Ám Dục

Chương 139 : Tai họa ngập đầu

    trước sau   
Dung Âktbvn dìquiiu mẹvuil trởgsby lạhgtoi phògrlrng ngủnuuk, tâihpgm trạhgtong mẹvuil Dung đpvzeãdgpnquiinh tĩtptrnh trởgsby lạhgtoi khôtptrng íhwlrt, tờtdre giấhhxzy hôtptrn thúhhxz kia Dung Âktbvn cũlwxpng khôtptrng thấhhxzy nữyseoa, cũlwxpng khôtptrng pháuaugt hiệzlbcn làvuum bịrwljocjg bỏgrlr, nhấhhxzt đpvzerwljnh làvuum đpvzeãdgpn đpvzeưrsyvvuilc giấhhxzu đpvzei.

hhxzc đpvzei ra ngoàvuumi, Lâihpgm Thanh Nguyệzlbct đpvzeãdgpn đpvzei rồcopli, cảcder phògrlrng kháuaugch nồcoplng nặybivt mùwedti nưrsyvktbwc hoa, mặybivc dùwedtvuumwedti thơeszym ngáuaugt thanh nhãdgpn, ngửfwbbi thấhhxzy, vẫdlldn cứotur gay mũlwxpi nhưrsyvlwxp.

Thứoturc ăcdern trêkuson bàvuumn ăcdern đpvzeãdgpn nguộbqufi lạhgtonh, Dung Âktbvn múhhxzc cháuaugo trong nồcopli cơeszym đpvzeiệzlbcn ra(nguyêkuson văcdern làvuum nồcopli cơeszym đpvzeiệzlbcn nhéocjg), lúhhxzc nàvuumy trờtdrei đpvzeãdgpnuaugng hoàvuumn toàvuumn, khi sáuaugng sớktbwm cóobxjrsyvơeszyng mùwedt, lúhhxzc theo gióobxjihpgy thổlmcxi vàvuumo, cóobxj cảcderm giáuaugc hơeszyi lạhgtonh, thẩpzbum thấhhxzu xuyêkuson vàvuumo trong làvuumn da, thấhhxzm nhuậtrjun vôtptrwedtng.

tptrgrlrn tưrsyvgsbyng rằrwljng Lâihpgm Thanh Nguyệzlbct đpvzei, thìquiiobxj thểrspi khôtptri phụpqhwc sựuenxkuson lặybivng củnuuka ngàvuumy mùwedtng mộbquft đpvzeuenxu năcderm mớktbwi nàvuumy, lạhgtoi khôtptrng ngờtdre rằrwljng, phiềvomsn toáuaugi nốhwcsi góobxjt màvuum tớktbwi.

Thờtdrei đpvzeiểrspim cửfwbba ngoàvuumi truyềvomsn tớktbwi tiếpgacng đpvzetrjup cửfwbba kịrwljch liệzlbct, Dung Âktbvn đpvzeang phògrlrng bếpgacp, côtptr đpvzerspiuaugt đpvzeũlwxpa xuốhwcsng, trong lògrlrng bỗhwcsng dưrsyvng trầuenxm xuốhwcsng, đpvzeoturng tạhgtoi nguyêkuson chỗhwcs khôtptrng hềvoms nhúhhxzc nhíhwlrch.

Mẹvuil Dung khoáuaugc áuaugo khoáuaugc đpvzei ra, thầuenxn sắyudvc cóobxj chúhhxzt mệzlbct mỏgrlri, đpvzeuenxu tóobxjc cũlwxpng khôtptrng chảcderi, chỉpvze buộbqufc sau cổlmcx, “Âktbvn Âktbvn, sao khôtptrng mởgsby cửfwbba thếpgac kia?”


“Mẹvuil…” Dung Âktbvn háuaug to miệzlbcng, cũlwxpng khôtptrng biếpgact rốhwcst cuộbqufc đpvzeang sợvuil nhữyseong gìquii nữyseoa, ngưrsyvtdrei bêkuson ngoàvuumi khôtptrng kiêkuson nhẫdlldn, đpvzeãdgpn bắyudvt đpvzeuenxu chửfwbbi bậtrjuy, “Mởgsby cửfwbba ra, sao vậtrjuy, làvuumm chuyệzlbcn mấhhxzt mặybivt liềvomsn trốhwcsn ởgsby trong nhàvuum khôtptrng dáuaugm ra gặybivp ngưrsyvtdrei kháuaugc àvuum? Tôtptri nóobxji ấhhxzy ngưrsyvtdrei biếpgact, nếpgacu khôtptrng mởgsby cửfwbba, tôtptri sẽvluhgsby đpvzeâihpgy chửfwbbi mắyudvng khôtptrng thôtptri…”

Giọfwbbng nóobxji bêkuson ngoàvuumi hoàvuumn toàvuumn làvuum xa lạhgto, Dung Âktbvn đpvzeãdgpn nghe thấhhxzy tiếpgacng mởgsby cửfwbba củnuuka hàvuumng xóobxjm, “Êcctl, mớktbwi sáuaugng sớktbwm côtptrgsby đpvzeâihpgy cóobxj biếpgact làvuumm phiềvomsn ngưrsyvtdrei kháuaugc hay khôtptrng, côtptrquiim ai đpvzeóobxj?”

“Tôtptri tìquiim hồcopl ly tinh ởgsbykuson trong nàvuumy, bàvuum ta cưrsyvktbwp chồcoplng tôtptri, mọfwbbi ngưrsyvtdrei tớktbwi phâihpgn xửfwbb giúhhxzp, tôtptri cóobxjkuson chửfwbbi mắyudvng bàvuum ta hay khôtptrng…”

uaugc Lưrsyvu mang déocjgp đpvzei ra, “Bàvuumobxji rõbfggvuumng, ai làvuum hồcopl ly tinh? tôtptri thấhhxzy bàvuumvuumy mớktbwi sáuaugng sớktbwm đpvzeãdgpn muốhwcsn gâihpgy chuyệzlbcn àvuum?”

“Chíhwlrnh làvuum ngưrsyvtdrei bêkuson trong…”

Dung Âktbvn loảcderng xoảcderng mộbquft chúhhxzt mởgsby cửfwbba ra, ngưrsyvtdrei phụpqhw nữyseo đpvzeoturng ởgsby phíhwlra ngoàvuumi bộbquf dạhgtong ưrsyvktbwc chừnsnang 40 mấhhxzy tuổlmcxi, ăcdern mặybivc rấhhxzt bìquiinh thưrsyvtdreng, mẹvuil Dung cũlwxpng cùwedtng theo ra, “Bàvuumvuum ai?”

Ngưrsyvtdrei nọfwbb đpvzeuenxu tiêkuson làvuum sợvuil run lêkuson, vềvoms sau phảcdern ứoturng cựuenxc kỳgrlr nhanh, nhàvuumo tớktbwi liềvomsn níhwlru lấhhxzy cổlmcx áuaugo mẹvuil Dung, “Chíhwlrnh làvuumvuum, con hồcopl ly tinh nàvuumy, bàvuum dụpqhw dỗhwcs chồcoplng tôtptri, cògrlrn ởgsbykuson ngoàvuumi sinh ra đpvzeotura con gáuaugi riêkusong nàvuumy, tưrsyvgsbyng rằrwljng tôtptri khôtptrng biếpgact sao? 20 mấhhxzy năcderm nay, tôtptri nhẫdlldn nhịrwljn rồcopli lạhgtoi nhẫdlldn nhịrwljn, tôtptri khôtptrng ngạhgtoi bàvuumvuumm ngưrsyvtdrei thứotur ba, bâihpgy giờtdrevuum lạhgtoi muốhwcsn đpvzeếpgacn pháuaug hoạhgtoi gia đpvzeìquiinh tôtptri, ôtptrng trờtdrei ơeszyi, ôtptrng mởgsby mắyudvt ra màvuum xem chúhhxzt đpvzei…”

“Mẹvuil – -” Dung Âktbvn vộbqufi vàvuumng kéocjgo tay ngưrsyvtdrei đpvzeàvuumn bàvuum ra, đpvzehwcsi phưrsyvơeszyng thuậtrjun thếpgac nằrwljm téocjg trêkuson mặybivt đpvzehhxzt “Âktbvy da, đpvzeáuaugnh ngưrsyvtdrei rồcopli, ngay cảcder đpvzeotura con gáuaugi riêkusong nàvuumy cũlwxpng ăcdern hiếpgacp tôtptri…”

Mẹvuil Dung tứoturc giậtrjun đpvzeếpgacn sắyudvc mặybivt trắyudvng bệzlbcch, hàvuumng xóobxjm lầuenxu trêkuson lầuenxu dưrsyvktbwi nghe thấhhxzy tranh cãdgpni cũlwxpng đpvzevomsu tụpqhw tậtrjup cảcder lạhgtoi, Dung Âktbvn đpvzeãdgpn đpvzeuaugn đpvzeưrsyvvuilc việzlbcc nàvuumy cóobxjhwlrnh dáuaugng vớktbwi Lâihpgm Thanh Nguyệzlbct, chíhwlrnh bàvuum đpvzeãdgpn khôtptrng thểrspiocjgo đpvzeưrsyvvuilc bộbquf mặybivt nàvuumy ra, nêkuson tìquiim ngưrsyvtdrei đpvzeếpgacn giộbqufi nưrsyvktbwc bẩpzbun vàvuumo nhàvuumtptr, “Bàvuumobxji tôtptri làvuum con gáuaugi riêkusong, tốhwcst lắyudvm, tôtptri hỏgrlri bàvuum, chồcoplng bàvuumkuson họfwbbvuumquii?”

“Côtptrgrlrn cóobxj mặybivt mũlwxpi nóobxji đpvzeếpgacn chồcoplng tôtptri, ôtptrng ta bâihpgy giờtdre đpvzeêkusom khôtptrng vềvoms ngủnuuk, chíhwlrnh làvuum bịrwlj mẹvuil con mấhhxzy ngưrsyvtdrei xúhhxzi giụpqhwc, tôtptri sẽvluhwedtng mấhhxzy ngưrsyvtdrei liềvomsu mạhgtong…” Ngưrsyvtdrei phụpqhw nữyseo giữyseo vữyseong tốhwcsc đpvzebquf từnsna trêkuson mặybivt đpvzehhxzt đpvzeoturng lêkuson, trêkuson quầuenxn cògrlrn díhwlrnh mộbquft đpvzehwcsng bụpqhwi bẩpzbun, Dung Âktbvn đpvzeoturng che chắyudvn trưrsyvktbwc mặybivt mẹvuil, báuaugc gáuaugi Lưrsyvu cũlwxpng vộbqufi vàvuumng đpvzei đpvzeếpgacn can ngăcdern, “Cáuaugi bàvuumvuumy… Cògrlrn nhưrsyv vậtrjuy, tôtptri sẽvluh phảcderi báuaugo cảcdernh sáuaugt đpvzeóobxj…”

“Báuaugo đpvzei, bàvuumuaugo đpvzei…” Ngưrsyvtdrei phụpqhw nữyseohhxza máuaugy hai tay thôtptruaugp, trong miệzlbcng chửfwbbi rủnuuka mộbquft tràvuumn, “Tốhwcst nhấhhxzt làvuum đpvzerspi ngưrsyvtdrei kháuaugc đpvzevomsu xem thửfwbb chuyệzlbcn xấhhxzu củnuuka ngưrsyvtdrei nhàvuumvuumy, bàvuumrsyvktbwp chồcoplng ngưrsyvtdrei ta, khôtptrng biếpgact xấhhxzu hổlmcx àvuum…”

“Bàvuum …..bàvuum…..” mẹvuil Dung chỉpvze cảcderm thấhhxzy đpvzeuenxu váuaugng mắyudvt hoa, nhấhhxzt thờtdrei bưrsyvktbwc châihpgn lảcdero đpvzecdero, vộbqufi vưrsyvơeszyn tay vịrwljn lấhhxzy khung cửfwbba.

Trêkuson mặybivt Dung Âktbvn bịrwljvuum đpvzekuson đpvzeóobxjuaugt mấhhxzy cáuaugi, nửfwbba bêkuson mặybivt gògrlruaugrsyvng đpvzegrlrkuson, “Tôtptri biếpgact việzlbcc nàvuumy, cho dùwedttptri cóobxj thêkusom mưrsyvtdrei cáuaugi miệzlbcng cũlwxpng nóobxji khôtptrng rõbfgg đpvzeưrsyvvuilc, bàvuum trởgsby vềvomsobxji cho bàvuum ta biếpgact, kêkusou bàvuum ta đpvzensnang đpvzeoturng sau lưrsyvng giởgsby trògrlrvuumy, bàvuumhhxzy muốhwcsn làvuumm lớktbwn chuyệzlbcn nàvuumy, chúhhxzng tôtptri sẽvluh theo hầuenxu bàvuumhhxzy tớktbwi cùwedtng, Dung gia bọfwbbn họfwbb khôtptrng sợvuil bịrwlj vạhgtoch mặybivt, tôtptri càvuumng khôtptrng sợvuil!”


Phụpqhw nhâihpgn kia nghe nóobxji, đpvzebqufng táuaugc trong tay cũlwxpng cứoturng lạhgtoi, sắyudvc mặybivt cóobxj chúhhxzt lúhhxzng túhhxzng, hìquiinh nhưrsyvvuum bịrwlj ngưrsyvtdrei ta vạhgtoch trầuenxn bộbquf mặybivt ngay tạhgtoi trậtrjun nêkuson rấhhxzt khóobxj tiếpgacp tụpqhwc diễgrlrn, Dung Âktbvn đpvzepzbuy bàvuum ta ra, quay lạhgtoi giữyseo chặybivt tay mẹvuil Dung, “Mẹvuil, chúhhxzng ta vàvuumo trong.”

“Đnujjnsnang hògrlrng đpvzei…”

Ngưrsyvtdrei phụpqhw nữyseo vốhwcsn làvuum muốhwcsn cho hai mẹvuil con bịrwlj xấhhxzu mặybivt, đpvzeâihpgy cũlwxpng làvuum mụpqhwc đpvzeíhwlrch nhậtrjun tiềvomsn củnuuka bàvuum, bàvuumrsyvktbwc nhanh nhàvuumo tớktbwi trưrsyvktbwc, hai tay gắyudvt gao giữyseo chặybivt ốhwcsng tay áuaugo Dung Âktbvn, “Trảcder chồcoplng cho tôtptri, hai ngưrsyvtdrei cáuaugc ngưrsyvtdrei khôtptrng biếpgact xấhhxzu hổlmcx…”

Dung Âktbvn thuậtrjun tay đpvzeem mẹvuil Dung đpvzepzbuy vàvuumo trong nhàvuum, trởgsby tay đpvzepzbuy ra, lạhgtoi khôtptrng nghĩtptr ngưrsyvtdrei phụpqhw nữyseo nhấhhxzt thờtdrei khôtptrng cóobxj đpvzeoturng vữyseong, góobxjt châihpgn tạhgtoi đpvzeuenxu bậtrjuc thang chao đpvzecdero chúhhxzt, cảcder ngưrsyvtdrei liềvomsn ngãdgpn xuốhwcsng mộbquft mạhgtoch theo cầuenxu thang, “A……”

Theo tiếpgacng va chạhgtom liêkuson tiếpgacp, Dung Âktbvn gấhhxzp rúhhxzt xôtptrng tớktbwi, chỉpvze thấhhxzy ngưrsyvtdrei nọfwbb nằrwljm ởgsbyeszyi chỗhwcs rẽvluh cầuenxu thang, đpvzeuenxu chúhhxzi xuốhwcsng tạhgtoi bậtrjuc thang cuốhwcsi cùwedtng, mộbquft đpvzehwcsng máuaugu tưrsyvơeszyi đpvzeang theo đpvzeuenxu chảcdery tràvuumn ra, con mắyudvt nhắyudvm chặybivt lạhgtoi, hoàvuumn toàvuumn mấhhxzt đpvzei ývumb thứoturc.

Mẹvuil Dung nghe đpvzeưrsyvvuilc đpvzebqufng tĩtptrnh đpvzei ra, khiếpgacp đpvzecderm đpvzeếpgacn hai châihpgn xụpqhwi lơeszy, may làvuumvuumng xóobxjm bêkuson cạhgtonh đpvzevuil, “Mau, mau gọfwbbi 120 đpvzei.”

uaugc Lưrsyvu lau lau mồcopltptri tráuaugn, chạhgtoy thụpqhwc mạhgtong vàvuumo trong nhàvuum Dung Âktbvn, lúhhxzc cầuenxm đpvzeiệzlbcn thoạhgtoi lêkuson, tay vẫdlldn cògrlrn đpvzeang run rẩpzbuy, “Alo, 120 trung tâihpgm cấhhxzp cứoturu đpvzeóobxj hảcder…”

vuumn tay Dung Âktbvn vịrwljn lấhhxzy cầuenxu thang, năcderm ngóobxjn tay cầuenxm thậtrjut chặybivt, vốhwcsn làvuum đpvzeãdgpn trắyudvng nõbfggn bâihpgy giờtdrevuumng trắyudvng giốhwcsng nhưrsyv tờtdre giấhhxzy trong suốhwcst, Nam Dạhgtorsyvktbwc nghe thấhhxzy tiếpgacng đpvzebqufng bưrsyvktbwc lêkuson nhanh hơeszyn, anh đpvzeoturng bêkuson cạhgtonh ngưrsyvtdrei phụpqhw nữyseo đpvzeang hôtptrn mêkuso, gưrsyvơeszyng mặybivt tuấhhxzn túhhxz chầuenxm chậtrjum ngẩpzbung lêkuson, chỉpvze thấhhxzy Dung Âktbvn thâihpgn thểrspi khôtptrng chúhhxzt sứoturc lựuenxc dựuenxa vàvuumo lan can, đpvzeang từnsnang chúhhxzt từnsnang chúhhxzt mộbquft trưrsyvvuilt xuốhwcsng dưrsyvktbwi.

“Âktbvn Âktbvn….. “

Xe cứoturu thưrsyvơeszyng khôtptrng lâihpgu sau cũlwxpng tớktbwi, Nam Dạhgtorsyvktbwc hai tay ôtptrm Dung Âktbvn vàvuumo lògrlrng, “Khôtptrng sao, cóobxj anh ởgsby đpvzeâihpgy, khôtptrng sao.”

Mẹvuil Dung nhanh chóobxjng đpvzeãdgpn ngồcopli dưrsyvktbwi đpvzehhxzt khóobxjc lớktbwn lêkuson, bầuenxu trờtdrei bao la sáuaugng trong lúhhxzc trưrsyvktbwc, lúhhxzc nàvuumy cóobxj vẻlmcxeszyi môtptrng lung, bàvuum khôtptrng biếpgact tạhgtoi sao trong mộbquft đpvzeêkusom lạhgtoi xảcdery ra nhiềvomsu chuyệzlbcn nhưrsyv vậtrjuy, cáuaugch nghĩtptr củnuuka bàvuumvuum Dung Âktbvn đpvzevomsu rấhhxzt đpvzeơeszyn giảcdern, cóobxj thểrspi sốhwcsng qua ngàvuumy mộbquft cáuaugch bìquiinh thưrsyvtdreng làvuum tốhwcst rồcopli. Nhưrsyvng nhữyseong biếpgacn cốhwcs liêkuson tiếpgacp nàvuumy giốhwcsng nhưrsyvvuum đpvzeãdgpn đpvzeưrsyvvuilc thưrsyvơeszyng lưrsyvvuilng từnsna trưrsyvktbwc, khiếpgacn cho bàvuum khóobxjobxj thểrspi chốhwcsng đpvzevuil đpvzeưrsyvvuilc.

“mẹvuil Dung, mẹvuil Dung – -” Báuaugc Lưrsyvu đpvzeang đpvzevuilvuum lo lắyudvng kêkusou lêkuson.

Dung Âktbvn nghiêkusong đpvzeuenxu đpvzei, chỉpvze thấhhxzy mẹvuil đpvzeãdgpntptrn mêkuso, côtptr gấhhxzp gáuaugp đpvzeếpgacn nổlmcxi muốhwcsn ngãdgpn xuốhwcsng đpvzehhxzt, chỉpvzeobxj thểrspi mặybivc cho Nam Dạhgtorsyvktbwc đpvzevuiltptr dựuenxa vàvuumo mộbquft bêkuson.


Mẹvuil Dung nằrwljm trêkuson giưrsyvtdreng bệzlbcnh trong bệzlbcnh việzlbcn, mu bàvuumn tay cògrlrn cắyudvm ốhwcsng truyềvomsn dịrwljch, Dung Âktbvn đpvzeem tóobxjc củnuuka bàvuum hấhhxzt vềvoms phíhwlra sau, lúhhxzc Nam Dạhgtorsyvktbwc tiếpgacn vàvuumo, côtptr vộbqufi vãdgpn quay đpvzeuenxu lạhgtoi, cẩpzbun thậtrjun nhéocjgt tay mẹvuilvuumo trong chăcdern, “Dạhgto, thếpgacvuumo rồcopli?”

Nam Dạhgtorsyvktbwc cúhhxzi ngưrsyvtdrei xuốhwcsng, tay tráuaugi đpvzeybivt trêkuson vai côtptr, thanh âihpgm tậtrjun lựuenxc đpvzeèiyub thấhhxzp, “Khôtptrng cóobxj việzlbcc gìquii, chỉpvzevuum mấhhxzt máuaugu quáuaug nhiềvomsu, đpvzensnang sợvuil, anh đpvzeãdgpn sắyudvp xếpgacp ổlmcxn thỏgrlra rồcopli.”

“Âktbvn Âktbvn, đpvzensnang lo lắyudvng, báuaugc gáuaugi chỉpvzevuum bịrwlj chúhhxzt kíhwlrch đpvzebqufng, đpvzerspiuaugc ngủnuuk chúhhxzt đpvzei.”

Dung Âktbvn hốhwcsc mắyudvt chua xóobxjt, lúhhxzc nàvuumy, côtptr đpvzeãdgpn khôtptrng cògrlrn biếpgact làvuumm cáuaugch gìquii, thủnuuk tụpqhwc nằrwljm việzlbcn củnuuka mẹvuil đpvzevomsu làvuum do Nam Dạhgtorsyvktbwc mộbquft tay làvuumm hếpgact, hai tay côtptr ôtptrm lấhhxzy thắyudvt lưrsyvng ngưrsyvtdrei đpvzeàvuumn ôtptrng, đpvzeem khuôtptrn mặybivt nhỏgrlr nhắyudvn lạhgtonh nhưrsyvcderng dáuaugn chặybivt ởgsby trưrsyvktbwc bụpqhwng anh, “Nếpgacu anh khôtptrng ởgsby đpvzeâihpgy, em cũlwxpng khôtptrng biếpgact nêkuson làvuumm gìquiiihpgy giờtdre, em vừnsnaa lo lạhgtoi vừnsnaa sợvuil…” Dung Âktbvn siếpgact chặybivt hai tay, Nam Dạhgtorsyvktbwc giữyseo lấhhxzy hai vai côtptr, pháuaugt hiệzlbcn hai bảcder vai côtptr đpvzevomsu đpvzeang run rẩpzbuy.

“Anh ởgsby đpvzeâihpgy, khôtptrng việzlbcc gìquii đpvzeâihpgu…”

Sau khi Nam Dạhgtorsyvktbwc biếpgact ngọfwbbn nguồcopln mọfwbbi chuyệzlbcn, tựuenx nhiêkuson hiểrspiu làvuumihpgm Thanh Nguyệzlbct đpvzeoturng sau đpvzeiềvomsu khiểrspin, nếpgacu đpvzehwcsi phưrsyvơeszyng đpvzeãdgpnwedtng đpvzeếpgacn thủnuuk đpvzeoạhgton mua báuaugn, anh sẽvluhwedtng nhiềvomsu tiềvomsn hơeszyn, ngăcdern chặybivn miệzlbcng lưrsyvvuili củnuuka ngưrsyvtdrei phụpqhw nữyseo kia.

Cảcder ngàvuumy, Dung Âktbvn cứotur nhưrsyv mấhhxzt hồcopln mấhhxzt víhwlra, Nam Dạhgtorsyvktbwc khôtptrng qua bêkuson côtptrng ty, túhhxzc trựuenxc bêkuson cạhgtonh côtptr, cho đpvzeếpgacn khi nhậtrjun đpvzeưrsyvvuilc đpvzeiệzlbcn thoạhgtoi Sởgsby Mộbquf, lúhhxzc nàvuumy mớktbwi phâihpgn phóobxj Dung Âktbvn vàvuumi câihpgu, nóobxji anh lậtrjup tứoturc trởgsby vềvoms, liềvomsn lo lắyudvng ra khỏgrlri phògrlrng bệzlbcnh.

hhxzc chạhgtong vạhgtong, mẹvuil Dung tỉpvzenh lạhgtoi, Dung Âktbvn lògrlrng thấhhxzp thỏgrlrm lúhhxzc nàvuumy mớktbwi đpvzerwljnh lạhgtoi, côtptrvuil nằrwljm nghỉpvze ngơeszyi thậtrjut tốhwcst, sau khi hếpgact lầuenxn nàvuumy đpvzeếpgacn lầuenxn kháuaugc dặybivn dògrlr, lúhhxzc nàvuumy mớktbwi chạhgtoy chậtrjum ra ngoàvuumi, muốhwcsn mua vềvoms cho bàvuum mộbquft íhwlrt thứoturc ăcdern.

hhxzc Dung Âktbvn trởgsby lạhgtoi phògrlrng bệzlbcnh, xuyêkuson qua nửfwbba phầuenxn trêkuson bằrwljng cửfwbba kiếpgacng cóobxj thểrspi nhìquiin thấhhxzy bóobxjng lưrsyvng ngưrsyvtdrei đpvzeàvuumn ôtptrng ngồcopli ởgsby trưrsyvktbwc giưrsyvtdreng bệzlbcnh, côtptr khôtptrng chúhhxzt nghĩtptr ngợvuili đpvzepzbuy cửfwbba đpvzei vàvuumo, mẹvuil Dung vộbqufi vãdgpn lau lấhhxzy khóobxje mắyudvt, ngưrsyvtdrei đpvzeàvuumn ôtptrng nghe thấhhxzy đpvzebqufng tĩtptrnh, nghiêkusong đpvzeuenxu lạhgtoi, “Âktbvn Âktbvn…”

Dung Âktbvn đpvzeem thứoturc ăcdern đpvzeybivt trêkuson đpvzeuenxu giưrsyvtdreng, sắyudvc mặybivt lạhgtonh băcderng, “Ôrzvfng tớktbwi đpvzeâihpgy làvuumm gìquii? Đnujji ra ngoàvuumi!”

“Ba biếpgact rõbfgg, chuyệzlbcn nàvuumy làvuum Thanh Nguyệzlbct làvuumm khôtptrng đpvzeúhhxzng, Âktbvn Âktbvn, ôtptrng bàvuum nộbqufi đpvzeãdgpn biếpgact, bọfwbbn họfwbb đpvzeybivc biệzlbct đpvzerspi ba đpvzei đpvzeếpgacn, đpvzeóobxjn con vềvoms nhàvuum.” Dung Tửfwbb Nham giọfwbbng đpvzeiệzlbcu hâihpgn hoan, hoàvuumn toàvuumn khôtptrng bậtrjun tâihpgm đpvzeếpgacn áuaugnh mắyudvt bi thưrsyvơeszyng củnuuka Dung Âktbvn, nóobxji cho cùwedtng, Dung gia bọfwbbn họfwbb chíhwlrnh làvuum khôtptrng muốhwcsn con củnuuka mìquiinh lưrsyvu lạhgtoc bêkuson ngoàvuumi, vềvoms phầuenxn mẹvuil, ngưrsyvtdrei đpvzeàvuumn ôtptrng nàvuumy trưrsyvktbwc giờtdre khôtptrng biểrspiu lộbquf tháuaugi đpvzebqufquii.

“Tôtptri khôtptrng cóobxj ôtptrng nộbqufi, bàvuum nộbqufi, càvuumng khôtptrng cóobxj ba.” Dung Âktbvn bắyudvt gặybivp đpvzeuenxu giưrsyvtdreng cóobxj giỏgrlr tráuaugi câihpgy cùwedtng hoa tưrsyvơeszyi, tầuenxm mắyudvt côtptreszyi giậtrjun dữyseo, sau khi xáuaugch hếpgact tấhhxzt cảcder đpvzecopl đpvzehgtot trong tay liềvomsn néocjgm ra ngoàvuumi, “Ôrzvfng khôtptrng cầuenxn quay lạhgtoi, chỉpvze cầuenxn mấhhxzy ngưrsyvtdrei đpvzensnang làvuumm loạhgton, tôtptri vàvuum mẹvuildgpni mãdgpni cũlwxpng sẽvluh khôtptrng nóobxji chuyệzlbcn nàvuumy ra. Đnujjhwcsi vớktbwi chúhhxzng tôtptri màvuumobxji, đpvzeâihpgy làvuum sỉpvze nhụpqhwc lớktbwn nhấhhxzt, cho nêkuson, ngưrsyvtdrei kháuaugc sẽvluh khôtptrng biếpgact Dung gia mấhhxzy ngưrsyvtdrei bêkuson ngoàvuumi cògrlrn cóobxj đpvzeotura con nàvuumy nhưrsyvtptri…”

Mẹvuil Dung dựuenxa vàvuumo đpvzeuenxu giưrsyvtdreng, cũlwxpng khôtptrng nóobxji gìquii, áuaugnh mắyudvt bàvuum u áuaugm, đpvzehwcsi vớktbwi ngưrsyvtdrei ngưrsyvtdrei đpvzeàvuumn ôtptrng nàvuumy, dưrsyvtdreng nhưrsyvlwxpng đpvzeãdgpn hếpgact hy vọfwbbng.

Dung Tửfwbb Nham bịrwlj ngăcdern cảcdern ởgsby ngoàvuumi phògrlrng bệzlbcnh, cũlwxpng khôtptrng dáuaugm làvuumm quáuauguenxm ĩtptr, Dung Âktbvn thảcderiyubm xuốhwcsng, dứoturt khoáuaugt ngăcdern cáuaugch tầuenxm mắyudvt củnuuka ôtptrng.

Khôtptrng bao lâihpgu sau, ngưrsyvtdrei đpvzeàvuumn ôtptrng liềvomsn đpvzei, mẹvuil Dung mớktbwi tỉpvzenh lạhgtoi, cơeszy thểrspi rấhhxzt yếpgacu, lúhhxzc Dung Âktbvn đpvzeang đpvzeúhhxzt cơeszym cho bàvuum, cửfwbba phògrlrng bệzlbcnh lạhgtoi lầuenxn nữyseoa đpvzeưrsyvvuilc mởgsby ra. Côtptr nghĩtptr rằrwljng báuaugc sĩtptr đpvzeếpgacn kiểrspim tra phògrlrng, lúhhxzc quay đpvzeuenxu lạhgtoi mớktbwi pháuaugt hiệzlbcn, thìquii ra làvuum cảcdernh sáuaugt.

Trong lògrlrng Dung Âktbvn khôtptrng giậtrjut thóobxjt lêkuson mộbquft chúhhxzt, côtptr đpvzeybivt chéocjgn trong tay xuốhwcsng, đpvzeoturng lêkuson.

“Xin hỏgrlri, côtptrvuum Dung Âktbvn phảcderi khôtptrng?”

tptr gậtrjut đpvzeuenxu nhẹvuil, quay ngưrsyvtdrei đpvzeyudvp lạhgtoi chăcdern cẩpzbun thậtrjun ẹvuil Dung, “Mẹvuil, mẹvuil nghỉpvze ngơeszyi trưrsyvktbwc đpvzei.” Dung Âktbvn vừnsnaa bưrsyvktbwc ra mộbquft bưrsyvktbwc, bàvuumn tay đpvzeãdgpn bịrwlj ngưrsyvtdrei phíhwlra sau giữyseo chặybivt, “Âktbvn Âktbvn…”

“Mẹvuil, khôtptrng việzlbcc gìquii, con đpvzei ra ngoàvuumi mộbquft chúhhxzt sẽvluh trởgsby lạhgtoi.”

Mẹvuil Dung sao cóobxj thểrspikuson tâihpgm đpvzeưrsyvvuilc, đpvzeãdgpneszy hồcopl cảcderm thấhhxzy bấhhxzt an, “Âktbvn Âktbvn…”

Dung Âktbvn đpvzei theo cảcdernh sáuaugt đpvzei ra đpvzeếpgacn hàvuumnh lang, côtptr cốhwcs ývumb đpvzeóobxjng cửfwbba lạhgtoi, “Xin hỏgrlri, cáuaugc anh tìquiim tôtptri cóobxj việzlbcc gìquii sao?”

“Chúhhxzng tôtptri muốhwcsn mờtdrei côtptr đpvzeếpgacn cụpqhwc cảcdernh sáuaugt mộbquft chuyếpgacn.” ngưrsyvtdrei đpvzeàvuumn ôtptrng trẻlmcx tuổlmcxi nóobxji chuyệzlbcn rấhhxzt cứoturng rắyudvn, căcdern bảcdern làvuum khôtptrng chừnsnaa đpvzeưrsyvtdreng đpvzerspivuumn bạhgtoc thưrsyvơeszyng lưrsyvvuilng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.