Âm Hôn Lúc Nửa Đêm

Chương 239 : cùng nhau đầu bạc

    trước sau   
*Chưlsevơpyrdng nàtuooy cóevqp nộglsni dung ảooahnh, nếwjemu bạtfnvn khôcippng thấatbry nộglsni dung chưlsevơpyrdng, vui lòthuing bậraaat chếwjem đuuofglsn hiệwwmdn hìplimnh ảooahnh củtuooa trìplimnh duyệwwmdt đuuofbiip đuuofzauwc.

Tềaoie Thiêpyrdn thởnmlwtuooi khôcippng nóevqpi chuyệwwmdn nữxedia, cágirmi nàtuooy làtuoom cho lòthuing tôcippi càtuoong thêpyrdm khôcippng yêpyrdn.

“Mộglsn Nhi, đuuoflqqnng nghĩnguv nhiềaoieu, ta sẽuorh khôcippng đuuofbiiptuoong xảooahy ra chuyệwwmdn.” Mặparsc Hàtuoon trịvyyjnh trọzauwng hứlseva hẹjagyn nóevqpi.

cippi tin hắwucon, nhưlsevng ágirmnh mắwucot thưlsevơpyrdng xóevqpt kia củtuooa Tềaoie Thiêpyrdn làtuoom đuuofágirmy lòthuing tôcippi bấatbrt an. Ájagynh mắwucot kia, giốibfpng nhưlsevtuoo ágirmnh mắwucot Mặparsc Uyêpyrdn nhìplimn tôcippi khi lầzqwyn đuuofzqwyu tiêpyrdn tôcippi ởnmlw trêpyrdn xe lửowuza nhâatbrn gian.

Thưlsevơpyrdng xóevqpt nhưlsevcippi yếwjemu ớoqlat tùoaofy thờtfnvi đuuofaoieu sẽuorh chếwjemt đuuofi.

“Tạtfnvi sao lạtfnvi nhưlsev vậraaay…” Tềaoie Thiêpyrdn thởnmlwtuooi, biếwjemt Mặparsc Hàtuoon khôcippng muốibfpn đuuofbiipcippi biếwjemt châatbrn tưlsevoqlang, cũibfpng ngoan ngoãeeuan khôcippng nhắwucoc tớoqlai.


Đddzvôcippi tay hắwucon chốibfpng mặparst ngồomrji ởnmlwpyrdn cạtfnvnh, vạtfnvn phầzqwyn khóevqp hiểbiipu nhìplimn tôcippi: “Đddzvomrjng Đddzvomrjng sao sinh mệwwmdnh lựglsnc lạtfnvi trôcippi đuuofi?”

Mặparsc Hàtuoon khôcippng đuuofbiip ýibfp tớoqlai hắwucon suy nghĩnguv linh tinh, đuuofi đuuofan phòthuing lấatbry mộglsnt lọzauw đuuofan dưlsevnmlwc đuuofếwjemn cho tôcippi ăxngsn. Tờtfnv giấatbry trêpyrdn viếwjemt đuuofan bìplimnh bịvyyj hắwucon xégibw xuốibfpng, tôcippi tin hắwucon sẽuorh khôcippng hạtfnvi tôcippi, nhưlsevng càtuoong muốibfpn biếwjemt tìplimnh huốibfpng củtuooa mìplimnh hơpyrdn.

“Mặparsc Hàtuoon… Em… Sẽuorh chếwjemt sao?” Cuốibfpi cùoaofng, tựglsn hỏglsni nửowuza ngàtuooy, tôcippi vẫddifn lo sợnmlw bấatbrt an hỏglsni.

Mặparsc Hàtuoon lậraaap tứlsevc nóevqpi: “Ta sẽuorh khôcippng đuuofbiiptuoong chếwjemt! Mộglsn Nhi, ta làtuoo Minh Vưlsevơpyrdng, nàtuoong làtuoo Minh Hậraaau, sao sẽuorh chếwjemt?”

Đddzvúegkpng! Tôcippi nhấatbrt đuuofvyyjnh sẽuorh khôcippng chếwjemt! Tôcippi cũibfpng liềaoieu mạtfnvng an ủtuooi mìplimnh nhưlsev vậraaay ởnmlw trong lòthuing, nhưlsevng giágirmc quan thứlsevgirmu kia luôcippn nóevqpi cho tôcippi chuyệwwmdn ngưlsevnmlwc lạtfnvi.

Tềaoie Thiêpyrdn vìplimevqp thểbiip giúegkpp tôcippi, tạtfnvm thờtfnvi ởnmlwpyrdn trong Minh Cung.

Mặparsc Hàtuoon vẫddifn cho tôcippi ăxngsn đuuofan dưlsevnmlwc ngàtuooy đuuofóevqp, hơpyrdn nữxedia tầzqwyn suấatbrt càtuoong ngàtuooy càtuoong cao. Thừlqqna dịvyyjp hắwucon khôcippng chúegkp ýibfp, tôcippi trộglsnm vàtuooo đuuofan phòthuing củtuooa hắwucon. Tìplimm nửowuza ngàtuooy, phágirmt hiệwwmdn dưlsevnmlwc danh đuuofan dưlsevnmlwc bịvyyj hắwucon xégibw xuốibfpng kia làtuoo Thọzauw Nguyêpyrdn Đddzvan.

Mặparsc Hàtuoon đuuofang dùoaofng đuuofan dưlsevnmlwc kégibwo mệwwmdnh cho tôcippi, nóevqpi cágirmch khágirmc, nếwjemu thọzauw mệwwmdnh củtuooa tôcippi khôcippng đuuoftuoooaofng…

cippi dầzqwyn phágirmt hiệwwmdn trêpyrdn tay mìplimnh xuấatbrt hiệwwmdn nếwjemp nhăxngsn màtuoo tuổgfgni nàtuooy khôcippng nêpyrdn cóevqp. Ngay từlqqn đuuofzqwyu chỉbxjktuoo rấatbrt ífeczt, sau đuuofóevqpplimnh huốibfpng làtuoon da lỏglsnng lạtfnvi làtuootuoong ngàtuooy càtuoong nghiêpyrdm trọzauwng. Đddzvomrjng thờtfnvi, tôcippi phágirmt hiệwwmdn khóevqpe mắwucot mìplimnh xuấatbrt hiệwwmdn nếwjemp nhăxngsn nơpyrdi khoégibw mắwucot.

cippi đuuofang biếwjemn giàtuoo, lấatbry mộglsnt loạtfnvi tốibfpc đuuofglsn quỷwnei dịvyyj đuuofang kếwjemt thúegkpc cảooah đuuoftfnvi tôcippi.

“Tềaoie Thiêpyrdn, anh nóevqpi thậraaat vớoqlai tôcippi, đuuofếwjemn tộglsnt cùoaofng tôcippi làtuoom sao vậraaay?” Mặparsc Hàtuoon khôcippng muốibfpn nóevqpi cho tôcippi, nhấatbrt đuuofvyyjnh làtuoo lo lắwucong tôcippi biếwjemt sẽuorh sợnmlweeuai, tôcippi chỉbxjkevqp thểbiip hỏglsni Tềaoie Thiêpyrdn.

Tềaoie Thiêpyrdn do dựglsn khôcippng chịvyyju nóevqpi, tôcippi lạtfnvi nóevqpi ra phỏglsnng đuuofgirmn củtuooa mìplimnh, hắwucon chấatbrn kinh mộglsnt phen: “Đddzvomrjng Đddzvomrjng, ai nóevqpi cho ngưlsevơpyrdi!”

Quảooah nhiêpyrdn, tôcippi đuuofgirmn đuuofúegkpng rồomrji.


Cụlqqnc đuuofágirm biếwjemn thàtuoonh bộglsnt phấatbrn kia chífecznh làtuoolsevơpyrdng lai củtuooa tôcippi, cuốibfpi cùoaofng tôcippi thậraaat sựglsn sẽuorh chếwjemt…

Nghĩnguv đuuofếwjemn sẽuorh lậraaap tứlsevc khôcippng gặparsp lạtfnvi Mặparsc Hàtuoon vàtuoo Bạtfnvch Diễobzmm, tôcippi đuuofãeeua khổgfgn sởnmlw đuuofếwjemn khôcippng chịvyyju đuuofưlsevnmlwc. Cơpyrd thểbiip hoảooahng hốibfpt muốibfpn ngãeeua xuốibfpng, cũibfpng may Tềaoie Thiêpyrdn tay mắwucot lanh lẹjagy đuuofcgzxcippi.

“Đddzvomrjng Đddzvomrjng, hiệwwmdn tạtfnvi ngưlsevơpyrdi khôcippng cầzqwyn suy nghĩnguv nhiềaoieu quágirm. Thọzauw mệwwmdnh nhâatbrn gian do Minh Vưlsevơpyrdng quảooahn hạtfnvt, Lãeeuanh Mặparsc Hàtuoon sẽuorh khôcippng đuuofbiip ngưlsevơpyrdi chếwjemt!” Tềaoie Thiêpyrdn tậraaan khảooahxngsng trấatbrn an tôcippi.

Nhưlsevng cóevqp mộglsnt sốibfp việwwmdc làtuoo ngay cảooah Mặparsc Hàtuoon đuuofaoieu khôcippng cóevqp biệwwmdn phágirmp…

cippi vưlsevơpyrdn tay, Tềaoie Thiêpyrdn khóevqp hiểbiipu: “Làtuoom sao vậraaay?”

“Tôcippi đuuofang giàtuoo đuuofi…” Giọzauwng nóevqpi củtuooa tôcippi khôcippng tựglsn giágirmc cóevqptuooi phầzqwyn run rẩwjemy: “Cóevqp phảooahi tôcippi lậraaap tứlsevc sẽuorh chếwjemt giàtuoo… hay khôcippng?”

Tềaoie Thiêpyrdn nhìplimn tôcippi khôcippng nóevqpi, cóevqp chúegkpt khổgfgn sởnmlw quay đuuofzqwyu đuuofi.

cippi biếwjemt tôcippi lạtfnvi đuuofgirmn đuuofúegkpng rồomrji.

evqp lẽuorhevqp mộglsnt ngàtuooy, tôcippi sẽuorh biếwjemn thàtuoonh mộglsnt ngưlsevtfnvi giàtuoo, giốibfpng nhữxeding ôcippng bàtuoo lớoqlan tuổgfgni ởnmlw nhâatbrn gian đuuofóevqp, tóevqpc sẽuorh thưlseva thớoqlat, răxngsng sẽuorh rụlqqnng, trêpyrdn mặparst đuuofzqwyy nếwjemp nhăxngsn vàtuoo da đuuofomrji mồomrji…



cippi khôcippng tựglsn chủtuoo đuuofưlsevnmlwc đuuofágirmnh cágirmi rùoaofng mìplimnh, đuuoflsevng dậraaay đuuofi ra ngoàtuooi.


cippi khôcippng muốibfpn đuuofbiip Mặparsc Hàtuoon nhìplimn thấatbry tôcippi nhưlsev vậraaay!

Tềaoie Thiêpyrdn lo lắwucong đuuofuổgfgni theo, bưlsevoqlac châatbrn củtuooa tôcippicàtuoong đuuofi càtuoong nhanh, lạtfnvi khôcippng ngờtfnvlsevoqlac mộglsnt nửowuza châatbrn, sẽuorh phảooahi ngãeeua xuốibfpng mặparst đuuofatbrt.

Tềaoie Thiêpyrdn dùoaofng phágirmp lựglsnc truyềaoien đuuofếwjemn đuuofcgzx lấatbry tôcippi ởnmlw sau ngưlsevtfnvi, lạtfnvi cóevqp mộglsnt quỷwnei khífecz khágirmc nhanh hơpyrdn, Mặparsc Hàtuoon đuuofãeeua đuuofcgzx đuuofưlsevnmlwc tôcippi trưlsevoqlac mộglsnt bưlsevoqlac.

“Khôcippng cóevqp việwwmdc gìplim chứlsev?” Hắwucon quan tâatbrm hỏglsni, kégibwo tôcippi vàtuooo trong lòthuing bếwjempyrdn.

cippi lắwucoc đuuofzqwyu, nghĩnguv đuuofếwjemn bộglsngirmng vềaoie sau mìplimnh sẽuorh biếwjemn thàtuoonh, che kífeczn củtuooa đuuofôcippi mắwucot Mặparsc Hàtuoon.

“Mộglsn Nhi.” Mặparsc Hàtuoon cóevqp chúegkpt bấatbrt đuuofwucoc dĩnguv.

“Em sẽuorh biếwjemn xấatbru… Anh khôcippng cầzqwyn xem…”

“Khôcippng xấatbru, Mộglsn Nhi củtuooa ta vẫddifn luôcippn đuuofjagyp nhấatbrt.” Mặparsc Hàtuoon nóevqpi.

cippi hífeczt cágirmi mũibfpi, ngay lậraaap tứlsevc vừlqqna tứlsevc giậraaan lạtfnvi vừlqqna khổgfgn sởnmlw, khôcippng rõnjckplimnh muốibfpn trảooahi qua ngàtuooy thágirmng sốibfpng bìplimnh yêpyrdn vớoqlai Mặparsc Hàtuoon, vìplim sao cứlsev phảooahi gặparsp nhữxeding việwwmdc nàtuooy.

“Mặparsc Hàtuoon… Chúegkpng ta trởnmlw vềaoie đuuofưlsevnmlwc khôcippng…” Giọzauwng nóevqpi củtuooa tôcippi rấatbrt nhẹjagy, khôcippng biếwjemt cóevqp phảooahi ảooaho giágirmc hay khôcippng, tôcippi đuuofãeeuaevqp thểbiip cảooahm nhậraaan đuuofưlsevnmlwc loạtfnvi giàtuoo nua trong giọzauwng nóevqpi củtuooa mìplimnh.

Mặparsc Hàtuoon tấatbrt nhiêpyrdn làtuoo đuuofágirmp ứlsevng, dẫddifn theo tôcippi vềaoie tẩwjemm cung củtuooa chúegkpng tôcippi.

Hắwucon đuuofparst tôcippi ởnmlw trêpyrdn giưlsevtfnvng, khẽuorhcippn qua mặparst tôcippi, lạtfnvi đuuofúegkpt cho tôcippi ăxngsn mộglsnt viêpyrdn đuuofan dưlsevnmlwc. Đddzvóevqptuoo Thọzauw Nguyêpyrdn Đddzvan, hôcippm nay đuuofãeeuatuoo lầzqwyn thứlsev ba rồomrji.

Thọzauw Nguyêpyrdn Đddzvan Mặparsc Hàtuoon tựglsn tay luyệwwmdn chếwjem, mộglsnt viêpyrdn màtuooevqpi cóevqp thểbiip gia tăxngsng mộglsnt ngàtuoon năxngsm thọzauw mệwwmdnh. Hiệwwmdn giờtfnv, thứlsevtuooy mộglsnt ngàtuooy tôcippi ăxngsn ba viêpyrdn…


Do dựglsn nửowuza ngàtuooy, tôcippi vẫddifn khôcippng hỏglsni ra, làtuoom bộglsnplimnh khôcippng biếwjemt đuuofóevqptuoo thứlsevplim.

Mặparsc Hàtuoon lo lắwucong tôcippi đuuofãeeua biếwjemt tìplimnh huốibfpng củtuooa mìplimnh màtuoo sợnmlweeuai, vậraaay tôcippi giảooah vờtfnv khôcippng biếwjemt làtuoo đuuofưlsevnmlwc, nhưlsev vậraaay hắwucon cũibfpng cóevqp thểbiip bớoqlat lo lắwucong cho tôcippi.

“Mặparsc Hàtuoon… Trưlsevoqlac kia em vàtuoo anh đuuofãeeua chụlqqnp rấatbrt nhiềaoieu ảooahnh chụlqqnp, đuuofaoieu ởnmlw biệwwmdt thựglsn Lụlqqnc Thàtuoonh củtuooa chúegkpng ta, vềaoie sau anh đuuofbiip Tinh Bágirmc Hiểbiipu đuuofi in ra đuuofi.” Tôcippi chậraaam rãeeuai nóevqpi, nơpyrdi đuuofóevqpevqp thanh xuâatbrn tưlsevơpyrdi đuuofjagyp nhấatbrt cảooah đuuoftfnvi nàtuooy củtuooa tôcippi, tôcippi trong trífecz nhớoqla củtuooa Mặparsc Hàtuoon, hẳrqcpn làtuoo thanh xuâatbrn xinh đuuofjagyp nhưlsev vậraaay.

Mặparsc Hàtuoon khẽuorh nhífeczu màtuooy, nóevqpi: “Vềaoie sau ta vàtuootuoong cùoaofng đuuofi đuuofóevqpng dấatbru.”

cippi còthuin cóevqp vềaoie sau sao…

cippi muốibfpn đuuofágirmp ứlsevng, nhưlsevng nhìplimn màtuoou da trêpyrdn tay chífecznh mìplimnh đuuofãeeua bắwucot đuuofzqwyu sạtfnvm đuuofi vìplim sắwucop giàtuoo kia, khôcippng dágirmm dễobzmtuoong hứlseva hẹjagyn.

Sao Mặparsc Hàtuoon sẽuorh nhìplimn khôcippng ra tôcippi lo lắwucong, lạtfnvi ôcippm chặparst lấatbry tôcippi lầzqwyn nữxedia: “Mộglsn Nhi, khôcippng cầzqwyn suy nghĩnguv nhữxeding lung tung rốibfpi loạtfnvn đuuofóevqp.”

“Nhưlsevng em sẽuorh chếwjemt…” Tôcippi buộglsnt miệwwmdng thốibfpt ra, ôcippm Mặparsc Hàtuoon cóevqp loạtfnvi xúegkpc đuuofglsnng muốibfpn khóevqpc.

tuooy Mặparsc Hàtuoon nhífeczu chặparst lạtfnvi, hắwucon giúegkpp tôcippi lau đuuofi nưlsevoqlac mắwucot đuuofooaho quanh ởnmlw hốibfpc mắwucot màtuoocippi dùoaofng sứlsevc nhịvyyjn xuốibfpng, trịvyyjnh trọzauwng nóevqpi: “Mộglsn Nhi, vi phu nóevqpi qua sẽuorh khôcippng đuuofbiiptuoong chếwjemt, thìplim sẽuorh khôcippng đuuofbiiptuoong chếwjemt. Nàtuoong còthuin trẻvyyj, khôcippng cầzqwyn suy nghĩnguv nhữxeding chuyệwwmdn khôcippng cóevqp khảooahxngsng đuuofóevqp.”

Nhắwucoc tớoqlai chuyệwwmdn nàtuooy, hắwucon nêpyrdn khổgfgn sởnmlwpyrdn tôcippi đuuofi.

“Mặparsc Hàtuoon…” Rấatbrt nhiềaoieu lờtfnvi nóevqpi nốibfpi tiếwjemp nhau ởnmlw trong đuuofzqwyu tôcippi, muốibfpn nóevqpi toàtuoon bộglsn cho Mặparsc Hàtuoon, nhưlsevng lạtfnvi sợnmlw khôcippng nóevqpi sẽuorh khôcippng cóevqppyrd hộglsni nóevqpi.

Nhưlsevng màtuoo, sợnmlwevqpi ra sẽuorh khiếwjemn Mặparsc Hàtuoon càtuoong thêpyrdm khổgfgn sởnmlw, tôcippi lạtfnvi nhịvyyjn xuốibfpng.

cippi ôcippm hắwucon, lặparsp đuuofi lặparsp lạtfnvi kýibfplsevc đuuofãeeua xảooah ra từlqqn khi quen biếwjemt hắwucon cho tớoqlai bâatbry giờtfnv, chưlseva bao giờtfnv tiếwjemc nuốibfpi mìplimnh nhữxeding khôcippng khôcippi phụlqqnc nhữxeding kýibfplsevc đuuofóevqp nhưlsev thếwjem.




Nhữxeding kýibfplsevc đuuofóevqp, cũibfpng tốibfpt đuuofjagyp khi tôcippi vàtuoo Mặparsc Hàtuoon ởnmlwpyrdn nhau.



Mệwwmdt mỏglsni từlqqn trong mộglsnt góevqpc khôcippng biếwjemt têpyrdn thổgfgni quégibwt màtuoo đuuofếwjemn, khôcippng biếwjemt làtuoo Mặparsc Hàtuoon âatbrm thầzqwym hạtfnvcippn mêpyrd chúegkp cho tôcippi hay làtuoo thậraaat sựglsn bởnmlwi vìplim ta giàtuoo rồomrji.

Ghégibwtuooo đuuofzqwyu vai Mặparsc Hàtuoon, tôcippi nặparsng nềaoie ngủtuoo thiếwjemp đuuofi.

cippi ngủtuooibfpng khôcippng an ổgfgnn, nhưlsevng kỳoygz quágirmi chífecznh làtuoo, lạtfnvi ngay cảooah mộglsnt giấatbrc mơpyrdibfpng khôcippng mơpyrd. Trưlsevoqlac kia bàtuoo nộglsni thưlsevtfnvng nóevqpi, ngưlsevtfnvi giàtuoo rồomrji rấatbrt ífeczt khi nằhvifm mơpyrd, tôcippi nóevqpi vậraaay cũibfpng làtuoo nhưlsev thếwjem đuuofi.

egkpc tỉbxjknh lạtfnvi, Mặparsc Hàtuoon đuuofãeeua ngồomrji trêpyrdn đuuofzqwyu giưlsevtfnvng thủtuoocippi, trong phòthuing cóevqp quỷwnei khífecztuooy đuuofparsc củtuooa hắwucon, hẳrqcpn làtuoo kếwjemt quảooah sau khi hắwucon sửowuz dụlqqnng đuuoftfnvi lưlsevnmlwng phágirmp thuậraaat. Hiệwwmdn tạtfnvi, tay hắwucon nắwucom chặparst tay củtuooa tôcippi, ágirmnh mắwucot thâatbrm thúegkpy đuuofang trầzqwym tưlsevgirmi gìplim đuuofóevqp.

cippi tỉbxjknh lạtfnvi giậraaat giậraaat, lúegkpc nàtuooy hắwucon mớoqlai chúegkp ýibfp tớoqlai tôcippi đuuofãeeua tỉbxjknh, thu hồomrji suy nghĩnguv nởnmlw mộglsnt nụlqqnlsevtfnvi nhạtfnvt vớoqlai tôcippi.

“Mặparsc Hàtuoon…” Tôcippi chốibfpng cơpyrd thểbiip muốibfpn từlqqn trêpyrdn giưlsevtfnvng ngồomrji dậraaay, vừlqqna lêpyrdn tiếwjemng, giọzauwng nóevqpi giàtuoo nua kia làtuoom tôcippi xa lạtfnv.

Chuyệwwmdn đuuofágirmy lòthuing khôcippng muốibfpn thừlqqna nhậraaan nhấatbrt đuuofãeeua xảooahy ra nhưlsev vậraaay, tôcippi khiếwjemp sợnmlwlsevơpyrdn tay, phágirmt hiệwwmdn đuuofôcippi tay vốibfpn trắwucong nõnjckn giờtfnv phúegkpt nàtuooy đuuofãeeuatuoo da bọzauwc xưlsevơpyrdng khôcipp khốibfpc.

“Mộglsn Nhi, đuuofóevqpi bụlqqnng đuuofi, muốibfpn ăxngsn cágirmi gìplim?” Mặparsc Hàtuoon lêpyrdn tiếwjemng dờtfnvi đuuofi lựglsnc chúegkp ýibfp củtuooa tôcippi, hắwucon nắwucom tay củtuooa tôcippi, dùoaofng hắwucon bàtuoon tay to bao ởnmlw toàtuoon bộglsn tay củtuooa tôcippi, khôcippng cho tôcippi nhìplimn thấatbry.

cippi khôcippng dágirmm ngẩwjemng đuuofzqwyu nhìplimn thẳrqcpng hắwucon, muốibfpn rúegkpt tay mìplimnh vềaoie, Mặparsc Hàtuoon lạtfnvi nắwucom rấatbrt chặparst, khôcippng cho tôcippi đuuofi.

Mộglsnt cágirmi tay khágirmc củtuooa tôcippi chégibwfeczn mặparst mìplimnh, nơpyrdi bàtuoon tay chạtfnvm đuuofếwjemn kia, làtuoon da lạtfnvi vôcippoaofng thôcippgirmp.

Chuyệwwmdn tôcippi lo lắwucong nhấatbrt nhấatbrt đuuofvyyjnh đuuofãeeua xảooahy ra!

cippi lấatbry ra gưlsevơpyrdng nhỏglsn giấatbru ởnmlwlsevoqlai gốibfpi đuuofzqwyu, Mặparsc Hàtuoon muốibfpn cưlsevoqlap đuuofi, tôcippi lạtfnvi vẫddifn thấatbry đuuofưlsevnmlwc chífecznh mìplimnh trong gưlsevơpyrdng ởnmlw mộglsnt cágirmi nhágirmy mắwucot —— mộglsnt lãeeuao nhâatbrn…

Kia khôcippng phảooahi làtuoocippi!!

Tuy trong lòthuing khôcippng muốibfpn thừlqqna nhậraaan, nhưlsevng tôcippi biếwjemt, đuuofóevqp chífecznh làtuoocippi…

cippi kinh hãeeuai muốibfpn trốibfpn vàtuooo trong chăxngsn, Mặparsc Hàtuoon muốibfpn ngăxngsn cảooahn, tôcippi vộglsni đuuofwjemy hắwucon ra: “Anh đuuofi! Anh khôcippng cầzqwyn nhìplimn! Mặparsc Hàtuoon khôcippng cầzqwyn nhìplimn!”

“Mộglsn Nhi, đuuoflqqnng sợnmlw…”

“Em khôcippng sợnmlw! Anh khôcippng cầzqwyn nhìplimn!” Tôcippi khôcippng sợnmlw giàtuoo, tôcippi chỉbxjk sợnmlwplimnh trởnmlwpyrdn khôcippng xứlsevng vớoqlai Mặparsc Hàtuoon.

“Mộglsn Nhi…”

“Mặparsc Hàtuoon anh đuuofi đuuofưlsevnmlwc khôcippng… Em khôcippng muốibfpn anh thấatbry bộglsngirmng nàtuooy củtuooa em…” Nghĩnguv đuuofếwjemn Mặparsc Hàtuoon ngàtuooy nàtuooy phảooahi nhìplimn tôcippi dầzqwyn giàtuoo đuuofi, tôcippi đuuofãeeua khổgfgn sởnmlw muốibfpn chếwjemt, giọzauwng nóevqpi cũibfpng khôcippng tựglsn chủtuoo đuuofưlsevnmlwc nghẹjagyn ngàtuooo: “Anh đuuofi đuuofưlsevnmlwc khôcippng… Hu hu… Anh đuuofi đuuofi…”

“Mộglsn Nhi, đuuoflqqnng khóevqpc.” Hắwucon cóevqp chúegkpt luốibfpng cuốibfpng tay châatbrn dỗrgqecippi, muốibfpn tớoqlai ôcippm tôcippi.

cippi nghĩnguv đuuofếwjemn bộglsngirmng hiệwwmdn tạtfnvi nàtuooy củtuooa mìplimnh, hốibfpt hoảooahng négibw trágirmnh: “Em giàtuoo rồomrji… Khôcippng cầzqwyn ôcippm em… Xấatbru muốibfpn chếwjemt… Mộglsnt kẻvyyj xấatbru xífecz…”

“Mộglsn Nhi củtuooa ta khôcippng xấatbru!” Mặparsc Hàtuoon lạtfnvi thanh minh lầzqwyn nữxedia, tiếwjemng khóevqpc củtuooa tôcippi lạtfnvi lớoqlan hơpyrdn nữxedia.

“Mặparsc Hàtuoon, anh đuuofi đuuofưlsevnmlwc khôcippng…” Thâatbrn thểbiip củtuooa tôcippi khôcippng ngừlqqnng run rẩwjemy, mỗrgqei lầzqwyn tay Mặparsc Hàtuoon muốibfpn lạtfnvi đuuofâatbry ôcippm tôcippi, đuuofãeeua bịvyyjcippi càtuoong thêpyrdm kinh hoảooahng négibw trágirmnh.

cippi đuuofãeeua trốibfpn đuuofếwjemn góevqpc giưlsevtfnvng, cảooah ngưlsevtfnvi đuuofaoieu ởnmlw trong chăxngsn cuộglsnn tròthuin thàtuoonh mộglsnt cụlqqnc.

Mặparsc Hàtuoon ởnmlwpyrdn ngoàtuooi do dựglsn thậraaat lâatbru, sợnmlwcippi càtuoong thêpyrdm kinh hoảooahng, mớoqlai khôcippng đuuofàtuoonh lòthuing hạtfnv quyếwjemt tâatbrm: “Vậraaay ta ởnmlw ngoàtuooi phòthuing, nàtuoong cóevqp việwwmdc thìplim gọzauwi ta.”

cippi nứlsevc nởnmlw gậraaat đuuofzqwyu, Mặparsc Hàtuoon đuuoflsevng dậraaay, hắwucon ởnmlwgibwp giưlsevtfnvng dừlqqnng lạtfnvi mộglsnt lágirmt, nóevqpi: “Mộglsn Nhi, ta yêpyrdu chífecznh làtuoo con ngưlsevtfnvi củtuooa nàtuoong, đuuofaoieu khôcippng phảooahi làtuoo khuôcippn mặparst củtuooa nàtuoong. Ởgirm



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.