêzwngn thởevcnobpni, biếcqrft Mặklrnc Hàobpnn khôrrewng muốnqofn đhoagrahrrrewi biếcqrft châzmden tưdaqxgkzmng, cũzwngng ngoan ngoãuwkkn khôrrewng nhắwfzjc tớgkzmi.


Đrrewôrrewi tay hắwfzjn chốnqofng mặklrnt ngồwfzji ởevcnzwngn cạfvpxnh, vạfvpxn phầzwngn khókejx hiểrahru nhìkejxn tôrrewi: “Đrrewwfzjng Đrrewwfzjng sao sinh mệnsnvnh lựnggic lạfvpxi trôrrewi đhoagi?”

Mặklrnc Hàobpnn khôrrewng đhoagrahr ýfxej tớgkzmi hắwfzjn suy nghĩlouu linh tinh, đhoagi đhoagan phòjzrvng lấbwdcy mộziyrt lọwfzj đhoagan dưdaqxklrnc đhoagếcqrfn cho tôrrewi ăuxnon. Tờuxno giấbwdcy trêzwngn viếcqrft đhoagan bìkejxnh bịqijw hắwfzjn xélouu xuốnqofng, tôrrewi tin hắwfzjn sẽobpn khôrrewng hạfvpxi tôrrewi, nhưdaqxng càobpnng muốnqofn biếcqrft tìkejxnh huốnqofng củgpeda mìkejxnh hơsxmpn.

“Mặklrnc Hàobpnn… Em… Sẽobpn chếcqrft sao?” Cuốnqofi cùdyupng, tựnggi hỏpxlsi nửgmwva ngàobpny, tôrrewi vẫryobn lo sợklrn bấbwdct an hỏpxlsi.

Mặklrnc Hàobpnn lậglxfp tứzmdec nókejxi: “Ta sẽobpn khôrrewng đhoagrahrobpnng chếcqrft! Mộziyr Nhi, ta làobpn Minh Vưdaqxơsxmpng, nàobpnng làobpn Minh Hậglxfu, sao sẽobpn chếcqrft?”

Đrrewúsxmpng! Tôrrewi nhấbwdct đhoagqijwnh sẽobpn khôrrewng chếcqrft! Tôrrewi cũzwngng liềjnzlu mạfvpxng an ủgpedi mìkejxnh nhưdaqx vậglxfy ởevcn trong lòjzrvng, nhưdaqxng giákejxc quan thứzmdekejxu kia luôrrewn nókejxi cho tôrrewi chuyệnsnvn ngưdaqxklrnc lạfvpxi.

Tềjnzl Thiêzwngn vìkejxkejx thểrahr giúsxmpp tôrrewi, tạfvpxm thờuxnoi ởevcnzwngn trong Minh Cung.

Mặklrnc Hàobpnn vẫryobn cho tôrrewi ăuxnon đhoagan dưdaqxklrnc ngàobpny đhoagókejx, hơsxmpn nữfvpxa tầzwngn suấbwdct càobpnng ngàobpny càobpnng cao. Thừfxeja dịqijwp hắwfzjn khôrrewng chúsxmp ýfxej, tôrrewi trộziyrm vàobpno đhoagan phòjzrvng củgpeda hắwfzjn. Tìkejxm nửgmwva ngàobpny, phákejxt hiệnsnvn dưdaqxklrnc danh đhoagan dưdaqxklrnc bịqijw hắwfzjn xélouu xuốnqofng kia làobpn Thọwfzj Nguyêzwngn Đrrewan.

Mặklrnc Hàobpnn đhoagang dùdyupng đhoagan dưdaqxklrnc kélouuo mệnsnvnh cho tôrrewi, nókejxi cákejxch khákejxc, nếcqrfu thọwfzj mệnsnvnh củgpeda tôrrewi khôrrewng đhoaggpeddyupng…

rrewi dầzwngn phákejxt hiệnsnvn trêzwngn tay mìkejxnh xuấbwdct hiệnsnvn nếcqrfp nhăuxnon màobpn tuổfxeji nàobpny khôrrewng nêzwngn cókejx. Ngay từfxej đhoagzwngu chỉziyrobpn rấbwdct íiihqt, sau đhoagókejxkejxnh huốnqofng làobpnn da lỏpxlsng lạfvpxi làobpnobpnng ngàobpny càobpnng nghiêzwngm trọwfzjng. Đrrewwfzjng thờuxnoi, tôrrewi phákejxt hiệnsnvn khókejxe mắwfzjt mìkejxnh xuấbwdct hiệnsnvn nếcqrfp nhăuxnon nơsxmpi khoélouu mắwfzjt.

rrewi đhoagang biếcqrfn giàobpn, lấbwdcy mộziyrt loạfvpxi tốnqofc đhoagziyr quỷrjze dịqijw đhoagang kếcqrft thúsxmpc cảsuem đhoaguxnoi tôrrewi.

“Tềjnzl Thiêzwngn, anh nókejxi thậglxft vớgkzmi tôrrewi, đhoagếcqrfn tộziyrt cùdyupng tôrrewi làobpnm sao vậglxfy?” Mặklrnc Hàobpnn khôrrewng muốnqofn nókejxi cho tôrrewi, nhấbwdct đhoagqijwnh làobpn lo lắwfzjng tôrrewi biếcqrft sẽobpn sợklrnuwkki, tôrrewi chỉziyrkejx thểrahr hỏpxlsi Tềjnzl Thiêzwngn.

Tềjnzl Thiêzwngn do dựnggi khôrrewng chịqijwu nókejxi, tôrrewi lạfvpxi nókejxi ra phỏpxlsng đhoagkejxn củgpeda mìkejxnh, hắwfzjn chấbwdcn kinh mộziyrt phen: “Đrrewwfzjng Đrrewwfzjng, ai nókejxi cho ngưdaqxơsxmpi!”

Quảsuem nhiêzwngn, tôrrewi đhoagkejxn đhoagúsxmpng rồwfzji.


Cụnsnvc đhoagákejx biếcqrfn thàobpnnh bộziyrt phấbwdcn kia chíiihqnh làobpndaqxơsxmpng lai củgpeda tôrrewi, cuốnqofi cùdyupng tôrrewi thậglxft sựnggi sẽobpn chếcqrft…

Nghĩlouu đhoagếcqrfn sẽobpn lậglxfp tứzmdec khôrrewng gặklrnp lạfvpxi Mặklrnc Hàobpnn vàobpn Bạfvpxch Diễnggim, tôrrewi đhoagãuwkk khổfxej sởevcn đhoagếcqrfn khôrrewng chịqijwu đhoagưdaqxklrnc. Cơsxmp thểrahr hoảsuemng hốnqoft muốnqofn ngãuwkk xuốnqofng, cũzwngng may Tềjnzl Thiêzwngn tay mắwfzjt lanh lẹlkpm đhoaglkpmrrewi.

“Đrrewwfzjng Đrrewwfzjng, hiệnsnvn tạfvpxi ngưdaqxơsxmpi khôrrewng cầzwngn suy nghĩlouu nhiềjnzlu quákejx. Thọwfzj mệnsnvnh nhâzmden gian do Minh Vưdaqxơsxmpng quảsuemn hạfvpxt, Lãuwkknh Mặklrnc Hàobpnn sẽobpn khôrrewng đhoagrahr ngưdaqxơsxmpi chếcqrft!” Tềjnzl Thiêzwngn tậglxfn khảsuemuxnong trấbwdcn an tôrrewi.

Nhưdaqxng cókejx mộziyrt sốnqof việnsnvc làobpn ngay cảsuem Mặklrnc Hàobpnn đhoagjnzlu khôrrewng cókejx biệnsnvn phákejxp…

rrewi vưdaqxơsxmpn tay, Tềjnzl Thiêzwngn khókejx hiểrahru: “Làobpnm sao vậglxfy?”

“Tôrrewi đhoagang giàobpn đhoagi…” Giọwfzjng nókejxi củgpeda tôrrewi khôrrewng tựnggi giákejxc cókejxobpni phầzwngn run rẩagoqy: “Cókejx phảsuemi tôrrewi lậglxfp tứzmdec sẽobpn chếcqrft giàobpn… hay khôrrewng?”

Tềjnzl Thiêzwngn nhìkejxn tôrrewi khôrrewng nókejxi, cókejx chúsxmpt khổfxej sởevcn quay đhoagzwngu đhoagi.

rrewi biếcqrft tôrrewi lạfvpxi đhoagkejxn đhoagúsxmpng rồwfzji.

kejx lẽobpnkejx mộziyrt ngàobpny, tôrrewi sẽobpn biếcqrfn thàobpnnh mộziyrt ngưdaqxuxnoi giàobpn, giốnqofng nhữfvpxng ôrrewng bàobpn lớgkzmn tuổfxeji ởevcn nhâzmden gian đhoagókejx, tókejxc sẽobpn thưdaqxa thớgkzmt, răuxnong sẽobpn rụnsnvng, trêzwngn mặklrnt đhoagzwngy nếcqrfp nhăuxnon vàobpn da đhoagwfzji mồwfzji…



rrewi khôrrewng tựnggi chủgped đhoagưdaqxklrnc đhoagákejxnh cákejxi rùdyupng mìkejxnh, đhoagzmdeng dậglxfy đhoagi ra ngoàobpni.


rrewi khôrrewng muốnqofn đhoagrahr Mặklrnc Hàobpnn nhìkejxn thấbwdcy tôrrewi nhưdaqx vậglxfy!

Tềjnzl Thiêzwngn lo lắwfzjng đhoaguổfxeji theo, bưdaqxgkzmc châzmden củgpeda tôrrewicàobpnng đhoagi càobpnng nhanh, lạfvpxi khôrrewng ngờuxnodaqxgkzmc mộziyrt nửgmwva châzmden, sẽobpn phảsuemi ngãuwkk xuốnqofng mặklrnt đhoagbwdct.

Tềjnzl Thiêzwngn dùdyupng phákejxp lựnggic truyềjnzln đhoagếcqrfn đhoaglkpm lấbwdcy tôrrewi ởevcn sau ngưdaqxuxnoi, lạfvpxi cókejx mộziyrt quỷrjze khíiihq khákejxc nhanh hơsxmpn, Mặklrnc Hàobpnn đhoagãuwkk đhoaglkpm đhoagưdaqxklrnc tôrrewi trưdaqxgkzmc mộziyrt bưdaqxgkzmc.

“Khôrrewng cókejx việnsnvc gìkejx chứzmde?” Hắwfzjn quan tâzmdem hỏpxlsi, kélouuo tôrrewi vàobpno trong lòjzrvng bếcqrfzwngn.

rrewi lắwfzjc đhoagzwngu, nghĩlouu đhoagếcqrfn bộziyrkejxng vềjnzl sau mìkejxnh sẽobpn biếcqrfn thàobpnnh, che kíiihqn củgpeda đhoagôrrewi mắwfzjt Mặklrnc Hàobpnn.

“Mộziyr Nhi.” Mặklrnc Hàobpnn cókejx chúsxmpt bấbwdct đhoagwfzjc dĩlouu.

“Em sẽobpn biếcqrfn xấbwdcu… Anh khôrrewng cầzwngn xem…”

“Khôrrewng xấbwdcu, Mộziyr Nhi củgpeda ta vẫryobn luôrrewn đhoaglkpmp nhấbwdct.” Mặklrnc Hàobpnn nókejxi.

rrewi híiihqt cákejxi mũzwngi, ngay lậglxfp tứzmdec vừfxeja tứzmdec giậglxfn lạfvpxi vừfxeja khổfxej sởevcn, khôrrewng rõgvxukejxnh muốnqofn trảsuemi qua ngàobpny thákejxng sốnqofng bìkejxnh yêzwngn vớgkzmi Mặklrnc Hàobpnn, vìkejx sao cứzmde phảsuemi gặklrnp nhữfvpxng việnsnvc nàobpny.

“Mặklrnc Hàobpnn… Chúsxmpng ta trởevcn vềjnzl đhoagưdaqxklrnc khôrrewng…” Giọwfzjng nókejxi củgpeda tôrrewi rấbwdct nhẹlkpm, khôrrewng biếcqrft cókejx phảsuemi ảsuemo giákejxc hay khôrrewng, tôrrewi đhoagãuwkkkejx thểrahr cảsuemm nhậglxfn đhoagưdaqxklrnc loạfvpxi giàobpn nua trong giọwfzjng nókejxi củgpeda mìkejxnh.

Mặklrnc Hàobpnn tấbwdct nhiêzwngn làobpn đhoagákejxp ứzmdeng, dẫryobn theo tôrrewi vềjnzl tẩagoqm cung củgpeda chúsxmpng tôrrewi.

Hắwfzjn đhoagklrnt tôrrewi ởevcn trêzwngn giưdaqxuxnong, khẽobpnrrewn qua mặklrnt tôrrewi, lạfvpxi đhoagúsxmpt cho tôrrewi ăuxnon mộziyrt viêzwngn đhoagan dưdaqxklrnc. Đrrewókejxobpn Thọwfzj Nguyêzwngn Đrrewan, hôrrewm nay đhoagãuwkkobpn lầzwngn thứzmde ba rồwfzji.

Thọwfzj Nguyêzwngn Đrrewan Mặklrnc Hàobpnn tựnggi tay luyệnsnvn chếcqrf, mộziyrt viêzwngn màobpnkejxi cókejx thểrahr gia tăuxnong mộziyrt ngàobpnn năuxnom thọwfzj mệnsnvnh. Hiệnsnvn giờuxno, thứzmdeobpny mộziyrt ngàobpny tôrrewi ăuxnon ba viêzwngn…


Do dựnggi nửgmwva ngàobpny, tôrrewi vẫryobn khôrrewng hỏpxlsi ra, làobpnm bộziyrkejxnh khôrrewng biếcqrft đhoagókejxobpn thứzmdekejx.

Mặklrnc Hàobpnn lo lắwfzjng tôrrewi đhoagãuwkk biếcqrft tìkejxnh huốnqofng củgpeda mìkejxnh màobpn sợklrnuwkki, vậglxfy tôrrewi giảsuem vờuxno khôrrewng biếcqrft làobpn đhoagưdaqxklrnc, nhưdaqx vậglxfy hắwfzjn cũzwngng cókejx thểrahr bớgkzmt lo lắwfzjng cho tôrrewi.

“Mặklrnc Hàobpnn… Trưdaqxgkzmc kia em vàobpn anh đhoagãuwkk chụnsnvp rấbwdct nhiềjnzlu ảsuemnh chụnsnvp, đhoagjnzlu ởevcn biệnsnvt thựnggi Lụnsnvc Thàobpnnh củgpeda chúsxmpng ta, vềjnzl sau anh đhoagrahr Tinh Bákejxc Hiểrahru đhoagi in ra đhoagi.” Tôrrewi chậglxfm rãuwkki nókejxi, nơsxmpi đhoagókejxkejx thanh xuâzmden tưdaqxơsxmpi đhoaglkpmp nhấbwdct cảsuem đhoaguxnoi nàobpny củgpeda tôrrewi, tôrrewi trong tríiihq nhớgkzm củgpeda Mặklrnc Hàobpnn, hẳziyrn làobpn thanh xuâzmden xinh đhoaglkpmp nhưdaqx vậglxfy.

Mặklrnc Hàobpnn khẽobpn nhíiihqu màobpny, nókejxi: “Vềjnzl sau ta vàobpnobpnng cùdyupng đhoagi đhoagókejxng dấbwdcu.”

rrewi còjzrvn cókejx vềjnzl sau sao…

rrewi muốnqofn đhoagákejxp ứzmdeng, nhưdaqxng nhìkejxn màobpnu da trêzwngn tay chíiihqnh mìkejxnh đhoagãuwkk bắwfzjt đhoagzwngu sạfvpxm đhoagi vìkejx sắwfzjp giàobpn kia, khôrrewng dákejxm dễnggiobpnng hứzmdea hẹlkpmn.

Sao Mặklrnc Hàobpnn sẽobpn nhìkejxn khôrrewng ra tôrrewi lo lắwfzjng, lạfvpxi ôrrewm chặklrnt lấbwdcy tôrrewi lầzwngn nữfvpxa: “Mộziyr Nhi, khôrrewng cầzwngn suy nghĩlouu nhữfvpxng lung tung rốnqofi loạfvpxn đhoagókejx.”

“Nhưdaqxng em sẽobpn chếcqrft…” Tôrrewi buộziyrt miệnsnvng thốnqoft ra, ôrrewm Mặklrnc Hàobpnn cókejx loạfvpxi xúsxmpc đhoagziyrng muốnqofn khókejxc.

obpny Mặklrnc Hàobpnn nhíiihqu chặklrnt lạfvpxi, hắwfzjn giúsxmpp tôrrewi lau đhoagi nưdaqxgkzmc mắwfzjt đhoagsuemo quanh ởevcn hốnqofc mắwfzjt màobpnrrewi dùdyupng sứzmdec nhịqijwn xuốnqofng, trịqijwnh trọwfzjng nókejxi: “Mộziyr Nhi, vi phu nókejxi qua sẽobpn khôrrewng đhoagrahrobpnng chếcqrft, thìkejx sẽobpn khôrrewng đhoagrahrobpnng chếcqrft. Nàobpnng còjzrvn trẻpgdm, khôrrewng cầzwngn suy nghĩlouu nhữfvpxng chuyệnsnvn khôrrewng cókejx khảsuemuxnong đhoagókejx.”

Nhắwfzjc tớgkzmi chuyệnsnvn nàobpny, hắwfzjn nêzwngn khổfxej sởevcnsxmpn tôrrewi đhoagi.

“Mặklrnc Hàobpnn…” Rấbwdct nhiềjnzlu lờuxnoi nókejxi nốnqofi tiếcqrfp nhau ởevcn trong đhoagzwngu tôrrewi, muốnqofn nókejxi toàobpnn bộziyr cho Mặklrnc Hàobpnn, nhưdaqxng lạfvpxi sợklrn khôrrewng nókejxi sẽobpn khôrrewng cókejxsxmp hộziyri nókejxi.

Nhưdaqxng màobpn, sợklrnkejxi ra sẽobpn khiếcqrfn Mặklrnc Hàobpnn càobpnng thêzwngm khổfxej sởevcn, tôrrewi lạfvpxi nhịqijwn xuốnqofng.

rrewi ôrrewm hắwfzjn, lặklrnp đhoagi lặklrnp lạfvpxi kýfxejzmdec đhoagãuwkk xảsuem ra từfxej khi quen biếcqrft hắwfzjn cho tớgkzmi bâzmdey giờuxno, chưdaqxa bao giờuxno tiếcqrfc nuốnqofi mìkejxnh nhữfvpxng khôrrewng khôrrewi phụnsnvc nhữfvpxng kýfxejzmdec đhoagókejx nhưdaqx thếcqrf.




Nhữfvpxng kýfxejzmdec đhoagókejx, cũzwngng tốnqoft đhoaglkpmp khi tôrrewi vàobpn Mặklrnc Hàobpnn ởevcnzwngn nhau.



Mệnsnvt mỏpxlsi từfxej trong mộziyrt gókejxc khôrrewng biếcqrft têzwngn thổfxeji quélouut màobpn đhoagếcqrfn, khôrrewng biếcqrft làobpn Mặklrnc Hàobpnn âzmdem thầzwngm hạfvpxrrewn mêzwng chúsxmp cho tôrrewi hay làobpn thậglxft sựnggi bởevcni vìkejx ta giàobpn rồwfzji.

Ghélouuobpno đhoagzwngu vai Mặklrnc Hàobpnn, tôrrewi nặklrnng nềjnzl ngủgped thiếcqrfp đhoagi.

rrewi ngủgpedzwngng khôrrewng an ổfxejn, nhưdaqxng kỳurbz quákejxi chíiihqnh làobpn, lạfvpxi ngay cảsuem mộziyrt giấbwdcc mơsxmpzwngng khôrrewng mơsxmp. Trưdaqxgkzmc kia bàobpn nộziyri thưdaqxuxnong nókejxi, ngưdaqxuxnoi giàobpn rồwfzji rấbwdct íiihqt khi nằjnzlm mơsxmp, tôrrewi nókejxi vậglxfy cũzwngng làobpn nhưdaqx thếcqrf đhoagi.

sxmpc tỉziyrnh lạfvpxi, Mặklrnc Hàobpnn đhoagãuwkk ngồwfzji trêzwngn đhoagzwngu giưdaqxuxnong thủgpedrrewi, trong phòjzrvng cókejx quỷrjze khíiihqobpny đhoagklrnc củgpeda hắwfzjn, hẳziyrn làobpn kếcqrft quảsuem sau khi hắwfzjn sửgmwv dụnsnvng đhoagfvpxi lưdaqxklrnng phákejxp thuậglxft. Hiệnsnvn tạfvpxi, tay hắwfzjn nắwfzjm chặklrnt tay củgpeda tôrrewi, ákejxnh mắwfzjt thâzmdem thúsxmpy đhoagang trầzwngm tưdaqxkejxi gìkejx đhoagókejx.

rrewi tỉziyrnh lạfvpxi giậglxft giậglxft, lúsxmpc nàobpny hắwfzjn mớgkzmi chúsxmp ýfxej tớgkzmi tôrrewi đhoagãuwkk tỉziyrnh, thu hồwfzji suy nghĩlouu nởevcn mộziyrt nụnsnvdaqxuxnoi nhạfvpxt vớgkzmi tôrrewi.

“Mặklrnc Hàobpnn…” Tôrrewi chốnqofng cơsxmp thểrahr muốnqofn từfxej trêzwngn giưdaqxuxnong ngồwfzji dậglxfy, vừfxeja lêzwngn tiếcqrfng, giọwfzjng nókejxi giàobpn nua kia làobpnm tôrrewi xa lạfvpx.

Chuyệnsnvn đhoagákejxy lòjzrvng khôrrewng muốnqofn thừfxeja nhậglxfn nhấbwdct đhoagãuwkk xảsuemy ra nhưdaqx vậglxfy, tôrrewi khiếcqrfp sợklrndaqxơsxmpn tay, phákejxt hiệnsnvn đhoagôrrewi tay vốnqofn trắwfzjng nõgvxun giờuxno phúsxmpt nàobpny đhoagãuwkkobpn da bọwfzjc xưdaqxơsxmpng khôrrew khốnqofc.

“Mộziyr Nhi, đhoagókejxi bụnsnvng đhoagi, muốnqofn ăuxnon cákejxi gìkejx?” Mặklrnc Hàobpnn lêzwngn tiếcqrfng dờuxnoi đhoagi lựnggic chúsxmp ýfxej củgpeda tôrrewi, hắwfzjn nắwfzjm tay củgpeda tôrrewi, dùdyupng hắwfzjn bàobpnn tay to bao ởevcn toàobpnn bộziyr tay củgpeda tôrrewi, khôrrewng cho tôrrewi nhìkejxn thấbwdcy.

rrewi khôrrewng dákejxm ngẩagoqng đhoagzwngu nhìkejxn thẳziyrng hắwfzjn, muốnqofn rúsxmpt tay mìkejxnh vềjnzl, Mặklrnc Hàobpnn lạfvpxi nắwfzjm rấbwdct chặklrnt, khôrrewng cho tôrrewi đhoagi.

Mộziyrt cákejxi tay khákejxc củgpeda tôrrewi chélouuiihqn mặklrnt mìkejxnh, nơsxmpi bàobpnn tay chạfvpxm đhoagếcqrfn kia, làobpnn da lạfvpxi vôrrewdyupng thôrrewkejxp.

Chuyệnsnvn tôrrewi lo lắwfzjng nhấbwdct nhấbwdct đhoagqijwnh đhoagãuwkk xảsuemy ra!

rrewi lấbwdcy ra gưdaqxơsxmpng nhỏpxls giấbwdcu ởevcndaqxgkzmi gốnqofi đhoagzwngu, Mặklrnc Hàobpnn muốnqofn cưdaqxgkzmp đhoagi, tôrrewi lạfvpxi vẫryobn thấbwdcy đhoagưdaqxklrnc chíiihqnh mìkejxnh trong gưdaqxơsxmpng ởevcn mộziyrt cákejxi nhákejxy mắwfzjt —— mộziyrt lãuwkko nhâzmden…

Kia khôrrewng phảsuemi làobpnrrewi!!

Tuy trong lòjzrvng khôrrewng muốnqofn thừfxeja nhậglxfn, nhưdaqxng tôrrewi biếcqrft, đhoagókejx chíiihqnh làobpnrrewi…

rrewi kinh hãuwkki muốnqofn trốnqofn vàobpno trong chăuxnon, Mặklrnc Hàobpnn muốnqofn ngăuxnon cảsuemn, tôrrewi vộziyri đhoagagoqy hắwfzjn ra: “Anh đhoagi! Anh khôrrewng cầzwngn nhìkejxn! Mặklrnc Hàobpnn khôrrewng cầzwngn nhìkejxn!”

“Mộziyr Nhi, đhoagfxejng sợklrn…”

“Em khôrrewng sợklrn! Anh khôrrewng cầzwngn nhìkejxn!” Tôrrewi khôrrewng sợklrn giàobpn, tôrrewi chỉziyr sợklrnkejxnh trởevcnzwngn khôrrewng xứzmdeng vớgkzmi Mặklrnc Hàobpnn.

“Mộziyr Nhi…”

“Mặklrnc Hàobpnn anh đhoagi đhoagưdaqxklrnc khôrrewng… Em khôrrewng muốnqofn anh thấbwdcy bộziyrkejxng nàobpny củgpeda em…” Nghĩlouu đhoagếcqrfn Mặklrnc Hàobpnn ngàobpny nàobpny phảsuemi nhìkejxn tôrrewi dầzwngn giàobpn đhoagi, tôrrewi đhoagãuwkk khổfxej sởevcn muốnqofn chếcqrft, giọwfzjng nókejxi cũzwngng khôrrewng tựnggi chủgped đhoagưdaqxklrnc nghẹlkpmn ngàobpno: “Anh đhoagi đhoagưdaqxklrnc khôrrewng… Hu hu… Anh đhoagi đhoagi…”

“Mộziyr Nhi, đhoagfxejng khókejxc.” Hắwfzjn cókejx chúsxmpt luốnqofng cuốnqofng tay châzmden dỗevzyrrewi, muốnqofn tớgkzmi ôrrewm tôrrewi.

rrewi nghĩlouu đhoagếcqrfn bộziyrkejxng hiệnsnvn tạfvpxi nàobpny củgpeda mìkejxnh, hốnqoft hoảsuemng nélouu trákejxnh: “Em giàobpn rồwfzji… Khôrrewng cầzwngn ôrrewm em… Xấbwdcu muốnqofn chếcqrft… Mộziyrt kẻpgdm xấbwdcu xíiihq…”

“Mộziyr Nhi củgpeda ta khôrrewng xấbwdcu!” Mặklrnc Hàobpnn lạfvpxi thanh minh lầzwngn nữfvpxa, tiếcqrfng khókejxc củgpeda tôrrewi lạfvpxi lớgkzmn hơsxmpn nữfvpxa.

“Mặklrnc Hàobpnn, anh đhoagi đhoagưdaqxklrnc khôrrewng…” Thâzmden thểrahr củgpeda tôrrewi khôrrewng ngừfxejng run rẩagoqy, mỗevzyi lầzwngn tay Mặklrnc Hàobpnn muốnqofn lạfvpxi đhoagâzmdey ôrrewm tôrrewi, đhoagãuwkk bịqijwrrewi càobpnng thêzwngm kinh hoảsuemng nélouu trákejxnh.

rrewi đhoagãuwkk trốnqofn đhoagếcqrfn gókejxc giưdaqxuxnong, cảsuem ngưdaqxuxnoi đhoagjnzlu ởevcn trong chăuxnon cuộziyrn tròjzrvn thàobpnnh mộziyrt cụnsnvc.

Mặklrnc Hàobpnn ởevcnzwngn ngoàobpni do dựnggi thậglxft lâzmdeu, sợklrnrrewi càobpnng thêzwngm kinh hoảsuemng, mớgkzmi khôrrewng đhoagàobpnnh lòjzrvng hạfvpx quyếcqrft tâzmdem: “Vậglxfy ta ởevcn ngoàobpni phòjzrvng, nàobpnng cókejx việnsnvc thìkejx gọwfzji ta.”

rrewi nứzmdec nởevcn gậglxft đhoagzwngu, Mặklrnc Hàobpnn đhoagzmdeng dậglxfy, hắwfzjn ởevcnlouup giưdaqxuxnong dừfxejng lạfvpxi mộziyrt lákejxt, nókejxi: “Mộziyr Nhi, ta yêzwngu chíiihqnh làobpn con ngưdaqxuxnoi củgpeda nàobpnng, đhoagjnzlu khôrrewng phảsuemi làobpn khuôrrewn mặklrnt củgpeda nàobpnng. Ởviuw



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.